Xích Ái Sát Thủ

Chương 34: Thắng thua


Đọc truyện Xích Ái Sát Thủ – Chương 34: Thắng thua

Greg ở trước cửa thoáng chốc bị hơn mười tầm mắt bao vây, hắn ngơ ngác đứng ở đó, “Tôi đến xem mọi việc thế nào.”

Cảm giác được bầu không khí quỷ dị bên trong nên hắn không bước vào, “Ở bên trong làm cái gì? Các anh cả đêm không ngủ chẳng lẽ không mệt hay sao?” Sắc mặt của hắn không tốt, xem ra cũng không được nghỉ ngơi giống như mọi người.

Greg vốn không nên đến đây, nhưng cứ kiên trì cho rằng mình là người gây ra chuyện này, nên hắn vẫn dẫn theo vệ sĩ đi theo đội đặc nhiệm ST cùng nhau đáp xuống sa mạc, đợi thật lâu trước cửa sòng bạc mà không thấy người của Feston đi ra, nghĩ rằng bên trong đã xảy ra chuyện cho nên hắn liền hỏi cảnh sát, sau đó mới được đưa vào đây.

“Cậu ấy?” Giọng điệu của Feston rất nặng nề, bất luận kẻ nào cũng có thể nhận ra hắn đang nổi giận, nhưng không ai biết là vì chuyện gì.

Một đám người đều nhìn Greg.

Greg Kada đương nhiên không thể bàn việc làm ăn với U Linh, các thành viên của đội đặc nhiệm ST đều nghĩ như vậy, nhưng Feston lại hiểu được những lời này cũng không tính là lừa gạt.

Phong Triển Nặc vẫy tay về phía Greg, “Ngài Greg–”

Hắn biểu hiện một cách tự nhiên, Greg biết tình hình không đúng, nhưng hắn tin tưởng năng lực của U Linh, vì thế liền nhìn xem sắc mặt không được tốt của Feston, sau đó gật đầu với U Linh theo phép tắc, các thành viên của đội đặc nhiệm ST không ngờ lại xảy ra chuyện vớ vẩn như vậy.

“Anh không sợ hắn giết anh hay sao?!” Hase mất tự chủ mà cất cao giọng.

Phong Triển Nặc mở miệng trước khi Greg làm ra phản ứng, “Thật sự là nực cười, tôi đã nói tôi là Nolan Collison, tôi đến đây để bàn việc làm ăn với tập đoàn Kada cùng ngài Greg, nhìn xem hiện tại…”


Hắn nhún vai, làm ra tư thế bất đắc dĩ, “Cho dù các anh muốn bắt người thì cũng phải làm rõ tình hình trước đã.”

Ăn nói một cách tự nhiên, hành vi đúng mực, nếu không phải chắc chắn hắn chính là U Linh, là đầu sỏ tạo ra hết thảy hỗn loạn này thì có lẽ mọi người ở đây sẽ thật sự xem hắn là người bị hại vô tội.

“Hắn đến đây cùng ngài để bàn việc làm ăn thật sao, ngài Greg?” Derek dùng giọng điệu nghi ngờ mà thắc mắc, ai cũng biết chuyện này rất bất thường, mọi việc không nên diễn ra như vậy.

Nhưng Greg lại gật đầu, cho dù nằm ở phương diện nào thì hắn cũng phải gật đầu, “A, đúng, Nolan Collison, thảo nào tôi không thấy anh ở khách sạn sòng bạc Circus, hóa ra là anh chạy đến đây!”

“Đó là chuyện ngoài ý muốn.” Phong Triển Nặc như cười như không mà trả lời, thản nhiên đi ra khỏi vòng vây.

Chuyện không có khả năng rốt cục đã xảy ra, người suýt nữa bị ám sát lại đi giúp kẻ ám sát, rốt cục là phải bắt giữ U Linh hay là để hắn rời đi, mọi người đang do dự thì Feston lại đi đến phía trước vết máu mà thi thể của Uriel lưu lại.

“Trước tiên thu thập tất cả chứng cứ ở nơi này, sau khi trở về tôi muốn một bản báo cáo về cái chết của Uriel, nội trong thời gian ngắn nhất phải giao cho tôi, Jonathan, chuyện này do cậu phụ trách.” Không ngờ hắn lại không hề nhắc đến U Linh.

“Sếp?!” Jonathan nhận được nhiệm vụ nhưng không hiểu tình huống trước mắt là như thế nào, rốt cục có ý gì?

“Mất đi ưu thế thì phải nhận thua, cậu có thể xác định người trước mắt chính là sát thủ muốn ám sát Greg hay sao?” Hắn chuyển hướng sang Jonathan, vẻ mặt sắc bén, bị hắn nhìn như vậy thì Jonathan nhất thời không biết nên nói như thế nào.


