Bạn đang đọc Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Số Mệnh FULL – Chương 144: Cô Có Biết Đội Trưởng Trả Lời Sao Không
Tác giả: Khương Chi Ngư
Editor: Thịt sườn nướng
Mặc dù trong lòng Thẩm Nguyên Gia vẫn còn hơi nghi ngờ, nhưng trước mắt phần lớn đều có thể giải thích được, nên có chút thả lỏng.
Dù sao thì việc đại thiếu gia là fan của mình, còn là người có nội tâm vô cùng dễ thương, loại chuyện ngược ngạo thế này tương đối hiếm thấy.
Tới bây giờ cô vẫn chưa từng gặp mặt Văn Tùng Diễn lần nào.
Thẩm Nguyên Gia lại vào hot search, từ khóa về thân phận của cô đã rớt hạng tìm kiếm, một lần nữa lại quay về các đại minh tinh tranh nhau khoe sắc như trước kia.
Nhưng tại đây cô lại phát hiện một cụm từ khóa kỳ lạ.
Thẩm Nguyên Gia nhấp xem, vừa thấy hình ảnh thì biết chuyện gì.
Những hình ảnh trong đoạn livestream kia bị người khác chụp lại.
Đáng lẽ cô nên nghĩ tới chuyện này từ sớm, dù sao lúc đó người đàn ông kia livestream thì chắc chắn có chuyện gì tốt mới quay, hơn nữa Giang Bạn đã nhìn thấy đoạn video thì người trên mạng cũng có thể tìm ra.
Có thể do e ngại thân phận của cô nên mấy tài khoản trên mạng cũng không dám nói gì quá đáng.
“Dưới hố kia có gì vậy, cảm giác thật ghê tởm.”
“Bởi ta nói người đẹp dù có đeo khẩu trang cũng có thể nhìn ra được là đại mỹ nữ, ai, chị gái này dù di chuyển hay đứng im gì cũng đẹp.”
“Đây đúng là sự phối hợp giữa những người có giá trị nhan sắc cao nè, hai người đứng chung một chỗ quá hài hòa, nhưng cái hố trước mặt thì trông hơi ghê……!Tại sao không làm mờ ảnh thế?”
“Không lẽ chỉ có mình tôi thấy đẹp đôi thôi hả?”
“Anh cảnh sát này tên gì vậy, đẹp trai thật sự! Bỏ xa mấy tiểu thịt tươi bây giờ gấp mấy trăm lần, cầu phát Weibo!”
Thẩm Nguyên Gia nhìn nhìn, phía dưới lại vì minh tinh mà loạn cả lên, fan tiểu thịt tươi và antifan bay vào xé nhau.
Trong đó chỉ có duy nhất một bình luận nói đúng trọng tâm, còn lại toàn share Weibo chính thức của Đội điều tra hình sự quận Giang Hải, lập tức nhận được một loạt 666 (*).
(*): Trong tiếng Trung cụm số 666 được viết là 六 六六, cách phát âm của từ này là /liùliùliù/.
Tuy nhiên cách đọc của từ này lại có phần tương đồng với chữ 牛 phát âm là /Niú/.
Hàm ý của từ này là để khen ngợi 1 người quá giỏi, khả năng cực kỳ “trâu bò”.
(Trích từ web https://supperclean.vn/)
Sức mạnh của cộng đồng mạng thật là mạnh mẽ.
Từ trong đống bình luận Thẩm Nguyên Gia nhìn thấy Weibo Giang Bạn.
Thật ra cô cũng không cảm thấy có gì lạ, dù sao tên Weibo của anh ấy có cả tên và chức vụ, để ý một chút là tìm ra thôi.
Thẩm Nguyên Gia theo đường link nhấp vào xem.
Weibo của Giang Bạn trước sau như một – không có gì đặc biệt.
