Bạn đang đọc Xấu Nhưng Kết Cấu Nó Đẹp, Vì Vậy Anh Vẫn Yêu Em: Chương 12: Cái Đuôi Của Thiên Lâm
– Thưa tiểu thư, theo tôi điều tra thì cậu Huỳnh đã trốn về nước
– Cái gì…..cậu ta về đó lầm gì?
– Nghe nói là đi học ở 1 ngôi trường khá nổi tiếng
– Hừ, lập tức chuyển hồ sơ cho tôi
– Dạ
__________
Nhân vật mới : Trịnh Khả Lan ( 16 tuổi ): Xinh xắn đáng yêu. Sống trong sự yêu thương của tỉ phú Anh. Cô nàng đặc biệt theo đuổi Thiên Lâm nhà ta
____________________________
Sáng sớm
Khu trung cư cao cấp
– Này Xí Bần, phòng tắm phòng cô có vòi hoa sen k?_Thiên Lâm ôm khắn tắm chạy lên phòng tôi, tôi thở dài ngao ngán
– Anh muốn làm gì?
– Cho tôi tắm nhờ hôm, voi hoa sen phòng tôi tự nhiên phụt nước rất mạnh lại bắn tung tóe nữa…..nhá….nhá…..nhá
Tôi nhìn bộ dạng trẻ con của Thiên lâm mà khẽ cười :” Sáng sớm tắm k sợ cảm lạnh sao?”
– Không phải, hôm qua tắm r nhưng hôm nay trong người khó chịu…. mà cô hỏi làm gì, có ượn k thì bảo?_Thiên Lâm đáp
– Rồi rồi, nhanh lên nhé, tôi xuống nhà trước
– Tôi nấu bữa sáng r, cô ăn trước đi
– A, cảm ơn nha.
…..
Tôi ăn xong, nhớ ra chưa mang cặp sách xuống đành lên phòng lấy
Không may đập vào mắt tôi là cánh cửa nhà vệ sinh mở, bên trong Lâm chỉ quấn cái khăn tắm trắng xóa, cậu ta đang trà tay bằng bánh xà phòng. Tôi la lên
– A, sao anh k đóng cửa?
– Hỏng mà._Lâm đáp gọn lỏn
Tôi bực mình :” Tôi quên cặp sách” Tôi khẽ chĩ chỉ vào chiếc cặp sách còn dựa gần cửa phòng vệ sinh. Lâm gật gù. Tôi nhắm tịt mắt chạy đến lấy cặp
Bỗng, bánh xà phòng trên tay lâm do trơn quá mà bắn luôn về phía trước. Vừa hay tôi lao đến, thế là, 1 cú trượt hoành tráng xảy ra. Tôi trượt thế nào k biết nhưng 2 chân lại đẩy 2 chân của lâm xuống khiến anh ta ngã nhào vào tôi, mặt đối mặt.
Thình thịch….thình thịch
Tôi nuốt nước bọt ực 1 cái. Quả thực bây giờ nhìn Lâm hết sức quyến rũ nha, gương mặt vốn điển trai, mái tóc bạch kim lúc này ươn ướt, thân trần và phần dưới chỉ ngăn cách bởi 1 cái khăn tắm mỏng manh
Cả 2 đều khó xử nhưng lại giữ nguyên tư thế đó, nhìn nhau đắm đuối như con cá chuối….
– Nguyệt…..giờ tôi mới phát hiện ra….._Lâm cố nói dịu dàng xen thần bí khiến tôi loạn nhịp : Anh phát hiện ra cái gì?”
-…………………………..cô…………cô
Tôi mất kiên nhẫn :” Nói mau!”
– Cô quả thực xấu xí ha ha ha_Lâm cười sằng sặc, tôi đỏ mặt đẩy anh ta ra, chỉnh lại đồng phục nói :” Nhanh lên k muộn học….lề mề” lườm xéo Lâm 1 cái, tôi lấy cặp đi xuống nhà
Lâm nhìn theo……cảm giác đó….k lẽ……………?
____________________
Vô lớp, tôi liền va phải Ánh Chi
– Ax con nhỏ xấu xí xấu cả số….._Ánh Chi hét the thé khiến tôi bực mình
– Tôi xấu xí xấu cả số, ay chà, tìm đâu ra cái tên vần vậy chứ, cái trình độ tép diu của cô đương nhiên k thể tự nghĩ ra được r._Tôi lắc đầu chê bai
– Hứ, xấu lại còn muốn làm phách._Ánh Chi bực tức nói
Tôi thản nhiên :” Tôi xấu lẽ nào cô xinh, có ai công nhận là vậy chưa hả?”
– Tôi đương nhiên xinh nhất khối 10 r, cô k tin sao?_Ánh Chi vênh mặt
– Tôi- không – tin!
reng….reng…..reng
Tôi lườm Ánh Chi 1 cái rồi về chỗ
– Các em hôm nay chúng ta lại đón 1 học sinh mới từ Hàn, em mau vào đây đi_Cô Ngọc nói, lúc sau bóng dáng 1 nữ sinh vô cùng xinh đẹp đi vào khiến bao nam đổ rầm rầm
– Xinh quá
…..
– Tớ là Trịnh Khả Lan, mong mọi người chiếu cố_Khả Lan cúi đầu khẽ nói
Bỗng…………..
–
–
–
-RẦM……Lâm té ghế
Ánh mắt Khả Lan đã chú ý đến Lâm, nở nụ cười ngọt ngào nhất, mang 1 chút nham hiểm
– Thưa cô….em muốn ngồi cạnh Thiên Lâm_Khả Lan khẽ nói
Lâm bên dưới đứng bật dạy :” Sao cô theo tôi về đây?”
– Anh nói gì vậy?_Khả lan chớp chớp mắt hồn nhiên
– Thưa cô….em muốn đổi chỗ nhường chỗ cho Khả Lan_Tôi hùng hồn đứng dạy, quay sang nhìn Lâm, ánh mắt tức giận :” Ai kêu sáng nay cậu chọc tôi?”
– Được vậy em ngồi với Thiên Kỳ, chúng ta tiếp tục học bài mới
Khả Lan hớn hở đi xuống ngồi cạnh Lâm, giọng ngọt sớt
– Anh Lâm, sao anh về đây mà k nói vs em?
– K cần thiết._Lâm nói
– Vậy anh cũng phải báo với ba mẹ chứ, anh biết em và ba mẹ anh lo lắng biết chừng nào hơm. Xem nào, anh về đây ổn chứ?_Khả Lan lấy tay xoay gương mặt baby của Lâm lại hỏi han
– Anh về đây học chứ có phải đi đánh nhau đâu
– Em cứ thích quan tâm đến anh vậy đó hì hì_Khả Lan cười đáng yêu