Đọc truyện Xấu Nhưng Kết Cấu Nó Đẹp, Vì Vậy Anh Vẫn Yêu Em – V.A – Chương 17: Đụng phải người quen
Tôi sau khi lột được vẻ xấu xí mà xứng danh thảm họa đó cuối cùng cũng đã khiến ai đó phải banh mắt ra mà nhìn cho rõ.
Mái tóc bù xù thường ngày đã thay vào đó là mái tóc cắt tỉa gọn gàng để xõa. Gương mặt trắng trẻo với đôi mắt màu đen cafe, trang điểm hồng nhẹ lên đôi môi cho thêm sức sống. Mặc trên mình bộ váy màu đen đã lực chọn lúc trước, đứng trước gương mà lòng tôi xôn xao đến khó tả.
Ôi thánh thần ơi!
– Đúng là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân._Thiên Lâm nói, mặc dầu cũng đôi phần ngạc nhiên.
Tôi liếc xéo hắn, khẽ chửi thầm, Thiên Lâm đáng ghét nhà ngươi, bổn cô nương đây ngàn năm mới có 1 lần đẹp rạng ngời, ngươi dám nhổ báng ta? Ờ ta đẹp nhờ lụa đấy, thì sao? Ảnh hưởng đến kinh tế nhà ngươi k?
– Đến trường thôi, sắp đến giờ r._Thiên Lâm nhìn đồng hồ trên tay gấp gáp nói.
Tôi bẽn lẽn nâng gót bước theo hắn.
“…..”
Trường cấp 3
Tôi hôm nay được vinh dự ngồi trên xe của hotboy n03 của trường, k ít ánh mắt “tình cảm” dành cho tui nha.
Tuy nhiên điều khiến họ ngạc nhiên hơn…..là gì…đương nhiên là style mới của tôi hô hô…..
– Nguyệt hôm nay xinh quá._Vy Oanh nói. Hôm nay cô bạn mặc chiếc váy màu hồng đơn điệu, tôn lên làn da trắng, khuôn mặt vốn dĩ ưa nhìn khiến tôi sốc.
– Vy Oanh này, nếu tui là con trai chắc sẽ k cưỡng lại vẻ đẹp của bà mất._Tôi đùa, nghe vậy Vy Oanh thoáng đỏ mặt liếc nhìn Thiên Lâm, cô là vẫn hâm mộ anh.
– Khụ….khụ…cô đích thị k phải loại con gái bt._Thiên Lâm vờ ho khan sau đó ghé sát tai tôi thì thầm. Mặt tôi hực lửa, xunh quanh là sát khí…
– Anh thì sao….đúng r…tên Gà Đực thối tha!_Tôi vẫn nhớ cái biệt danh mình sáng chế ra.
– Hai bạn đáng quen nhau thật sao….đáng yêu ghê._Khả Lan từ đâu đi đến, cô nàng diện cho mình bộ cách trắng lung linh với đồ trang sức nhìn 1 cái là sáng chói mắt, nhìn hai cái thì cầm gậy mà đi….hài…..
Tôi cũng biết cô nàng có quan hệ gì đó với Thiên Lâm nhưng thấy Thiên Lâm phớt lờ cô nàng nên cũng k bận tâm nữa. Gì đây….tôi ghen sao….mơ đi, tôi k yêu Gà Đực!
– Nhóm mình đến đủ chưa nhỉ?_Vy Oanh nói, cô nàng muốn ra tay giúp đỡ người gặp tình huống khó xử là tôi. Ôi bạn thân ơi, tôi yêu cậu quá đi mất….may cho cậu tui là con gái.
Khoan, hôm nay đích thị là thiếu cái gì đó. Nó rất quan trọng, gì ta……
– Hôm nay trời đâu có nắng mà sao chói mắt thế ta….bạn Như Nguyệt thân mến, bạn đúng là xinh đẹp nha….gì nhỉ….phải là liếc 1 cái thành đổ, liếc 2 cái mất nước…chứ k phải dạng vừa đâu….
Ánh Chí đi uyển chuyển từ đám đông đến, cô nàng hôm nay quả đẹp rạng ngời trong bộ cách màu xanh dương, nụ cười duyên với chiếc răng khểnh. Giờ mới để ý, cô nàng cũng là 1 hotgirl chính hiệu…
– Nếu cậu k phiền có thể đeo kính râm mà, nhưng trời tối mà đeo kính râm kì lắm, hay là bạn chịu khó nhìn tôi 1 chút._Tôi từ tốn đáp lại
Mà tôi k phải thuộc dạng xấu toàn tập, tôi chỉ là nhan sắc k có gì nổi trội thôi.
Nhưng k như bình thường, Ánh Chi k xỉa xói tôi nữa mà quay sang Khả Lan, 2 cô nàng cãi nhau đến khi học sinh đến đông đủ hết.
– Các cậu nghe đây…hôm nay là buổi giao lưu trong trường, đừng làm mất mặt lớp 10a2 nghe chưa?_Tôi nói rõng rạc.
và lễ hội bắt đầu với việc phát biểu của MC.
– Xin chào tất cả các bạn có mặt tại buổi giao lưu hôm nay, tôi là Chấn Thành hiệu phó trường kiêm chức vụ làm MC cho cuộc giao lưu này. Và tôi xin Trịnh Trọng Tuyên Bố, bữa tiêc bắt đầu.!!!!
Tiếng nhạc du dương nổi lên, học sinh nam nữ bắt đầu kết bạn trò truyện với nhau.
Tôi đứng ở cuối nhà đa năng, nơi tổ chức lễ hội khẽ than thở cùng Vy Oanh.
– Bữa tiệc này nhạt nhẽo quá.
Vy Oanh khẽ cười đáp:”Không đâu, lát nữa tổ chức chơi trò chơi, cậu cứ từ từ mà thưởng thức”
Tôi k đáp, kiếm 1 chút bánh ngọt bỏ bụng, đang lúc thò tay lấy 1 miếng bánh bất chợt 1 cánh tay khác cũng chạm vào nó…
Đồng thời cả tôi và hắn ta đều quay sang nhìn nhau…
– Là cô/cậu?
Và cả hai trợn mắt đồng thanh.