“Chẳng phải chúng ta đều nhìn thấy hay sao….” Cười khổ, câu trả lời của Jonathan không có gì để chứng minh chắc chắn.

Ngay cả người bị hại cũng giúp đỡ hung thủ thì bọn họ còn có thể làm được cái gì, Derek cũng chỉ có thể cười khổ, thuận tiện nói ra một loại khả năng, “Không riêng gì chúng ta nhìn thấy, máy quay ắt hẳn đã chụp được tình cảnh ngay lúc đó, chắc là có thể dùng để làm chứng.”

“Cậu có thể xác định hình ảnh chụp được trong máy quay lộ ra mặt của sát thủ hay không?”

Mặt của sát thủ….người giống như U Linh làm sao có thể làm cho chính mình bị chụp lấy khi đang hành động, huống chi hoàn cảnh lúc ấy rất hỗn loạn, Hase mở miệng một cách không cam lòng, “Kỳ thật trước khi xuất phát thì em đã gọi người điều tra.”

Hase không nói thêm điều gì nữa, vẻ mặt khó chịu, đáp án rất rõ ràng, mọi người hiểu được nguyên nhân mà Feston bảo bọn họ dừng lại, nhưng các thành viên trong đội vẫn không cam lòng, U Linh đang ở ngay trước mặt mà bọn họ lại không thể làm gì được.

“Thua chính là thua, chúng ta không có chứng cứ trong tay, bắt được người thì thế nào?” Trước khi nói ra những lời này thì hắn đã sớm cân nhắc đủ loại khả năng, Feston bảo mọi người rút lui, “Đây là lãng phí tiền nộp thuế của công dân, cũng là lãng phí thời gian của chúng ta! So với lãng phí thời gian ở trong này, không bằng trở về tiếp tục điều tra vì sao sổ sách lại biến mất! Vả lại những khẩu súng này là từ đâu mà có!”

Trước mặt Phong Triển Nặc, Feston nói rõ với cấp dưới, ngữ điệu như sấm sét vang vọng trong đại sảnh trống trải, ai cũng có thể nghe ra cơn thịnh nộ trong lời nói của hắn, sếp cũng muốn bắt U Linh như bọn họ nhưng mục đích của hành động lần này chính là bảo vệ tốt Greg Kada, bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ.

Rối rắm sẽ không thể hoàn thành mọi chuyện, không bằng đi tìm hung thủ đã giết Uriel, đi tìm người trộm sổ sách là ai mới là quan trọng. Không ai có thể phản bác lời của Feston, nhân chứng mấu chốt là Greg lại quay sang tráo trở bênh vực tên sát thủ muốn giết hắn thì bọn họ có thể làm được gì bây giờ?


Phong Triển Nặc không ngờ Feston lại ở đây nói ra những lời này, nụ cười giả vờ trên mặt rốt cục không thể tiếp tục bảo trì, vẻ mặt nghiêm túc nhìn nhau, tựa như không nghe thấy những gì bọn họ đang đối thoại, không phát hiện ánh mắt của những người đó nhìn mình, hắn và Feston đi lướt qua nhau. fynnz.wordpress.com

Hai người đều nhìn về phía đối phương, ván này thoạt nhìn là Phong Triển Nặc thắng nhưng hắn lại không thể cười nổi.

Thua? Feston tự nhận thua? Phong Triển Nặc lạnh lùng khẽ động khóe miệng, Feston căn bản không tính là thua, hắn cũng không thắng, Uriel không phải chết trong tay của hắn, là Feston cản trở hắn.

Người đàn ông kia thừa nhận mình thua sẽ chỉ càng làm cho hắn cảm thấy vô nghĩa, chiến thắng như vậy quả thật cũng không ngọt ngào mà ngược lại thật sự khiến người ta căm tức.

Không ai sẽ ngăn cản hắn rời đi, hắn cũng không quay đầu lại mà chỉ chậm rãi bước ra ngoài, bên ngoài đã sáng trưng, lại một ngày trôi qua, nhiệt độ rất cao, kỳ thật từ lúc rơi xuống trực thăng cho đến nay thì chỉ mới trải qua mười mấy tiếng đồng hồ nhưng hắn lại có loại ảo giác rất lâu dài, lâu đến mức hắn có thể nhớ rõ mỗi một hình ảnh trong sa mạc, cùng với hết thảy những gì đã xảy ra trong đường hầm chật hẹp.

Giám sát hắn rời đi, đội đặc nhiệm ST đi theo phía sau, cũng bao gồm cả Feston Kada.

