Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi

Chương 20: Sống Để Còn Trốn Thoát !


Đọc truyện Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi – Chương 20: Sống Để Còn Trốn Thoát !

Thời gian chầm chậm trôi , lặng lẽ nhưng thấm thoát !
5 tháng sau :
Quý gia …..
– Bác ! Con…đau bụng quá !
– Đau bụng ? Sắp sinh rồi ! Đợi ta gọi cấp cứu đã !
-…..
……….
Chiếc xe cứu thương mang cô đi , suốt dọc đường bác quản gia vẫn không rời đôi bàn tay của cô . Lấy máy nhấn một dãy số !
Bệnh viện :
– Đề nghị gia đình ở ngoài chờ !
Cô y tá đẩy cửa vào , đèn đỏ được bật lên !
– Bác ! Vợ con !
Anh trong bộ dạng tức tưởi , lo lắng :
– Nó đang ở trong phòng sinh !
Đi đi lại lại , trong lúc này sao thời gian chậm thế , dài như cả một thế kỷ , thách thức sự chờ đợi của một con người .
*******************************
-Tôi về rồi !
– uk….
Thần nhìn Quyên lên tiếng nhưng đáp lại nó thì Quyên chỉ phớt lờ đáp xuôi một câu . Như thường ngày cậu lên phòng . Cầm chiếc khăn đi vào phòng tắm .
……

-Chuẩn bị đi !
Bao giờ cũng vậy , Quyên cũng phải thoả mãn nhu cầu sinh lý cho cậu . Một công việc mà cô cảm thấy kinh tởm , có lẽ mọi thứ đã thay đổi cô rồi ! Nhưng…….
Đưa hai tay ôm lấy cổ cậu .
-Hôm nay để tôi làm đi !
Một nụ cười xuất hiện trên môi cậu . Vui vẻ thích thú mà không hay biết đằng sau đang có chiếc kim tiêm đang hướng đến gáy mình
phập
Đôi mắt khép dần xuống , cậu ngã xuống ga giường :
– Thật xin lỗi ! Nó chỉ là thuốc mê sẽ không sao ?
Nói xong sợ cậu tỉnh lại nên Quyên nhanh chóng rời đi . Đối với cô rời khỏi nơi này là điều quan trọng nhất . Khi cô khép cánh cửa phòng , rồi ra đi với mong muốn không trở lại !
Cậu mở đôi mắt , chỉ với một chút thuốc đó mà gây mê được cậu thì cần gì phải học qua khoá đào tạo . Ngồi dậy ánh mắt hình chim ưng quét mọi thứ :
– Em không thoát nổi đâu ! Chừng nào tôi vẫn còn sống thì em vẫn phải ở bên cạnh tôi .
…………..
Cô chạy thật nhanh , bắt ngay chiếc taxi rồi leo lên :
– Cho cháu đến XXXX, XXX !
– Được !
Cô vào căn nhà mình đã cho thuê vừa mở cửa , cô đã muốn vỡ tim , hình ảnh đó lại đập vào mắt cô . Thần dựa vào ngay cửa ra vào , hai tay khoanh lại ,ánh mắt mang đầy sát khí :
-Anh…anh…..!
Cô lắp bắp như gà mắc tóc , rõ ràng là bây giờ anh ta phải ở đó chứ . Sao giờ lại ở đây !
– Em dám trốn !
Thần tiến lại , đóng cửa rồi lôi cô lại gần tra khảo :

– Tôi…..anh tha cho tôi đi ! 5 tháng là đủ rồi ! Xin anh !
– Em càng muốn tôi tha cho em thì tôi càng không tha , từ giờ em không được uống thuốc tránh thai nữa , tôi thấy em uống như vậy là đủ rồi !
– Không ! Tôi muốn đi , xin anh !
Cô quỳ xuống đầu cúi hẳn , lúc này cô cực kỳ tuyệt vọng . Bao giờ cô mới được sống như là một con người đây ? Cô đã làm gì sai để trời phạt cô như vậy ?
– Em hãy từ bỏ ý định đó đi !
Thần tiến lại . Một cuộc hoan ái xảy ra !
*******************
Bệnh viện :
Đèn đỏ bỗng vụt tắt :
– Chúc mừng gia đình là một bé trai rất khôi ngô !
Cô y tá trên tay bế một đứa trẻ trao cho anh , cảm xúc bây giờ phải nói như thế nào nhỉ ? Hạnh phúc . Anh thấy hạnh phúc vô cùng . Anh đã thực sự làm ba rồi , nhìn đứa bé sao mà giống anh thế , cái mũi cái mắt :
– Nó là con tôi sao ?
Cô y tá cười , đồng thời gật đầu như khẳng định :
– Nó là con anh .
Tiếng đứa trẻ kêu oe oe , tiếng kêu đòi mẹ . Anh bế nó vào phòng đặc biệt , môi nở một nụ cười :
– Đưa con cho con !
Trao đứa bé cẩn thận , anh chăm chú nhìn nó và vẫn luôn dõi theo hành động của cô , một người bây giờ đã làm mẹ .
– oe…oe
– Con đói ư ? Ăn măm măm nhé !
Cô cho con bú , đứa bé tham lam bú những giọt sữa đầu của mẹ , có lẽ nó đói quá .
Cuộc sống bây giờ đã có thêm một sinh linh bé nhỏ , một sợi chỉ thắt chặt thêm mối tình nồng thắm . Đứa bé có tên là Quý Thiên Ân !
T/g :
hơi lề chút nha . mik đang viết thêm một tập truyện mới là
Tình yêu của anh ! Em đừng khóc một mình thế !
Mong mọi người đón đọc 🙂


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.