Đọc truyện Xấu Xí Lạnh Lùng – Chương 38: Tắm chung
Xin lỗi, chap 37 quá dở, cháp này Dưa sẽ cố gắng a, Tag tiếp những bạn đã rả lời đúng của kì trước a, Thuy Hang, Anna Triệu, 迪磁带, Lys Soness
Vào cháp thôi
Hắn sau khi bị cha hờ ném chai rượi vào lưng, tình cảm vợ chồng hai người cũng theo đó mà suy giam. Còn hắn, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng nhưng sau lưng có một vết sẹo sâu, luôn luôn mắc cảm bởi vết sẹo, chán ghét cuộc sống trong căn nhà đang ở, hắn xin phép mẹ cho chuyển tới ngôi nhà mà ba hắn từng sống, bà đồng ý, bất chấp sự ngăn cản từ chồng mình. Mọi chu cấp đều do mẹ hắn chăm lo, người hầu, kẻ hạ rất nhiều nhưng đều do hắn tuyển chọn, xung quanh hàng xóm đều bận rộn đi làm, đi học nên cậu cũng không có cơ hội làm bạn với đứa trẻ nào cả. Một hôm, trời nóng nực vô cùng.
-Quản gia, mau mau cho gia nhân nghỉ hết, đóng cửa lại._hắn nảy lên một ý kiến điên rồ, ra lệnh cho quản gia đang cung kính kế bên.
-Dạ? Nghỉ hết, đóng cửa? Để làm gì ạ?_quản gia ngạc nhiên hỏi cậu chủ nhỏ của mình.
-Thì cứ làm đi mà ông Vương._hắn nói, xoay người đẩy đẩy ông quản gia.
-Ơ…vâng ạ._ông vội đi làm theo lời hắn.
Tầm năm phút sau ông quản gia quay lại với chiếc chìa khóa cổng trên tay, nhìn cậu chủ đang chờ mình trên chiếc ghế đá sau vườn.
-Rồi, ông mau mau đem cho cháu một vòi nước nào, cháu hôm nay sẽ tắm ở đây a._hắn hứng khởi nói, nhìn ông quản gia đang ngơ ngác.
– Sao ạ? Không được đâu cậu chủ ơi, bà chủ mà biết là tôi chết chắc._ông quản gia vội lắc đầu lia lịa.
-Con không nói, ông không nói, làm sao mẹ con biết được. Ông đừng nói nữa mà, mau tìm vòi nước đi ạ._hắn mắt long lanh nhìn ông, khiến ông động lòng, dù sao cũng chỉ là đứa trẻ thôi mà.
****************************************************************************
-Đây rồi, thưa cậu._ông gắn vòi giúp cho hắn xong hết, liền đứng một bên như chờ lệnh.
-Ông đứng đó muốn tắm chung với con sao, được, mau mau lại đây a._hắn một tay cởi áo, một tay vẫy vẫy quản gia. Ông Vương nghe thế môi liền giật giật, sao có thể tắm chung ở đây cơ chứ, ông tuy thích nhưng đã già rồi, không còn thanh xuân để chơi trò này đâu.
-Không, không, tôi sẽ đi sắp xếp công việc nhà, cậu chủ cứ tắm đi ạ._nói xong ông lật đật xoay người bỏ đi, bỏ chạy đúng hơn để lại hắn cười nắc nẻ. Chuẩn bị cởi quần ( chưa nha) thì có một giọng nói trong treo vang lên, làm hắn giật thót.
-A, chào cậu, cậu cũng thích tắm như thế này sao._một cô bé nhỏ nhắn, tầm nhỏ hơn hắn 1 tuổi, càng nói càng tiến gần hơn tới chỗ hắn đứng.
-Cậu, Cậu, là ai? sao lại vào đây được, chẳng phải bác quản gia đã đóng cửa rồi sao. Bác quản g..Khoan đã_hắn chưa kịp nói hết chữ “a” của từ “gia” thì giọng nói ấy lại vang lên.
-Mình không đi bằng cửa chính, mình leo tường, thấy bạn vui quá, mình muốn chơi cùng mà không mở cửa được nên mình leo thôi, hì._cô bé cười khì làm lộ hàm răng trắng tinh của mình, hắn rất thích nụ cười của cô bé.
-Ờ…bạn muốn tắm chung sao?_hắn lắp bắp hỏi, mặt đã gần đỏ au.
-Mình được tắm chung sao? Nếu được thì vui quá. Mình cởi đồ nha._cô bé đó ngây thơ hỏi làm cho hắn vội hét lên.
-Không, bạn không cần cởi._hắn đỏ mặt xoay lưng lại với nó (kêu nó nha, biết ai rồi mà) mà quên mất một điều.
-Á, lưng ban có sẹo kìa._nó thấy lưng hắn có một vết sẹo sâu thì liền kinh hô một tiếng. Hắn mới chợt kinh hồn nhớ ra, lập tức xoay người lại, cúi đầu xuống như sợ nó sẽ như người khác, tránh xa hắn ra, Nhưng không:
-Cậu có vết sẹo giống mẹ mình ghê, mẹ mình cũng hay có những vết đó, thạm chí nặng hơn cơ, nhưng mẹ có dùng thuốc đặc biệt nên mất nhanh lắm, mẹ sợ ông ngoại thấy, ông ngoại buồn, lát mình sẽ cho cậu, mẹ mình cũng cho mình một lọ a, bây giờ mình cùng tắm đi._nó nói xong, cười tươi, nắm tay hắn kéo mạnh đi. Hai đứa trẻ trong trưa nắng cùng té nước nhau, đùa vui với nhau trong ngọt ngào vô cùng.