Ánh mặt trời chiếu rọi ngay trước mặt, sau lưng U Linh giống như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng lấp lánh, hắn bước đi không nhàn nhã cũng không nặng nề, nhưng cho dù xung quanh chói chang ánh nắng thì trên người của hắn vẫn mơ hồ tản ra một loại cảm giác âm u lạnh lẽo.

So với lúc mỉm cười có thể phán như hai người khác nhau, cũng hoàn toàn khác biệt khi tự thuật chuyện cũ, có nhiều thân phận và danh tính như vậy, rốt cục U Linh còn có bao nhiêu bộ mặt? Hay là hắn quả thật tựa như người khác vẫn xưng hô, là một hồn ma không thể xác định dung mạo….

Feston lại một lần nữa phóng túng ánh mắt của mình để ngắm nhìn tên sát thủ kia.

Phong Triển Nặc cảm nhận được tầm mắt chăm chú ở phía sau nhưng không quay đầu lại, cho đến khi ra khỏi sòng bạc dưới lòng đất, Greg đi đến bên cạnh hắn, thấp giọng nói với hắn, “Tôi đã để tiền ở nơi mà chúng ta hẹn trước, tiền mặt hơi nhiều một chút, khi cầm đi thì anh nhớ để ý.”

Greg biểu hiện tựa như một người làm ăn đường hoàng, quả nhiên là tập đoàn Kada, Phong Triển Nặc móc ra chiếc di động mà hắn đã nhặt được ở trong đại sảnh, vừa bấm di động vừa trả lời, “Tôi sẽ để lại một nửa số tiền cho cậu.” Uriel đã chết nhưng không phải do hắn giết, nhiệm vụ hoàn thành, giảm một nửa chi phí.


Greg chỉ cần kết quả, hắn nhìn thấy thi thể của Uriel bị nâng ra ngoài cho nên cũng không lộ ra điều gì bất mãn, cũng không có gì dị nghị, bước chân vang lên, bọn họ tiếp xúc rất ngắn ngủi nhưng đều bị Feston nhìn thấy.

Phong Triển Nặc vừa đi xa thì hắn lập tức đi đến trước mặt Greg, không cần chờ Feston lên tiếng thì Greg tự biết mình phải đối mặt với vấn đề gì, “Đặc vụ Feston, lần này cám ơn anh, nhờ anh và đội đặc nhiệm của anh mà tôi không sao.”

Hắn giành mở miệng trước, nhiệt tình ôm Feston, biểu hiện như một kẻ bị hại, kích động cảm ơn, Jonathan tức giận hừ lạnh ở phía sau, Hase nhún vai, bất đắc dĩ cảm thán, “Kẻ có tiền mà–”

Derek lắc đầu, những người khác đều lãnh đạm đối với biểu hiện của Greg, bọn họ không biết Greg lén lút tiến hành giao dịch, chỉ nhìn thấy một người bị hại cho nên nhiệt tình bảo vệ, uổng công bọn họ còn cám ơn hắn vì đã nói đỡ lời cho bọn họ, làm cho đội cứu hộ tăng tốc đi cứu sếp.

“Greg.” Chờ hắn diễn trò xong, Feston kéo hắn đến một bên, “Cậu có biết cậu đang làm cái gì hay không?”

Dưới ánh nắng, ánh mắt của Feston không còn tiếp tục che giấu, Greg biết rõ sẽ tránh không khỏi, “Tình huống đặc biệt thì phải đối đãi đặc biệt, anh cũng không muốn tập đoàn Kada bị bất lợi trong chuyện cạnh tranh đúng không, Feston, em biết anh không phải là người bảo thủ như vậy….”

Vỗ vai của Feston, sắc mặt của Greg cũng trở nên nghiêm túc, hắn thấp giọng nói, “Trong nhà cho phép anh làm như vậy chính là vì anh đã đồng ý sẽ cam đoan cho tập đoàn Kada được an toàn ở mọi phương diện, anh ở FBI làm chuyện anh muốn làm, em ở nơi này cũng có việc em muốn thưc hiện, lúc này việc kinh doanh sắp gặp nguy hiểm, anh không thấy hay sao, em không ra tay thì sẽ bị người ta đoạt đi cơ hội, không phải hắn chết thì chính là em chết, dù sao anh cũng sẽ không trơ mắt nhìn em chết đúng không?”

“Cậu dám đụng đến U Linh chính là muốn chết.” Những lời này Feston không hề rào trước đoán sau khiến Greg lập tức biến sắc.

………

P/S: Lại tuột mất con mồi :>, nhưng không sao, lại sớm bắt được thôi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.