Chờ sau khi Giang Cảnh Xuyên đi, Tô Yên mới đầy bụng tâm sự quay lên ban công nhỏ của phòng ngủ, nhờ dì Vương chuẩn bị bánh quy bơ cùng trà ướp hoa, cô bắt đầu hồi tưởng chuyện đã phát sinh một ngày một đêm này.
Ngày hôm qua quá mệt mỏi, không có tinh thần đi nghĩ sâu, hiện tại suy nghĩ, đôi vợ chồng này chung sống rất có vấn đề, từ lời nói mấy ngày qua của dì Vương có thể phân tích ra được, bọn họ kết hôn đã sắp nửa năm, chẳng lẽ khoảng thời gian này đều là phân giường ngủ? Vì sao vậy?
Nếu nói Giang Cảnh Xuyên đối với mình không có hứng thú, hình như cũng rất không có khả năng, đàn ông đều một đức hạnh nha, bày đặt một người vợ như hoa như ngọc như vậy không đụng vào, đó là có vấn đề đi? Tối hôm qua xem ra, Giang Cảnh Xuyên cũng không có vấn đề a.
Chẳng lẽ nói hết thảy nguyên nhân đều tại trên người nguyên thân sao? Giang Cảnh Xuyên cũng tuấn tú lịch sự, cùng hắn ngắn ngủi chung đụng, Tô Yên cũng nhìn ra được, hắn là người rất kiêu ngạo, cũng có tiền vốn cao ngạo, nếu như là nói nguyên thân không cho hắn đụng vào, người giống như hắn, khẳng định nói cái gì đều sẽ không phản ứng lại cô.
Như vậy, vấn đề là, nguyên thân đã gả cho Giang Cảnh Xuyên, lại vì sao bài xích hắn?
Tô Yên mơ mộng một loạt yêu hận tình thù, càng mơ mộng trong lòng liền càng không nắm chắc, dứt khoát liền không nghĩ, chuyện này cô sẽ chậm rãi biết rõ ràng, dù sao cô cũng không xen vào chuyện xưa giữa nguyên thân cùng Giang Cảnh Xuyên, hiện tại trọng yếu nhất vẫn là thăm dò rõ ràng tài lực của Giang Cảnh Xuyên, cô lại suy nghĩ cần tiếp tục tăng giá trị hảo cảm để ôm bắp đùi hay không.
Nếu Giang Cảnh Xuyên là một tên khốn , hoặc là nói, tại thời đại này, tài sản của hắn lại không tính là cái gì, vậy ly hôn là tốt nhất.
Vô luận là thời đại nào, sau khi bảo đảm sẽ không trôi giạt khắp nơi, nên nghĩ thế nào có được cuộc sống sinh hoạt tiêu sái qua ngày, trước đây cô là chủ nhân ẩn hình trong hậu cung, nếu không thể nào sống thêm một lần nữa, nếu sống cuộc sống của người bình thường, ngại quá, cô đối với cuộc sống bình thường ấm áp giản dị thực ra không có hứng thú gì.
Gần mười ngày sinh hoạt này đã làm Tô Yên khôi phục đầy đủ tỉnh táo thong dong, tuy là nói cũng xem như đã chết một lần, nhưng thứ trong khung xương muốn theo đuổi vẫn sẽ không thay đổi, nếu đã biến thành Tô Yên này, như vậy, từ giờ trở đi, cô liền vì bản thân mình suy tính.
Mười ngày này Tô Yên cũng không rảnh rỗi, ngay từ đầu thấy nhân vật xuất hiện trong TV nói chuyện, cô thực bị giật nảy mình, bất quá trên mặt không biểu hiện ra, hiện tại cô không có việc liền làm tổ ở trên ghế sofa xem phim bộ, còn cảm thấy rất có ý tứ.
Như cảm thấy đây là đang nhìn xem cuộc sống của người khác.
Khi xem hai bộ phim truyền hình, Tô Yên cũng học được một số thứ, cô vốn thông minh, trước kia đọc sách cổ binh pháp, cầm kỳ thư họa không nói mọi thứ tinh thông, đó cũng là đủ xem, chí ít kỹ năng khắp người cô cộng lại vẫn là có thể nháy mắt giết phi tần hậu cung trong một giây, có kỹ năng, thêm vào đầu óc xoay chuyển nhanh, cô học đông tây còn là phi thường nhanh chóng.
Cũng là bởi vì xem phim truyền hình, cô biết căn nhà cô đang ở hiện tại là rất quý rất xa hoa, hôm qua thời điểm trời xế chiều cô ăn cơm xong đi tản bộ, ở trong garage còn thấy mấy chiếc xe, tạm thời chỉ có thể trông mong một chút tài sản này của Giang Cảnh Xuyên, kế tiếp cô phải tìm cơ hội đi nhìn xem chỗ hắn làm việc.
Cô cũng không phải bắp đùi người nào cũng đều ôm, dù sao cũng phải đánh giá một chút hắn đáng giá hay không.
