Bạn đang đọc Wang Jun Kai Wo Ai Ni: Chương 19: Cô Ghen Sao?
– Ok…. Cắt._ Anh Tân Minh dùng loa nói._ Bây giờ hai đứa đến chỗ này rồi diễn mấy cảnh tình cảm nhá._ Máy quay chuẩn bị. 1…2…3… Action._ Sau lời hướng dẫn của anh Tân Minh, hai người họ lại vào vị trí tiếp tục công việc. Khải chạy đằng sau Na Na rồi ôm lấy eo cô. Còn cô thì cười tươi như hoa quay lại, quàng tay vào cổ rồi nhón chân lên hôn anh. Nhìn như vậy Tiên Dung có chút khó chịu trong lòng, cô biết đây chỉ là đóng thôi nhưng tim cô vẫn nhói lên từng đợt. Chẳng lẽ cô đang ghen…
– Có cần quan trọng hóa vấn đề vậy không ?_ Thiên Tỉ từ đâu xông ra nói khó hiểu.
– Hả ? Vấn đề gì ?_ Tiên Dung tò mò.
– Chữ “Ghen” in trên mặt cậu kìa._ Tỉ chỉ chỉ vào cô.
– Ghen đâu? Cậu có vấn đề à?_ Tiên Dung quay đi.
– CẮT. Các em làm tốt lắm. Nghỉ 15’ để quay cảnh tiếp theo nhá._ Anh Tân Minh thông báo.
– Cầm nước cho Khải ca đi._ Thiên Tỉ nhắc rồi quay lưng đi.
– Biết rồi._ Tiên Dung liếc xéo anh một cái rồi cầm chai nước đến chỗ Khải. Cô chợt khựng lại khi thấy Na Na cũng tiến về đây, lại còn khoác tay anh nữa.
– Nước uống của anh._ Cô đưa chai nước ra trước mặt Khải.
– Ai đây?_ Na Na chỉ vào cô rồi liếc liếc kiểu khinh bỉ.
– Quản lí của anh._ Khải đưa chai nước lên miệng.
– Cái gì? Quản lí? Sao lại để con gái làm quản lí? Em không thích có cô gái khác bên anh đâu._ Na Na nhõng nhẹo.
– Gì chứ, đàn ông làm quản lí không chu đáo bằng cô ấy._ Khải khẽ nhìn cô.
– Nhưng em không thích._ Na Na nhìn cô nhếch mép. Mặc kệ cho hai người đó đấu khẩu “ Tình cảm”, cô đeo tai nghe rồi ra chỗ khác. khải cũng định đến bên cô nhưng bị Na Na kéo đi mất. Cả buổi sang hôm ấy họ diễn được mấy cảnh, đến lúc trưa, ăn cơm xong Khải vội kéo cô lên sân thượng.
– Chuyện sang nay em đừng giận anh nhé.Tại cô ấy…_ Khải chưa kịp nói thì Tiên Dung cười tươi.
– Gì chứ, chuyện cỏn con đó mà khiến em giận sao. Anh ngĩ gì vậy?
– Em không giận anh à?_ Khải nhìn cô có chú nghi ngờ.
– Anh không tin em ?
– Không, anh tin em._ Nói xong Khải ôm cô vào lòng.
*** Buổi chiều***
– TFBoys mau lên sân khấu trình duyệt._ Anh Tân Minh nhanh chóng thông báo.
– Tôi nói chuyện với cô được không?_ Na Na nhìn Tiên Dung không mấy thiện cảm.
– Được._ Cô cười.
– Tôi chỉ nói ngắn gọn thôi, xin cô hãy chú ý những gì tôi nói. Đừng nghĩ làm quản lí của Khải ca rồi là có thể ve vãn anh ấy. Tôi- Âu Dương Na Na chính thức công bố: nếu cô vượt quá giới hạn dù chỉ một chút tôi cũng không tha cho cô đâu._ Ánh mắt của Na Na có cái gì đó thâm sâu, độc ác.
– Khải ca hát xong rồi hả._ Na Na chạy đến chỗ Tuấn Khải dùng khăn lau lau mặt. Anh nhìn thấy Tiên Dung đứng thững thờ một góc. Chắc lại có chuyện gì rồi. Tính ra đó xem cô thế nào thì anh bị Na Na kéo lại.
– Anh đi đâu đấy?_ Cô gặn hỏi.
– Tìm quản lí._ Anh trả lời có gì đó hơi lạnh lùng.
– Không được anh phải…_ Na Na chưa kịp nói thì Vương Nguyên xen vào.
– Na Na đi chơi với tụi này không. Mà thôi không hỏi cũng biết là có. Thiên tổng, ta đi thôi._ Vương Nguyên nháy mắt với Thiên Thiên kéo cô nàng Na Na ra khỏi khán phòng.
– Em sao vậy?_ Anh vuốt vuốt tóc cô.
– Không sao._ Cô cười trừ._ Này bỏ tay ra không người ta nghi ngờ.
– Không đấy, làm sao nào._ Khải vênh mặt nhìn cô.
– Này thì không sao._ Nói xông cô dùng tay cốc đầu anh, rồi đuổi anh khắp khán phòng.
– Này, liệu Dung Dung với Khải có…_ Chị Bảo Châu nói với Y Vân.
– Chắc không đâu. Vết thương còn chưa lành mà._ Y Vân nhìn hai người cũng có chút nghi hoặc.