Bài đăng gần đây nhất là bài viết chỉ ra sai sót của một vụ án trên mạng, bộ dạng nghiêm túc, cô có thể tưởng tượng ra dáng vẻ Giang Bạn nhíu mày nhìn chỗ sai sót trong bài viết, sau đó lại nghiêm túc chỉ ra lỗi.
Chủ bài viết kia cũng biết điều đi sửa lại chỗ sai của mình.
Thẩm Nguyên Gia nhìn một lát cảm thấy không có gì để xem mới thoát ra, tiếp tục lướt xem bình luận phần hot search khi nãy, sau đó nhìn thấy bình luận của một tài khoản.
“Chuyển tiếp @Cảnh sát hình sự Giang Bạn, không cần cảm ơn.”
“Không sai chính là người này, em trai của bạn học của chị dâu tôi đang làm việc ở đó, vừa mới nhắn WeChat hỏi.”
“Ba ngày trước anh ta vừa like một bài viết trên Weibo của Thẩm Nguyên Gia!”
“Lầu trên kiến thức hạn hẹp, ngoại trừ Weibo chính thức của quận Giang Hải anh ta chỉ like bài của Thẩm Nguyên Gia, vừa nhìn đã biết có gì gì đó rồi.”
Còn có chuyện như vậy ư?
Thẩm Nguyên Gia cũng không để ý, cô vội vàng vào Weibo Giang Bạn lần nữa, xem những bài mà đối phương đã thích, vẻ mặt phức tạp.
Đúng vậy, liên tục like bài viết của cô.
Có thể nói là bài nào cũng like……!
Đang giám sát Weibo của cô? Chẳng lẽ muốn xem xem cô có đang thật sự nghiêm túc làm việc không hả?
Nghĩ đến đủ loại lý do, Thẩm Nguyên Gia cảm thấy Giang Bạn người này thật sự là không biết phải nói sao, hơn nữa từ sau khi theo dõi Weibo và xem được những nội dung kia, cảm giác của cô đối với anh lại càng thêm phức tạp.
Cực kỳ phức tạp.
Tiến vào giới giải trí cũng khá lâu, cô phảng phất thấy tương lai chắc sẽ có fan CP (couple) xuất hiện.
Dù sao thì, ngay cả Voldemort và Lâm Đại Ngọc người ta còn ship được……!
***
Ngày hôm sau, Thẩm Nguyên Gia đến công ty.
Hiện tại cô ở Hoa Nghệ mà nói, có thể nói là tương lai đầy triển vọng.
Nghề người mẫu là nghề của tuổi trẻ, cô còn tham gia một trong bốn tuần lễ thời trang lớn nhất ở độ tuổi đẹp nhất.
Rất ít người mẫu trong nước có thể tham gia tuần lễ thời trang, người mẫu của Hoa Nghệ lại không phải lực lượng chủ chốt, ngoại trừ Chu Lộ, còn có cô.
Cho nên, hợp đồng cũng sẽ có thay đổi.
Tối hôm qua Lưu Lị đã nói chuyện này với cô, hôm nay đến công ty để ký thêm hợp đồng mới.
Dù cho trước đó có sự tác động của Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm, các điều khoản và đãi ngộ trong hợp đồng cũng đã rất tốt rồi, nhưng tình huống hiện tại lại hoàn toàn khác.
Cô dùng bản lĩnh, thực lực của chính bản thân đạt được đãi ngộ mới, đủ để khiến cô ngẩng đầu ưỡn ngực.
Sau khi ký hợp đồng xong, người bên bộ phận pháp vụ rời khỏi, chỉ còn lại có Lưu Lị và Thẩm Nguyên Gia ở bên trong.
Lưu Lị suy nghĩ một chút, vẫn quyết định hỏi cô: “Đúng rồi, lúc em ở cô nhi viện, không có làm ra chuyện gì xấu đâu chứ hả?”
Thẩm Nguyên Gia đương nhiên hiểu được ý tứ trong câu hỏi của chị ấy.
