Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 29: Chết cũng chưa hết tội


Đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 29: Chết cũng chưa hết tội

Đầu ngọn của ô giấy được Âm Thế Hùng gắn một cây kim siêu mảnh.

Trong lòng cây kim bằng thép tinh luyện có giấu kịch độc do quân đội Đế Quốc đặc chế.

Lúc Oda Masao đang hưng phấn tột độ, bỗng cảm thấy bắp chân khẽ nhói nhưng nhẹ hơn muỗi đốt rất nhiều. Ông ta hoàn toàn không để ý, dáng người thấp bé tiếp tục múa vòng quanh rồi nhảy sang một cây anh đào khác.

Âm Thế Hùng đi theo rồi cười ha ha hai tiếng, xoay mấy vòng theo nhóm người nhảy múa rồi lấy ô dẹp đường, hướng về phía đường lớn.

Anh ta nhận ra, bên cạnh Oda Masao có mấy đặc công âm thầm bảo vệ.

Có điều mọi người đều đắm chìm trong màn mưa anh đào tuyệt đẹp, lại thêm nhiều năm Oda Masao giấu mình vô cùng kín kẽ, nên những đặc công này hoàn toàn không ý thức được có người thầm ra tay với ông ta.

Lúc này vườn Shinjuku Gyeon tấp nập người qua kẻ lại, Âm Thế Hùng nhanh chóng hòa mình vào một đoàn người để rời khỏi đây, sau đó chạy thẳng về bệnh viện Đế Quốc Nhật Bản để gặp Hoắc Thiệu Hằng…

Bấy giờ Hoắc Thiệu Hằng đã xoay người về phòng thí nghiệm của Oda Masao, đốt hết những tài liệu lấy được thành tro, cuối cùng cài một viên đạn lửa hẹn giờ có thể phát nổ và gây hỏa hoạn ở phòng thí nghiệm.

Triệu Lương Trạch đang theo dõi từ màn hình khác trông thấy cảnh này, vẻ mặt càng thêm nghiêm nghị, âm thầm xóa tất cả hình ảnh đi, rồi truyền virus vào mạng nội bộ của bệnh viện đại học Đế Quốc Nhật Bản.

Tới khi nhóm quản trị mạng của bệnh viện Đế Quốc Nhật Bản phát hiện ra bất trắc, tiến hành các biện pháp khẩn cấp, thì virus trong máy tính đã khuếch tán ra toàn mạng nội bộ, tự động xóa đi vô số dữ liệu cơ mật trong hệ thống của bọn họ.

Thời điểm Âm Thế Hùng chạy đến, Hoắc Thiệu Hằng vừa khéo bước ra từ cổng lớn của bệnh viện đại học Đế Quốc Nhật Bản.


Hai người gật đầu với nhau, không nói gì, nhanh chóng lên taxi rồi phóng thẳng về phía sân bay quốc tế Tokyo.

Triệu Lương Trạch phụ trách điều phối ở sân bay đã tiếp nhận đường bay hàng không dân dụng Đế Quốc.

Vì chuyến bay họ chọn thuộc hãng hàng không dân dụng Đế Quốc, “người nhà” với nhau nên không kiểm tra ngặt nghèo khi lên máy bay.

Đợi hai người Hoắc Thiệu Hằng và Âm Thế Hùng tới, Triệu Lương Trạch lập tức đưa ba lô của Hoắc Thiệu Hằng cho nhân viên hãng hàng không, chỉ như vậy mới có thể mang mẫu ống nghiệm bên trong ra ngoài.

Ba người Hoắc Thiệu Hằng lấy vé máy bay ở cửa chuyên dụng của hãng hàng không. Hành lý của họ vốn không nhiều, sau khi qua cửa kiểm tra an ninh, cả ba đã nhanh thoăn thoắt tiến vào lối đi VIP để lên máy bay.

“Mời tới bên này.” Tiếp viên hàng không của hàng không dân dụng Đế Quốc lịch sự đứng ở cổng cabin, tươi cười chào đón bọn họ. Sau đó cô sắp xếp phòng đặc biệt ở khoang hạng nhất, hoàn toàn tách rời với các khoang hạng nhất khác.

Máy bay nhanh chóng cất cánh, sau khi bay quanh Tokyo nửa vòng mới hướng về phía sân bay Đế Quốc của thành phố C.

Lúc bọn họ bay về tới không phận của Đế Quốc, phòng thí nghiệm tưởng như bình thường trong bệnh viện Đế Quốc Nhật Bản đột nhiên truyền đến tiếng nổ rúng động trời đất. Phòng thí nghiệm nổ tan tác, đám cháy dữ dội thoát ra từ cửa sổ, sau đó biến thành hỏa hoạn lớn thiêu rụi toàn bộ đồ đạc bên trong.

Mà nhân viên của phòng thí nghiệm này không có thời gian để tới dập lửa, vì nửa tiếng trước khi hỏa hoạn xảy ra, cấp trên của bọn họ, Đại tá bí mật nhất của quân đội Nhật Bản – Oda Masao đang ngắm hoa anh đào thì đột ngột lên cơn nhồi máu cơ tim, đang trên đường đưa tới bệnh viện cấp cứu.

Hoắc Thiệu Hằng nhắm mắt, tựa vào ghế dựa mềm trong khoang máy bay hạng nhất, khoanh cánh tay ngủ gật.


Triệu Lương Trạch không ngừng giám sát mạng tin tức nội bộ của Nhật Bản.

