Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện Đại

Chương 27: Yêu nghiệt, hiện tại xem ngươi còn có thể chạy hướng nào!


Đọc truyện Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện Đại – Chương 27: Yêu nghiệt, hiện tại xem ngươi còn có thể chạy hướng nào!

Edit: Nhan Như Song

Beta: Đào

Hai tay Liễu Thanh Thanh bị trói ở sau lưng, tinh thần Tiêu Mặc không tệ, lấy ngón tay chỉ huy đám yêu tinh kia rời đi, nhưng đám yêu tinh kia chính là không chịu, làm ồn lên.

Không biết ai hô một câu, “Nhà sư giết yêu đến kìa…”

Tất cả yêu tinh giải tán lập tức, ngay cả Tiêu Mặc cũng thay đổi sắc mặt, hắn thấp giọng mắng một câu, sau đó kéo Liễu Thanh Thanh chạy đi.

“Lão bà, việc động phòng của chúng ta đổi chỗ, chờ bỏ được mấy cái đuôi này, chúng ta chuẩn bị đại chiến một trận, ta muốn ở phía trên đấy!” Tiêu Mặc kéo tay của nàng, thật nhanh chạy trước, sau đó phát hiện Liễu Thanh Thanh theo không kịp, một tay dứt khoát ôm lấy nàng, sau đó cưỡi mây đạp gió.

“Tiêu Mặc?”

“Ân~ “


“Ngươi nói nơi này là yêu giới, người phàm không vào được cũng không ra được?”

“Đúng.” Tiêu Mặc không ý thức được đến có gì không đúng, nhưng Liễu Thanh Thanh đã gầm hét lên, “Nhà sư giết yêu là người, bọn họ cũng có thể tiến vào sao, đám yêu tinh mới vừa rồi kia, đều là ngươi kêu đến diễn kịch à, còn có mấy người khác, cũng là ngươi thuê diễn vai quần chúng có đúng hay không?”

Tiêu Mặc ngẩn ra, bị rống đến đinh tai nhức óc, thân thể cũng rơi xuống đất, Liễu Thanh Thanh tháo dây thừng ra, đổ ập xuống chính là một bạt tai, Tiêu Mặc bị đánh đến bối rối, nhà sư giết yêu cũng chạy tới.

“Yêu nghiệt, hiện tại xem ngươi còn có thể chạy hướng nào!”Một nhà sư giết yêu cầm đầu, rút bạc kiếm ra, hướng tới Tiêu Mặc.

Tiêu Mặc bụm mặt, ảm đạm nhìn Liễu Thanh Thanh, hồn nhiên không để ý tới sư giết yêu đang ở một bên.

“Vì cái gì gạt ta?” Liễu Thanh Thanh nghiến răng nghiến lợi, hai tròng mắt như đang phát ra ngọn lửa, có thể đốt Tiêu Mặc thành một đám tro.

Tiêu Mặc cúi đầu, không biết xấu hổ nói, “Ta muốn cùng ngươi làm – chuyện yêu, mỗi đêm đều làm, ta muốn ngươi, muốn ngươi mỗi lần đều thỏa mãn ta…”


Lời hắn nói còn chưa dứt, Liễu Thanh Thanh lại tát thêm một cái, Tiêu Mặc bị đánh lui về phía sau vài bước, bụm mặt không nói lời nào.

“A di đà phật, các ngươi đang làm cái …” nhà sư bên cạnh, dĩ nhiên là đệ tử phật gia, niệm phật một câu, muốn mở miệng mắng, lại bị Tiêu Mặc dồn sức đánh, “Khốn kiếp, tên khốn kiếp, các ngươi dám phá chuyện tốt của ta, không muốn sống nữa sao? Sao? Không muốn sống nữa sao?”

Hắn bị đánh liên tiếp, ba nhà sư bên cạnh nhìn nhất thời bối rối, quên giúp đỡ, gặp đồng bọn của mình bị đánh rớt vài cái răng, lúc này mới tiến lên, ba người cùng nhau vây đánh Tiêu Mặc.

Đây là một trận chiến kinh thiên động địa, Liễu Thanh Thanh lúc này đây mới nhìn rõ thực lực chân chính của Tiêu Mặc, lúc hắn nổi giận, chưởng phong mang theo gào khóc thảm thiết, như muốn nuốt hết tất cả.

Ba nhà sư rất nhanh bị hắn đánh ngã xuống đất, đôi mắt đỏ hẹp dài của hắn, trên tay dính máu, bước lên muốn giết chết các nhà sư.

Hắn tức giận, mới vừa rồi rõ ràng sẽ thành chuyện tốt, nhưng lại bị ba nhà sư chết tiệt này đột nhiên phá hư.

Vừa rồi hắn rõ ràng đã diễn tiết mục thâm tình cho nàng, vì cái gì nàng không sẵn sàng tiếp nhận?

Còn có việc nàng đánh hắn…

Nàng lúc nào cũng đánh hắn, lần đầu tiên gặp mặt, nàng đã đánh hắn. Về sau còn đánh, tiếp theo vẫn đánh như cũ, mới vừa rồi trước mặt người ngoài, nàng còn đánh hắn tới choáng váng đầu óc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.