Đọc truyện Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi – Chương 18: Đắn Đo Trước Mọi Thứ !
– Anh đi ra tôi cần suy nghĩ !
Thần đi ra ngoài bỏ lại Quyên một mình ở đấy !
***********
– Tìm được người rồi !
Giọng Thần nghe rất không thoải mái , có gi đó rất buồn !
– Tốt lắm đưa đến đây cho anh !
Tử Nghiêu thấy hơi thắc mắc về giọng nói của đứa em trai mình !
– Anh có thể tha cho cô ấy được không ?
Hôm nay người em trai này của anh rất lạ , lên tiếng xin tha cho một người đàn bà mà trước đây nó ghét cay ghét đắng thậm chí là kinh tởm !
– Vì sao ?
– Cô ấy có con với em rồi.
Thì ra là như vậy !Anh có nên tha cho cô ta không nhỉ ,dù sao cũng mang trong bụng đứa con của em trai anh , anh sẽ làm bác ! Cô ta ở bên Thần chắc sẽ biết nghe lời hơn !
– Được thôi ! Dạy dỗ cô ấy một chút ! Chăm sóc cháu sắp ra đời của anh cẩn thận nha !
– Ok !
Nói xong , Thần liền đến cái bang để quản lý , có rất nhiều chuyện đang cần tới sự giải quyết của anh !
**********************
Biệt thự của Quý gia :
– Có chuyện gì sao ?
Cô đang cầm trên tay một ly cafe , đặt nó xuống bàn cô liền ngước lên nhìn anh để tìm câu trả lời !
– Em nhớ vụ bắt cóc đó không ? Đã tìm được người đứng sau , nhưng mà , cô ta lại có thai với người em trai kết nghĩa của anh ! Nên anh muốn tha cho cô ta , em thấy được không ?
– Sao lại không được nhỉ ? Không hại đến ai em vui lắm !
– Um ! Em lúc nào cũng vậy !
Anh kéo cô ôm vào lòng , bao giờ anh cũng nhớ nhung cô đến da diết mặc dù vừa mới ở cạnh nhau , và biện pháp tốt nhất luôn là ôm cô thật chặt ! Cái đầu nhỏ trong ngực anh bỗng ngước lên nhìn anh với đôi mắt trong veo !
– HAy là hôm nào anh gọi cô ấy sang đây chơi với em nhé !
– Không sợ bị hại nữa à ?
– Không sợ , em không tin anh lại để em bị hại lần nữa !
Cô nói đúng , anh dù có chết cũng không làm cô bị tổn thương !
*********************
Trong bang :
Ánh mắt Thần vẫn không rời khỏi cái latop ! Phải anh đã gắn camera ở nhà để theo dõi cô ! Và anh đột nhiên buông latop xuống , đi ra xe và với vận tốc kinh hoàng nhất anh lao về nhà!
Cô ngó trước ngó sau , đi thật khẽ sợ người khác biết được . Lúc gần ra đến cổng thì …. :
– Em sợ tôi đến như vậy sao ? Tôi đã ăn thịt em chưa ?
Chẳng sợ thì không à ? Anh kém gì ác quỷ ăn thịt người đâu !
-Á…..!
Vì không để ý cô vấp vào một cục đá nhô lên ở đấy và bụng đập xuống đất ! Máu chảy ra mỗi lú một nhiều , một nhiều ! Cô bất tỉnh ! Anh hoảng hốt bế ngay cô lên phòng và gọi điện cho bác sĩ tới
………
– Thật xin lỗi đứa bé không thể giữ được ! Tôi đi trước !
-…..
Trong không gian đó:
Rất lâu sau , cô mới tỉnh lại ,trận đau đớn kinh khủng ở bụng và khuôn mặt hầm hừ như ma đang nhìn mình thì cô biết chuyện gì đã xảy ra !
– Con…..!
– Câm ngay !
– Nó mất rồi sao ? Nó thực sự đã rời xa tôi !
Nước mắt tuôn rơi , rơi lặng lẽ như mưa đêm !
– Không phải là do cô sao ?
– Xin anh ! Xin anh hãy buông tha cho tôi ! Đứa bé không còn nữa ! Anh thả tôi đi đi !
– Không bao giờ !
– Anh … xin anh đấy !
– Tôi nhất định phải có một đứa con !
Giọng nói hùng hồn dứt khoát !
– Ngoài kia , thiếu phụ nữ ư ?
– Tôi muốn người đó là cô !
Thần tiến tới đè người đang khóc đó xuống :
– Anh … không được làm bậy !
Thần không những làm bậy mà còn làm bậy đến mấy lần !
” Quyên ơi ! Sao em lại không hiểu cho anh cơ chứ ! Em biết khi em mang thai , anh vui thế nào không ? ANh từng nghĩ tới tương lai là mình sẽ được làm ba đấy , nhưng bây giờ thì hết rồi , không còn gì nữa cả ? ”
Sau cuộc hoan ái dữ dội :
Quyên tỉnh dậy trong sự đau đớn ! Nước mắt lại chảy dài! Cô nhất định phải kiên cường lên ! Sẽ có ngày , anh sẽ thả cô đi mà !
Liệu rằng có được như thế không? Hay cả đời hai người lại gắn liền với nhau rồi ! Sẽ mãi không tách ra được nữa !
tg : Truyện ế rồi ! tg buồn quá , không có tâm trạng để vt truyện ! 16 chap mà vẫn không được trên 4.000 lượt xem ! Ai tốt bụng giới thiệu cho tác giả đi !Thanks nhiều ! 🙂