Tô Yên rất thích cái thời đại này, một là đèn và giường còn có phòng tắm đều làm cô rất hài lòng, hai là thức ăn ở đây càng mỹ vị, sau khi ăn xong cơm trưa, cô lại trở lại phòng ngủ xem phim truyền hình, dì Vương đều hết cách với cô, lắc đầu xong cũng trở lại phòng mình đánh giấc ngủ trưa.
Sau khi Giang Cảnh Xuyên xử lý xong chuyện trên tay, tự nhiên nghĩ đến Tô Yên, việc này không hiếm lạ, tối hôm qua mới cùng cô tiếp xúc thân mật qua, đối với cô tự nhiên là sẽ để ý, Giang Cảnh Xuyên nhìn điện thoại cố định do dự hồi lâu, hắn nghĩ gọi điện thoại hỏi một chút thân thể cô có thoải mái không, nhưng lại nhún nhường không được, cuối cùng cắn răng bấm điện thoại cố định ở phòng khách, là quản gia tiếp điện thoại.
Sau khi kéo một vài chuyện có hay không đều được, Giang Cảnh Xuyên ra vẻ không để ý hỏi: “Cô ấy ra khỏi nhà rồi à?”
Quản gia ngay từ đầu còn không phản ứng kịp, sững sờ một chút, sau khi ý thức được Giang Cảnh Xuyên nói cô ấy là Tô Yên, vội vàng trả lời: “Không có, phu nhân trong phòng ngủ, cần tôi kêu phu nhân nghe điện thoại không?”
Giang Cảnh Xuyên vốn nghĩ, nếu như là Tô Yên tiếp điện thoại, hắn có thể thuận tiện cùng cô tâm sự, nhưng hắn sẽ không để cô phát hiện là hắn chủ động tìm cô, “Không, không cần. Tôi chỉ là hỏi một chút mà thôi.”
Quản gia vui tươi hớn hở nói: “Gần đây phu nhân mỗi ngày đều ở trong nhà, chính là ăn cơm tối xong sẽ tản bộ khu phụ cận biệt thự.”
Giang Cảnh Xuyên nghe cảm thấy hiếm lạ, hắn trước kia không quan tâm Tô Yên, nhưng cũng biết, cô giống hắn, cơ hồ cũng là không ở nhà, hiện tại thế nhưng mỗi ngày đều sống ở trong nhà cũng không ra cửa? Thực là kỳ, hỏi: “Mỗi ngày cô ấy ở trong nhà làm cái gì?”
“Tôi cũng là nghe dì Vương nói, mấy ngày nay phu nhân đều trong phòng ngủ xem truyền hình.” Quản gia cũng hiếu kỳ a, bất quá cho dù hiếu kỳ, đó cũng là phu nhân, đối với chuyện của phu nhân, hắn không nên lắm mồm.
“Xem truyền hình?” Giang Cảnh Xuyên đều không dám tin tưởng lỗ tai mình, Tô Yên ở trong nhà không ra cửa mà xem truyền hình? Làm sao có thể!
Trước khi kết hôn, Giang Cảnh Xuyên theo lẽ thường cũng hiểu rõ tình huống của Tô Yên, Tô Yên không để ý người nhà phản đối đăng ký học viện điện ảnh, lập chí muốn tiến vào giới giải trí làm minh tinh, bất đắc dĩ cô còn chưa đợi được cơ hội diễn xuất, liền bị ông nội Tô cường lực ngăn cản, cánh tay thì không dài quá bắp đùi, giấc mơ minh tinh của Tô Yên không thực hiện được.
Mặc dù như thế, sau kết hôn Tô Yên cũng không thực rảnh rỗi, không nói như hắn mỗi ngày đều không về nhà, nhưng cũng là mỗi ngày đều đi dạo phố làm đẹp, hiện tại thế nhưng đều ở nhà xem truyền hình?
“Đúng, có cần tôi báo cho cậu phim truyền hình mấy ngày nay phu nhân xem không?”
“Thôi.”
Hắn còn không đến mức đi thăm dò cô mỗi ngày làm cái gì, tùy cô đi.
Đến buổi chiều, dì Vương cũng không thể nhịn được, đề nghị cùng Tô Yên nói: “Phu nhân, hôm nay muốn ra đi dạo phố không?”
Tô Yên vừa nghe câu này, ánh mắt sáng lên, cô thích dạo phố mua sắm nhất, không nói cái khác, ở trong cung cô chính là người dẫn dắt trào lưu thời thượng a, thường cách một khoảng thời gian hoàng thượng sẽ mang cô xuất cung dạo phố, tuy rằng chút y phục trâm cài bên ngoài thua kém thứ chế tác tinh xảo trong cung, nhưng thắng ở chổ mới mẻ độc đáo thú vị, thích nhất chính là đi dạo phố.
Ngồi trên xe, tuy rằng trong lòng Tô Yên ngạc nhiên, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra chút cảm xúc chân thật nào.
Dì Vương thấy Tô Yên không lên tiếng, chỉ đành dừng xe tại con đường Tô Yên thỉnh thoảng đi, sau lưng còn có một cô hầu gái giúp xách giỏ.
