Đọc truyện Vương Vấn Hương Thơm – Chương 14: Thuê Phòng Cùng Tôi
Edit: Sún
Beta: Ami
Ngày 17 tháng 6, thời tiết dần dần nóng lên, mặc dù ngồi trong văn phòng tràn đầy khí lạnh nhưng Minh Minh vẫn cả người nóng như lửa đốt như cũ.
Trải qua mấy ngày nỗ lực, cuối cùng cũng cởi được áo của Hoa Vân Lâu và có thể sờ soạng vài cái, dáng người kia, xúc cảm kia, trọng lượng kia…!
Chết tiệt! Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!
Còn không bằng bọc kín mít đi! Nửa che nửa hở, xem được mà không ăn được!
Cái gì mà tiến hành từng bước? Cái gì mà 6 giai đoạn?
Cô mặc kệ! Hôm nay tan tầm liền đi làm anh ta! Ngay trong văn phòng của anh ta! Ngay trên bàn làm việc của anh ta!
Khi cô đang ảo tưởng Hoa Vân Lâu giống như một cô vợ nhỏ bị cô đè ở dưới thân làm đến khi khóc sướt mướt thì màn hình di động chợt lóe sáng ——
“Bảo bối, tôi đã về rồi.”
Nhìn thấy tin nhắn, một thân tình dục trong nháy mắt biến thành bãi nước ngâm xương thịt, Minh Minh úp di động xuống, chốc lát sau lại cầm lấy bấm số điện thoại.
“Hoa Vân Lâu, hôm nay tôi không qua chỗ anh được.”
“…!Ừm.”
“Họa vân lâu? Điểm du lịch nào vậy? Hay là nhà hàng mới mở? Chưa từng nghe nói đến bao giờ nha?” Diệp Lăng cười tủm tỉm đi tới, mặt mày hớn hở.
“Nhận được vai diễn tốt sao?”
Diệp Lăng cười toe toét: “Tác phẩm mới của đạo diễn Giang, đại IP*, nữ số 4!” Diệp Lăng hưng phấn ôm lấy mặt của Minh Minh muốn hôn lên.
(*) Đại IP: xuất phát từ thuật ngữ Intellectual Property (sở hữu trí tuệ), chỉ những bộ phim chuyển thể từ truyện hay tiểu thuyết được đầu tư lớn, chế tác hoành tráng, thậm chí gây xôn xao trước cả khi quay và chiếu.
Minh Minh dùng hai ngón tay đẩy đẩy cái trán của Diệp Lăng ra xa, với giá trị năng lượng tính dục của cô hiện tại, cô sợ cô có thể cùng Diệp Lăng hôn nồng nhiệt kiểu Pháp.
“Mấy nghệ sĩ dưới trướng của công ty cũng đều nhận được tài nguyên không tồi sao?” Minh Minh hỏi.
“Ừ, ông chủ Yến ngày mai nhận chức, cái này chắc là phát quà gặp mặt sớm.
Chậc! Chữ viết này, khí chất này, lai lịch này, địa vị này…!Ảnh đế bá đạo a!” Diệp Lăng tỏ vẻ mặt mê trai.
Minh Minh biết Diệp Lăng cố ý pha trò cười nên cũng gật đầu phối hợp cùng: “Đúng vậy đúng vậy, tốt nhất lại tuyển nam thần tượng trẻ mới, niên hạ công, thụ ngạo kiều…”
“A a a ——” Hủ nữ lâu năm Diệp Lăng ở bên cạnh vừa thấp giọng thét chói tai vừa che miệng của Minh Minh.
Tại một quán cafe sách.
“Hắt xì!” Yến Sơ Phi hít hít cái mũi, thu hồi khăn tay.
“Bệnh viêm mũi lại tái phát?”
“Ừm.”
“Chắc là trời sắp mưa rồi.” Hàn Duật nhìn bên ngoài cửa sổ: “Hay là buổi tối gặp mặt đi? Tôi còn có mấy bình rượu ngon.”
“Được.” Giọng nói khàn khàn thể hiện vẻ quyến rũ trưởng thành của sự thăng trầm theo thời gian.
“Vậy được rồi, tôi sẽ quản lý hình tượng của Bộ Văn Chi trong 《 Gương vỡ lại lành 》và kiểm soát ý kiến cùng thái độ của dư luận, về mặt chi tiết cậu xem có cái gì muốn điều chỉnh không?”
Hai người trò chuyện xong tình hình công việc, Hàn Duật lại từ góc độ làm việc của bản thân đánh giá các nghệ sĩ của Hoa Thước một chút, khi nhắc tới Diệp Lăng, Yến Sơ Phi trầm ngâm một chút rồi cầm lấy di động nhìn nhìn.
Hàn Duật thấy Yến Sơ Phi mặt lộ vẻ không vui bèn hỏi: “Diệp Lăng có vấn đề gì sao?”
“Diệp Lăng không có vấn đề…” Yến Sơ Phi cong tay lại gõ gõ trên bàn làm việc: “Là Bộ Văn Chi có vấn đề.”
Trong một quán cà phê khác cách cafe sách 20 mét, Trang Vân Bằng có chút bất đắc dĩ mà nhìn người phụ nữ đối diện đang lật xem hợp đồng.
