Xin Chào Chu Tiên Sinh - Dạ Mạn

Chương 59


Bạn đang đọc Xin Chào Chu Tiên Sinh – Dạ Mạn – Chương 59

Editor: An Trà

Thật may là khương hiểu chỉ là một người đại diện, không phải đại minh tinh gì, bài đăng này ở khu Mèo cũng không làm dân tình dậy sóng. Sau khi nhìn thấy bài đăng cô cười một tiếng.

Chu Tu Lâm cũng xem xong, “Gần đây em có lấy được kịch bản nào không?”

Khương Hiểu lắc đầu một cái, “Không có. Mấy người bọn họ đều đang quay phim, có mấy kịch bản nhỏ cũng chỉ là đang nói tới, chứ chưa quyết định.”

Chu Tu Lâm trầm tư một lúc, “Mấy người của em, gần đây xu thế quá mạnh, cản trở đường của người khác.”

Khương Hiểu cảm thán, “Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.” Trong ngành này có ánh hào quang tươi sáng, cũng có bóng tối xấu xa. Cô nghĩ đến Lữ Phẩm, cho là mình có chút tiền, thì đặt các loại quy tắc ngầm với người mới. Lữ Phẩm chính là đối tượng hoài nghi số một.

Chu Tu Lâm nhéo nhéo cô, “Em định xử lí chuyện này như thế nào?”

Khương Hiểu đã sớm không phải là trợ lý nhỏ năm đó, “Nếu như có người cố ý nhúng tay vào, chắc chắn sau đó sẽ có hành động. Bọn em đợi bên kia ra tay.”

“Muốn tra ra người này không khó.”

Khương Hiểu liếc anh một cái, “Chu tiên sinh, không cần phải gấp.” Cô xuống giường, thay đồ, “Anh lại đi đăng kí trại hè cho Tiểu Đậu Nha, nó mới ba tuổi thôi mà.”

Chu Tu Lâm sửa lại lời cô, “Bà Chu, nó đã ba tuổi ba tháng rồi.”

Khương Hiểu kéo màn cửa sổ ra, ánh mặt trời ở bên ngoài rọi vào, một mảnh sáng rực. “Thật ra anh có thể gửi Tiểu Đậu Nha đến tham gia trại huấn luyện diễn viên nhỏ.”

Chu Tu Lâm chân đất đi đến, ôm lấy cô từ phía sau, cằm đặt lên vai cô, “Bây giờ không học gì đã diễn được thành thạo, đi học bổ túc một khóa, Em muốn con trai em sau này đoạt giải ảnh đế à?”

Khương Hiểu quay đầu, vừa đúng nhìn sát mặt anh, bị nhan sắc của anh mê hoặc, sững sờ nói: “Hình như cũng không sai.”

Chu Tu Lâm nghiền ngẫm nhìn cô, nhìn vợ mình mê mẩn nhan sắc của mình, cảm giác cũng không tệ.

Cô đẩy đẩy anh, “Em đi xem Tiểu Đậu Nha một chút, chắc nó dậy rồi.”

Chu Tu Lâm buông cô ra, cầm quần áo đi vào phòng tắm.

Buổi sáng, Chu Tu Lâm đến công ty, mở hai cái video hội nghị. Hoa Hạ đã đăng ký một công ty con ở Thành phố B, tên của công ty là truyền thông Mộ Hiểu, trong tương lai chủ yếu là nhắm vào các bộ phim truyền hình.

Chu Tu Lâm giao phó cho Tưởng Cần, “Nếu như trên web còn tuôn ra những tin tức liên quan đến Khương Hiểu nữa, thì cậu đem chuyện công ty truyền thông cho cô ấy biết.”

Tưởng Cần hỏi: “A, Đây không phải là ngài chuẩn bị tặng quà đêm thất tịch cho phu nhân sao?”

Chu Tu Lâm ừ một tiếng.