Trên Weibo phơi bày rất nhiều những sự thật đằng sau cô nhi viện, đáng khinh hạ lưu và đê tiện khiến người ta khó có thể chấp nhận được……!
Nhưng cô lại có thể dễ dàng nói ra: “Yên tâm đi, chị Lị.”
Thấy bộ dạng thẳng thắn của cô, Lưu Lị cũng yên tâm, “Bước tiếp theo có thể công ty sẽ mở rộng xã giao hơn trước.”
Thẩm Nguyên Gia nói thêm: “Em cũng không cảm thấy là cô nhi thì có vấn đề gì.”
Mặc dù một số cư dân mạng nói cô dựa vào bối cảnh này để bán thảm (*), cũng có người kể ra những việc cô đã làm được trong những năm qua.
(*): ra vẻ mình là người đáng thương, là người bị hại.
Những thứ cô gửi về cho cô nhi viện sau khi tốt nghiệp đại học, bao gồm những thành tích có được hiện tại đều có thể tra ra được dễ như trở bàn tay.
Sức mạnh của cư dân mạng là đây, cô gửi gì họ cũng tra ra được.
Loại chuyện như thế này phía Hoa Nghệ đương nhiên vui mừng, thậm chí còn thổi một tí gió vào đó, cứ như vậy, những thông tin trên mạng về cô toàn là những hình ảnh tích cực.
Thẩm Nguyên Gia không quá quan tâm, chuyện này đã có Lưu Lị phụ trách.
Cô nhi viện đối với cô giống như gia đình, người khác không hiểu cũng không sao, nhưng ở trong lòng cô lại khác.
“Tất nhiên rồi.” Lưu Lị nhướng mày nói: “So với người khác và người ngoài giới, em là kiểu người dốc lòng vì sự nghiệp.”
Chỉ là trong giới sẽ có chút ảnh hưởng.
Lưu Lị thấp giọng nói: “Có điều bây giờ đã có thân phận này thì em cố gắng đừng đắc tội với người khác, mặc dù Hoa Nghệ có thể giúp em xử lý đa số mọi chuyện, nhưng có một số việc công ty cũng không thể vì một nghệ sĩ đắc tội người khác, em cũng hiểu mà.”
Cô cần phải nắm rõ những luật bất thành văn trong giới giải trí.
Thẩm Nguyên Gia nghĩ, “Chắc không sao đâu ạ.”
Cô vốn không phải người hay vô duyên vô cớ đi kiếm chuyện với người khác, hơn nữa phần lớn còn đi cứu người, còn nữa……!Cô còn có một cậu em lợi hại yêu thích mình nữa.
Sự tồn tại của Văn Tùng Diễn giống như liều thuốc trợ tim cho cô.
Thẩm Nguyên Gia đột nhiên hỏi: “Đúng rồi chị Lị, chị có biết gì về Văn gia không? Có ai trong giới giải trí không ạ?”
Lưu Lị ở Đế Đô lâu như vậy, đối với những người thuộc tầng lớp thượng lưu, ai có thể tiếp xúc hoặc không thể đắc tội đều nắm rõ ràng rành mạch.
“Không có.” Cô ấy suy tư một chút, “Theo chị được biết thì không có, bọn họ cũng không đặt chân vào giới giải trí, nhưng sao vậy?”
Thẩm Nguyên Gia lắc đầu, “Không có việc gì, chỉ là em tò mò.”
Lưu Lị cũng không nghi ngờ, “Tháng sau công ty có tổ chức một buổi dạ tiệc, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ tham gia, cũng có cả cánh truyền thông nữa, để chị xem có thương hiệu nào để mượn lễ phục cho em.”
Chuyện mượn lễ phục của các nhãn hiệu đã rất bình thường trong giới giải trí.
Rất nhiều ngôi sao bước trên thảm đỏ đều mặc lễ phục của nhãn hiệu mà họ làm đại ngôn, như một cách quảng bá thương hiệu.