Rất nhanh sau đó, tin bệnh viện Đế Quốc Nhật Bản xảy ra nổ lớn và hỏa hoạn đã xuất hiện trên tiêu đề trang web Asahi Shimbun Nhật Bản. Cùng với tin tức về trận hỏa hoạn, còn có tin ông chủ phòng thí nghiệm – Oda Masao đang ngắm hoa anh đào đột nhiên lên cơn nhồi máu cơ tim vì kích động quá độ.

Triệu Lương Trạch vỗ tay thành tiếng, cười nói với Hoắc Thiệu Hằng đang nhắm mắt nghỉ ngơi: “Hoắc thiếu, đã giải quyết tất cả rồi.”

Hoắc Thiệu Hằng mở mắt nhìn anh ta.

Triệu Lương Trạch vội đưa máy tính bảng của mình tới trước mặt Hoắc Thiệu Hằng: “Mời anh xem…”

Hoắc Thiệu Hằng liếc mắt nhìn tiêu đề nổi bật trên trang web, sau đó hờ hững nhắm mắt lại, tiếp tục nghỉ ngơi.

Oda Masao chết cũng chưa hết tội, nhưng ai biết có để lại hậu quả xấu gì trên người Cố Niệm Chi hay không?

Hơn nữa, nếu Trần Liệt không kịp điều chế vaccine từ những dữ liệu anh gửi về thì sẽ thế nào?

Não Hoắc Thiệu Hằng tự động gạt đi khả năng này.

Sau khi Trần Liệt nhận điện thoại, cả người rấm rứt vô cùng khó chịu.


Anh ta lau mồ hôi trên trán, nghiên cứu tất cả những tài liệu được gửi về trong đêm, dùng phần mềm dịch tự động để dịch thành chữ của Đế Quốc, đồng thời sao lưu ở khắp mọi nơi.

Tài liệu và số liệu Hoắc Thiệu Hằng lấy về lần này đầy đủ vô cùng, không chỉ có phân tích thành phần sinh hóa khác nhau của virus, mà còn có cả quá trình nuôi cấy.

Nếu thật sự công bố tất cả, những sách báo học thuật hàng đầu như Science, Nature gì đó cũng không đủ tầm, ít nhất cũng phải gửi cho Cell, thậm chí còn đoạt giải Nobel cũng nên.

Thế nhưng Oda Masao lại giấu khư khư trong két sắt của phòng thí nghiệm.

Là một nhà khoa học chân chính, hành vi của ông ta thật khác thường.

Nhưng nếu thân phận thật của ông ta không đơn giản chỉ là một nhà khoa học thì sao?

Trần Liệt chợt không rét mà run, sau một đêm thức trắng vùi đầu trong công việc, anh ta mới đọc xong so sánh và phân tích tất cả các số liệu phản ứng hóa học một lần.

Vì việc của Cố Niệm Chi, Trần Liệt không đọc từng câu từng chữ, mà chỉ chọn đọc số liệu phản ứng hóa học.

Ngoài ra, sau khi Cố Niệm Chi trúng độc, anh ta đã theo dõi và ghi chép đầy đủ số liệu phản ứng hóa học, thậm chí cả quy trình xét nghiệm máu cũng rất chi tiết.

Khi so sánh như vậy xong, vẻ mặt của anh ta càng thêm cổ quái.

Những số liệu phản ứng hóa học của Cố Niệm Chi khác hoàn toàn với số liệu phản ứng hóa học của những người mà Oda Masao đã ghi lại.

Theo ghi chép của Oda Masao, sau khi người nữ trúng độc quan hệ với đàn ông quả thật được giải tỏa, nhưng các chỉ số cơ thể của bọn họ đều cực kỳ suy yếu.


Điểm nổi bật nhất là chức năng của cơ quan tạo máu bị phá hoại nghiêm trọng, từ thiếu máu sẽ thành thiếu máu trầm trọng, sau đó dẫn đến biến chứng tiếp theo và cuối cùng chết vì các bệnh suy kiệt nội tạng.

Mà xem số liệu ghi chép của anh ta, cơ quan tạo máu của Cố Niệm Chi không suy giảm chút nào.

Chẳng lẽ thời gian anh ta quan sát quá ngắn?

Cũng không đúng…

Số liệu biểu hiện sự suy giảm của Oda Masao là trong một tuần sau.

Trần Liệt lơ đãng rời khỏi văn phòng, định ra ngoài ăn sáng.

Trên hành lang, mấy bác sĩ đang túm tụm một chỗ xì xào bàn tán.

Khi thấy anh ta đi ra, Diệp Tử Đàn lập tức gọi lại: “Bác sĩ Trần, Oda Masao mà anh tôn sùng kia đột ngột bị nhồi máu cơ tim, qua đời rồi kìa! Cả phòng thí nghiệm ở bệnh viện Đế Quốc Nhật Bản Tokyo của ông ta cũng đột nhiên gặp hỏa hoạn.”

“Hả? Tên khốn Oda Masao chết thật rồi sao?!” Trần Liệt mừng rỡ vô cùng, tin này đúng là trong rủi có may!

Anh ta lại gần xem tin tức trên máy tính bảng cùng các bác sĩ khác, khi thấy phòng thí nghiệm của Oda Masao bị một mồi lửa thiêu rụi, Trần Liệt lập tức hiểu ra đó là tác phẩm của ai…

Anh ta vừa cười ha ha hai tiếng đã nghe thấy chuông điện thoại vang lên. Mới thấy Hoắc Thiệu Hằng gọi đến, Trần Liệt lập tức hứng khởi vừa đi vừa hỏi: “Hoắc thiếu, anh đang ở đâu?”

“Vừa xuống khỏi máy bay, ở sân bay.” Hoắc Thiệu Hằng xách ba lô bằng một tay: “Cậu còn ở căn hộ của Niệm Chi không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.