“Phu nhân nhất định sẽ rất thích.” Khương Hiểu có bảy mươi phần trăm cổ phần của công ty con, sau này sẽ trở thành Khương tổng.

Sau khi Khương Hiểu bị bêu xấu ở khu Mèo, cho đến trưa không khí ở lầu này vẫn như cũ, dù sao cũng đã nhìn quen người khác bị đẩy vào hoàn cảnh lớn, điều này tiểu Phong tiểu Lãng không xem là gì.


Kết quả buổi trưa, khu Mèo lại đăng lên một tin tức.

” Một người đại diện của những tiểu sinh nổi tiếng vì tài nguyên của nghệ sĩ mà không từ thủ đoạn, bồi ngủ, hối lộ tiền…”

Diễn đàn lại bùng nổ.

Là cá bay: Chủ post ngươi dám trực tiếp chỉ điểm sao? Loại này không chỉ mặt gọi tên, sẽ làm tổn thương rất nhiều người.

Bảo Bảo phản đối gầy: Hãy cùng nhau loại trừ. Gánh vác tiểu sinh nổi tiếng được một năm, ZWA, HQ, SYW….

Lục Gia Bảo Bảo: Tại sao hôm nay đều là người đại diện? Có phải người đại diện của Tống gia không?

Mặt Trăng Nhất Hào: Tống Gia? Tống Trọng Cơ Âu Ba?

Em gái mê SYW: Dựa vào đâu! Chủ post không phải là nói đến người đại diện nhà tôi đâu nhỉ? Tôi đã nhìn thấy chị Khương, chị ấy rất tốt, rất thân thiện.

Lục Gia Bảo Bảo: Biết người biết mặt nhưng không biết lòng! Em gái nhỏ, vẫn còn nhiều chỗ em không thấy được đâu.

Xin chào tháng ba: Cả nam lẫn nữ trong “Ỷ Thiên” đều là nghệ sĩ của vị này, cố chấp phân tích! Xem ra chỗ dựa phía sau rất cứng rắn!

… ….

Fan hâm mộ thảo luận.

Hơn nữa trong lúc đó, trên weibo cũng có mấy trang giải trí lớn bắt đầu đăng tin tức.

“Nguyên tắc người đại diện ở đâu? Giới hạn cuối cùng ở đâu? Người đại diện có thể vì tài nguyên của nghệ sĩ mà không từ thủ đoạn nào sao?”

Không có ghi rõ tên, vậy mà bình luận chỉ ném đá giấu tay hướng đến một người đại diện họ Khương.

Khương Hiểu uống trà lướt tin tức, dở khóc dở cười.

“Tôi nổi tiếng như vậy sao? Như thế nào làm cho người hâm mộ đều biết đến tôi.”

Tiểu Vũ cũng phát bực, giận đến phát hỏa. “Đây nhất định là đã sắp xếp trước! Nếu không làm sao có thể có hiện ra nhiều bình luận ác ý này! Đây là do ai làm? Ở sau lưng bố trí hãm hại người khác.”

“Chị Khương, hay là chị tắt bình luận đi?”

Khương Hiểu lắc đầu một cái, “Trước kia chị đã nói với bọn họ, nếu muốn nổi tiếng thì phải có năng lực chịu đựng rất lớn.”

“Khương Hiểu, chị cũng muốn nổi tiếng?”

“Không muốn. Nhưng mà người ta lại muốn cho chị nổi tiếng!”

“Đúng là hoàng đế không vội thái giám đã gấp, không, là cung nữ gấp mới đúng.”


“Không vội không vội, để xem bọn họ còn có trò gì.”

Diễn đàn đang tranh cãi không ngừng. Ngay cả Tần Nhất Lộ đang quay phim ở đoàn phim cũng khoác com lê ra trận.