Vốn là Tô Yên đang đối với hết thảy chứng kiến nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó vào cửa hàng mua sắm mới khai trương.
Đứng trước quầy hàng, Tô Yên nhìn một sợi dây chuyền không dời mắt.
Ở dưới ánh đèn, ánh sáng khúc xạ của kim cương xém chút nữa làm lé con mắt.
Cô nhìn còn chưa hiểu giá cả, nhưng nghĩ dây chuyền làm cô không dời chân được, dự đoán giá tiền cũng đồng dạng làm người ta không dời chân được.
Dì Vương đưa mắt ra hiệu, cô hầu gái vội vàng tiến lên, đưa ví tiền Tô Yên lên.
Tô Yên có chút mờ mịt mở ví tiền ra, không biết đây là muốn làm cái gì, là muốn trả tiền sao? Nhưng đưa thế nào?
“Phu nhân thích dây chuyền này?”
Tô Yên gật đầu.
Quá thích!
Dì Vương nhìn một chuỗi số trên bảng giá đính kèm dây chuyền, ở trong lòng tắc lưỡi, cái này đúng là đối với người bình thường mà nói đích xác là quá đắt, nhưng với phu nhân của Giang Cảnh Xuyên mà nói căn bản không tính là cái gì, thị lực dì Vương không phải tốt, liếc mắt liền thấy một tấm thẻ vàng trong ví tiền, trí nhớ của bà cũng không phải quá tốt, bà còn nhớ thẻ này hình như là thẻ phụ của Giang Cảnh Xuyên, sau khi kết hôn đưa cho Tô Yên, lúc đó bà vừa mới đến bên cạnh Tô Yên, mỗi lần Tô Yên dạo phố, chưa bao giờ dùng tấm thẻ này, đều là dùng thẻ tín dụng của chính mình.
Thấy Tô Yên còn đang sững sờ, dì Vương khẽ cắn răng chỉ chỉ tấm thẻ vàng, thấp giọng nói: “Phu nhân, tiên sinh còn không phải là của cô sao, không cần phân biệt rõ ràng như vậy, nếu phân quá rõ ràng, quan hệ cũng không thân thiết.”
Tô Yên cảm thấy dì Vương thật tốt, đúng lúc vì cô giải nạn, xem ra tấm thẻ credit màu vàng này là của Giang Cảnh Xuyên, cô rút thẻ ra, nghĩ nghĩ, đưa vào tay dì Vương, nghiêm túc gật đầu, “Ừ, tôi biết.”
Trong lòng dì Vương vui vẻ, đưa thẻ cho nhân viên cửa hàng đi cà.
Như vậy mới đúng, Giang Cảnh Xuyên có tiền như vậy, phân chia với hắn quá rõ ràng không phải là đầu óc vô nước sao.
Sau khi Tô Yên cầm hộp dây chuyền gói kỹ, cả người đều kinh ngạc đến ngây người, thì ra chỉ cần đưa thẻ màu vàng đó cho người khác liền có thể mua được đồ?! Quá tốt đi! Quá sảng khoái!
Dì Vương thấy Tô Yên phối hợp như thế, cũng vui vẻ chỉ điểm cô thêm mấy câu, “Tiền để ở chỗ này, luôn có người muốn xài, cô xài so với người khác xài không phải tốt hơn sao?”
Câu này của bà tính ra còn uyển chuyển, ý tứ chủ yếu là, ngươi không xài, nói không chừng ngày nào đó sẽ có người phụ nữ khác thay ngươi xài, đến lúc đó muốn khóc cũng không kịp! Tuy rằng hiện ở bên cạnh Giang Cảnh Xuyên không có tiểu yêu tinh khác, nhưng ai có thể bảo đảm về sau không có đây?
Tô Yên lại nghe hiểu được, cô cảm thấy một vài quan điểm của dì Vương cũng là nhất trí với của cô.
Cô sống thoải mái so cái gì đều trọng yếu hơn, ừ, chính là như vậy.
Giang Cảnh Xuyên vừa mới họp xong, vừa lấy điện thoại di động trong tay thư ký, vừa đi về phía phòng làm việc, lúc xem đến tin nhắn trên điện thoại hắn đột nhiên dừng bước.
Tin nhắn báo rằng hắn ở địa phương xxx xài bao nhiêu tiền.
Thời điểm kết hôn, hắn xác thực đã đưa thẻ phụ của mình cho Tô Yên, chẳng qua trước giờ cô đều không có dùng qua, hôm nay là như thế nào?
Xem ra Tô Yên là thực có lòng muốn cùng hắn hòa hảo. Nếu cô đều đã biểu đạt rõ ràng như vậy, hơn nữa tối hôm qua nên phát sinh cũng đều đã phát sinh, hắn cũng phải cân nhắc một chút có muốn đáp lại cô hay không.
Thư ký cảm thấy Giang tổng hôm nay rất kỳ quái, rõ ràng ở trong hội nghị mặt đen như đáy nồi, bây giờ lại cười lên, vậy là sao?