Thẩm Nguyên Gia gật đầu: “Dạ được.”
Lúc rời khỏi cao ốc Hoa Nghệ, cô nhìn thấy Lộc Nguyệt đang chờ ở bãi đỗ xe, nội dung trong Weibo đột ngột hiện lên trong đầu cô.
Thẩm Nguyên Gia đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Ngày cô theo dõi Weibo Lộc Nguyệt, chú thích cho tranh minh họa lịch biểu ngày thứ bảy là Lộc Nguyệt đứng bên ngoài xe báo cáo sự việc cho Văn Tùng Diễn.
Ngày mốt chính là ngày đó, có lẽ cô có thể thông qua cơ hội này, trực tiếp nhìn thấy Văn Tùng Diễn.
Không chỉ có cơ hội hỏi ra người muốn xuống tay với cô là ai, còn có thể tìm hiểu xem cậu ta thực sự có có phải là fan của cô hay không.
Về phần bộ lễ phục kia, vẫn nên trả lại thì tốt hơn.
Cô không thể nhận món quà giá trị như vậy từ fan, dù cho có là gì đi nữa cũng không được.
Thẩm Nguyên Gia đưa mắt nhìn Lộc Nguyệt trên ghế lái, không nói gì.
Điện thoại trong túi đột nhiên rung lên một chút, cô vừa lấy ra xem, là tin nhắn WeChat Nhậm Lộ Lộ gửi tới.
Mở ra xem, là một chuỗi dấu chấm than.
Nhậm Lộ Lộ: “!!!!”
Nhậm Lộ Lộ: “Cô biết đội trưởng vừa làm ra chuyện đáng sợ gì không?”
Thẩm Nguyên Gia tiện tay gõ vài chữ qua: “Chuyện gì đáng sợ?”
Ước chừng mười mấy giây sau, một đoạn văn dài được gửi tới, còn kèm theo icon “Sợ hãi”: “Tôi vừa nói với đội trưởng chuyện tin đồn linh tinh đang lan truyền trên Weibo, hỏi anh ấy có muốn làm sáng tỏ hay không, cô biết đội trưởng trả lời sao không? Đội trưởng vô cùng nghiêm túc đọc nội dung trên Weibo, sau đó nói với tôi, cái này lượt share chưa tới 500, không cần phải quan tâm……!Nhưng mọi người ai cũng lo đi bình luận thì làm sao lượt share hơn 500 cho được???”
Thẩm Nguyên Gia nghĩ tới bức ảnh kia, quả thật Giang Bạn nói không sai.
Tiêu chuẩn xử phạt trên mạng là vượt quá 500 mới có thể xếp vào mức phạm vi, lượng bình luận và share trên cơ bản không thể vượt quá con số này.
Nhậm Lộ Lộ lại gửi thêm một tin: “Vậy mà anh ấy còn nghiêm túc ngồi xem những bình luận đó mấy giờ đồng hồ liền, người không biết chắc sẽ nghĩ rằng anh ấy đang xem phim giáo dục giới tính.”
Một lát sau, cô ấy đột nhiên thu hồi lại tin nhắn này rồi gửi thêm một tin khác: “Vừa rồi tôi lỡ lời nói sai rồi.”
Thẩm Nguyên Gia lại tò mò hỏi: “Giang Bạn cũng sẽ xem loại phim này nữa à?”
Một lúc lâu sau, Nhậm Lộ Lộ đột nhiên nghĩ tới một vụ án rất lâu trước đây.
Cô cẩn cẩn thận tự hỏi một chút, trả lời: “Chắc là không đâu, dù sao thì nhìn qua trông anh ấy giống như mấy ông già cổ hủ chưa nếm trải sự đời, tới phim còn chưa xem qua mấy bộ ngược chết cẩu độc thân nữa mà……”
Tác giả có lời muốn nói: Văn Tùng Diễn: Haizz, tội nghiệp ghê.