Người đi đường đáng yêu như bụi phương bắc: Đã xem xét chứng minh xong, chủ post có tư tưởng xấu xa, nghĩ người khác cũng giống mình. Chủ post là người đại diện của nhà nào? Đố kị ghen ghét, tại sao không tự cố gắng, nhanh chóng chọn một kịch bản tốt cho nghệ sĩ của mình.

Ta là chủ post: Đáng tiếc là thực lực so ra kém thủ đoạn của người ta thì sao? Việc gì có chuẩn bị thì nên, không chuẩn bị thì hỏng. Triệu Hân Nhiên nổi tiếng là tiểu tam, người ta là trợ lý của cô ấy, mấy năm nay nổi tiếng nhanh như vậy, cô nghĩ xem tại sao lại như vậy?

Người đi đường đáng yêu như bụi phương bắc: Ngươi cút đi. Chó nhà ai tại sao lại không quản chặt lại để ra ngoài sủa bậy.

…..

Đuổi theo người: Tôi muốn hỏi một câu, “Người đi đường đáng yêu như bụi phương bắc” ở trên, cô có phải là fan của anh Bắc không?

Tần Nhất Lộ sợ bị phát hiện, kinh sợ, lập tức chạy.

Thật là chuyện này càng ngày càng náo nhiệt.

Tưởng Cần từ trên lầu đi xuống, vui vẻ không dám làm phật ý, “Phu nhân, á, không, sau này tôi nên gọi ngài là Khương tổng.”

Khương Hiểu không hiểu, “Trợ lý Tưởng, anh bị trúng loại gió gì vậy.”

Tưởng Cần đưa văn kiện cho cô, “Quà của Chu tổng.”

Khương Hiểu nhận lấy, “Cái gì vậy?” Cô nhanh chóng nhìn thấy, “Truyền thông Mộ Hiểu —–” Mộ Hiểu, là tên của Mộ Mộ và cô hợp thành. Trên mặt Khương Hiểu hiện lên nét vui vẻ.

“Chu tổng cố ý chuẩn bị vì ngài. Ngài định khi nào thì công bố?”

Khương Hiểu biết được tấm lòng của Chu Tu Lâm, “Trợ lý Tưởng, phiền ngài đi lên thay tôi cảm ơn Chu tổng một tiếng.”

“Tôi nghĩ Chu tổng muốn ngài tự mình lên đó nói hơn.”

Khương Hiểu: “Bây giờ tôi rất bận rộn, không thể phân thân.”

“Ngài biết là người nào làm sao?”

Khương Hiểu trầm ngâm, “Người càng ưu tú thì có kẻ thù trong tối càng nhiều.”

Tưởng Cần: “….”

Lúc hai người đang nói chuyện, Tiểu Vũ xông đến, mặt hưng phấn. “Chị Khương, mau lên weibo. Anh Dịch ra tay rồi!”


Tống Văn Dịch V: Đây là người đại diện của tôi, người nhà của tôi, tôi tin tưởng cô ấy. @ người đại diện Khương Hiểu

Dịch Hàn V: Đây là người đại diện của tôi, người nhà của tôi, tôi tin tưởng cô ấy. @ người đại diện Khương Hiểu

Tần Nhất Lộ V: Đây là người đại diện của tôi, người nhà của tôi, tôi tin tưởng cô ấy. @ người đại diện Khương Hiểu

Hứa Giai Nhân V: Đây là người đại diện của tôi, người nhà của tôi, tôi tin tưởng cô ấy. @ người đại diện Khương Hiểu

Điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ: Chuyện trên web nói xấu người đại diện của công ty tôi @ người đại diện Khương Hiểu, lời đồn đãi, công ty tôi đã giao cho bộ pháp vụ xử lý. Từ lúc @ người đại diện Khương Hiểu gia nhập công ty tôi đến nay, căn cứ vào nhiệt huyết, tình yêu thương đối với điện ảnh và truyền hình, cần cù chăm chỉ. Hoa Hạ tuyệt đối không tha cho tiểu nhân chửi bới và miệt thì nhân viên của công ty tôi, công ty sẽ truy cứu chuyện này đến cùng.

Tiểu Vũ khó có thể kìm nén được hưng phấn, “Còn có Chu tổng nữa! Có Chu tổng đó! Chu tổng là lần đầu đăng weibo!”

Chu Tu Lâm: Tôi là Chu Tu Lâm, Khương Hiểu từng là trợ lý của tôi. Tôi ở đây, cô ấy không cần nịnh bợ bất cứ người nào khác. @ người đại diện Khương Hiểu

Chẳng ai nghĩ đến, Chu Tu Lâm sẽ ra mặt nói chuyện cho Khương Hiểu, điều này có thể thấy được vị trí của Khương Hiểu ở Hoa Hạ không tầm thường. Tin đồn cô ấy là cấp cao nhất của người đại diện Hoa Hạ không phải là giả.

Tiểu Vũ muốn khóc, “Chu tổng thật quá quan tâm nhân viên! Chị Khương, Tại sao chị lại không để ý đến Chu tổng vậy?”

Khương Hiểu: “Anh ấy mở weibo lúc nào vậy?”

Tưởng Cần: “Có thể là mới lúc nãy.”

Kết quả trò khôi hài này, còn phải để Khương Hiểu đến tổng kết.

Cô suy nghĩ một chút, mở một tấm hình trong điện thoại, đây là ảnh một nhà ba người bọn cô chụp ở công viên giải trí, bóng dáng ba người, thân mật hạnh phúc.

Người đại diện Khương Hiểu V: Những mưa gió, đã có hai người đàn ông này ở sau lưng tôi! Tôi sẽ cố gắng hơn nữa! Cảm ơn mọi người đã tin tưởng!

Bởi vì hình ảnh là một bức hình động bị che mặt, cũng ghi âm lại giọng nói của Tiểu Đậu Nha khi chụp.

“Mẹ, có thể cho con ăn một chút xíu kem được không?” giọng nói trẻ con ngọt ngào đã khiến cho một đám đông người vào xem.

“Nhìn bóng dáng cũng biết là một nhà ba người rất hạnh phúc!”

“Cho xin thấy mặt! Cho xin thấy mặt! Xin được thấy mặt tiểu chính thái. Dì sẽ mua kem cho con!”

“Chẳng lẽ không ai phát hiện, bóng dáng của người chồng nhìn cũng rất tuấn tú sao?”

“Ở trên đẹp trai có ích lợi gì? Cũng là cha của đứa bé rồi!”

Không ít con đường giao thức ăn rối rít bày tỏ: Người đại diện nữ xinh đẹp như vậy quả nhiên đã sớm trở thành hoa có chủ.

Công ty trên dưới cũng bùng nổ, nhiều người quen biết Khương Hiểu cũng khó có thể tin được. Người ta không chỉ có kết hôn, ngay cả con trai cũng đã lớn như vậy rồi.

Trong cùng một lúc điện thoại của Khương Hiểu hiện lên thông báo liên tiếp.

Người ta đã sớm kết hôn, tin tức ở khu Mèo, trên weibo rộng lớn từng câu chữ cũng trở thành trò cười.

Rõ ràng là tin tức bêu xấu! Vậy mà lại trở thành một thanh thức ăn cho chó rồi! Đây là cuộc sống của người khác, người không biết, không nhìn thấy, người ta rất hạnh phúc!

Khương Hiểu đặt điện thoại xuống, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lúc này chuông điện thoại di động của cô vang lên, trên màn hình hiện lên tên của Chu tiên sinh.

“Bà Chu, khi nào định tan việc?” Giọng nói của anh tràn đầy vui vẻ, làm người đàn ông sau lưng người đại diện Khương to lớn, cuối cùng cũng có thể trồi lên một góc.


“Tại sao anh lại không nói với em một tiếng, truyền thông Mộ Hiểu, chuyện gì đang xảy ra?”

“Quà đêm thất tịch.”

Khương Hiểu trầm mặc một lúc lâu, trong lòng dâng lên một trận cảm khái, “Chu tiên sinh, cho em thêm mấy tháng, em giúp mấy người bọn họ tìm được một người tốt, em lập tức lui khỏi ngành!” Giọng nói leng keng có lực, từng chữ phát ra từ đáy lòng.

Chu Tu Lâm trầm mặc một lúc, anh cũng không nghĩ đến chuyện để cho Khương Hiểu rời khỏi ngành.

“Chu Tu Lâm — —“

“Anh đây.”

“Anh đến đón em tan làm đi.”

“Được.”

Hôm đó hai người cùng nhau về nhà cha mẹ.

Cha Chu và mẹ Chu không có lên mạng, không biết xảy ra chuyện gì. Chu Tu Lâm đem dự tính đưa Chu Tu Mộ đến trại huấn luyện diễn viên nhỏ nói cho cha mẹ nghe.

Mẹ Chu phản đối, “Đứa bé còn nhỏ như vậy, đi cái việc cực nhọc như vậy làm gì!”

Cha Chu không thay đổi sắc mặt, cũng không phát biểu ý kiến.

Chu Tu Lâm nói: “Chính Mộ Mộ cũng muốn đi, như vậy cũng có thể rèn luyện một chút.”

Thái độ mẹ Chu kiên quyết, “Mẹ phản đối. Mẹ kiên quyết không đồng ý cho Mộ Mộ tiến vào ngành giải trí. Các con không muốn nuôi, sau này đem đứa bé giao cho cha mẹ.”

“Mẹ, trại huấn luyện này đều là giáo viên chuyên nghiệp, lại có thể dạy nó lễ phép, còn có bồi dưỡng về phương diện cổ văn cầm kỳ thư họa.” Khương Hiểu giải thích.

Mẹ Chu nhìn cô, “Đừng sử dụng các mối quan hệ trong ngành giải trí các con, bây giờ Mộ Mộ được giáo dục rất tốt. Giống như các con nói, hiện tại các con không bắt nó học cái gì, chỉ theo hứng thú của nó. Con người ta đến kì nghỉ hè, nếu không phải là đi ra ngoài chơi, chính là học lớp sở thích. Hai người các con trừ công việc ra thì cũng chính là công việc, có dẫn nó đi ra ngoài chơi sao?”

Chu Tu Lâm và Khương Hiểu biết lúc này cãi nhau với mẹ Chu cũng không được gì.

Mẹ Chu kêu một tiếng, “Mộ Mộ, đến đây với bà nội.”

Chu Tư Mộ lập tức thả đồ chơi trong tay xuống, chạy đến, “Bà nội —-“

“Bà nội hỏi con, con muốn đi trại huấn luyện diễn viên nhỏ, hay là vẫn muốn ở với ông nội và bà nội, ông nội dạy con luyện thư pháp, bà nội kể chuyện xưa cho con nghe.”

Chu Tư Mộ mím môi nhỏ, gật đầu một cái, “Con đã nghiêm túc suy nghĩ rồi, con muốn đi trại huấn luyện diễn viên nhỏ.”

Mẹ Chu trong lòng hờn dỗi, trên mặt cứng đờ.

Cha Chu yên lặng đứng dậy trở về phòng sách.

Chu Tu Lâm và Khương Hiểu rất bình tĩnh.

Chu Tư Mộ đảo đảo mắt nhỏ, “Con ở khu mua sắm, người khác nói rằng con rất có khả năng làm một diễn viên nhỏ đó.” Người ta vậy mà là một gốc mầm tốt.

Mẹ Chu buồn bực, không tình nguyện nói với Chu Tu Lâm và Khương Hiểu, “Các con sắp xếp đi, nhưng mà, mẹ nhắc nhở một chút, an toàn của Mộ Mộ là quan trọng nhất.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.