Sau nửa tháng, các khách mời khác của 《 Gương vỡ lại lành 》đều đã được xác định, chỉ còn lại cặp đôi Bộ Văn Chi và Minh Minh này.
Đây là lần đầu tiên hắn ta đảm nhiệm công việc chế tác, tự mình mời khách mời, thậm chí vung tay trả thù lao gấp 10 lần, kết quả thời điểm mời người ta kí hợp đồng, người ta lại thật ngượng ngùng mà nói: “Thật xin lỗi, tôi không nghĩ với mức giá này mà mấy người cũng đồng ý.”
Hắn ta đã gửi tin nhắn cho anh Yến, anh Yến hỏi vị trí của hắn ta, chuyện liên quan đến Bộ Văn Chi, anh Yến tất nhiên là phá lệ coi trọng, chỉ là hắn ta không ngờ rằng, anh Yến lại tới nhanh như vậy!
Trang Vân Bằng nhìn thấy Yến Sơ Phi liền vội vàng đứng dậy.
Hắn ta muốn cảm ơn tất cả những người hiện tại đều đang cúi đầu, cho nên Yến Sơ Phi một đường đi tới đây cũng không gây náo loạn.
“Yến tổng.”
Minh Minh nghe tiếng liền ngẩng đầu —— ngũ quan góc cạnh rõ ràng lộ vẻ kiên nghị quả quyết, đôi mắt thâm thúy có thần giống như hố sâu lại vừa tựa biển cả, làm cô không khỏi nhớ tới câu nói “Anh dũng trang vương, uyên đình nhạc trì*”.
*Anh dũng trang vương, uyên đình nhạc trì: ý chỉ tính chất cao quý của một người.
Vừa nhìn qua trái tim liền run sợ.
Muốn làm.
(Sún: ????????????)
Không đúng! Fuck! Đầu óc cô bị sao vậy!
Minh Minh quả quyết đứng lên rồi ngoan ngoãn cúi đầu: “Chào Yến tổng.”
Đây là ông chủ ngày mai nhậm chức của cô!
“Bạn trai cũ của cô…!là Bộ Văn Chi?” Một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai.
Minh Minh quay đầu nhìn về phía Hàn Duật, người kia vô cùng tùy ý ngồi xuống bên cạnh cô.
Yến Sơ Phi nhìn hai người rồi cũng ngồi xuống, không có mở miệng.
Hàn Duật lật xem hợp đồng trên bàn: “Bộ Văn Chi nói đoạn tình yêu này là bắt đầu từ thời cấp ba, khi đó cô chắc là vị thành niên nhỉ?”
Hàn Duật “ý vị không rõ” mà cười cười, cuối cùng còn “Chậc” một tiếng.
Người đàn ông này uống lộn thuốc sao? Anh ta có ý gì? Ám chỉ cô phóng đãng? Tuổi vị thành niên đã lên giường cùng đàn ông?
“Đúng vậy, cho nên chờ đến lễ trưởng thành mới xác định quan hệ.” Minh Minh ngồi xuống.
Một câu nói hai ý nghĩa.
Nếu không phải do Hàn Duật, nếu không phải anh ta tặng cho Hoa Vân Lâu món quà quỷ gì đó trong lễ trưởng thành thì cô hiện tại cũng không cần mỗi ngày đều bị dục hỏa đốt người như thế này, cả đầy óc toàn là video 18+ hạn chế người xem!
Hàn Duật lạnh mắt, nhìn hợp đồng trong tay, nhưng trong đầu lại là hình ảnh Minh Minh với vẻ mặt thẹn thùng non nớt bị Bộ Văn Chi đè ở trên giường rồi mãnh liệt cắm vào.
“Minh tiểu thư không hài lòng với thù lao sao?” Yến Sơ Phi rốt cuộc cũng lên tiếng.
Giọng nói khàn khàn làm Minh Minh có chút ngoài ý muốn: “Không, không phải về vấn đề tiền bạc.
Tôi không có ý định xuất hiện trên màn ảnh, càng không muốn mỗi lời ăn tiếng nói cùng nhất cử nhất động của mình đều bị người khác bình phẩm chỉ trỏ từ đầu đến chân, ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt bình thường của tôi.”
Yến Sơ Phi gật gật đầu: “Vậy nếu cho phép cô mang mặt nạ thì sao? Tổ chế tác sẽ toàn lực bảo mật thông tin cá nhân của cô, trên mạng nếu có tiết lộ thì cũng sẽ kịp thời can thiệp làm giảm sức ảnh hưởng đến mức thấp nhất.
Trong lúc ghi hình, tiền lương gấp đôi, nếu như chiếm dụng kỳ nghỉ thì sẽ cho cô nghỉ bù, sau khi kết thúc ghi hình, cho cô thêm 10 ngày nghỉ đông, tặng cô 1 chuyến du lịch nước ngoài, bao trọn chi phí ăn ở và đi lại.
Như thế nào?”
“…”Đây là cái điều kiện thần tiên gì vậy?
“Nhưng có điều, bất luận trong lúc quay chụp phát sinh chuyện gì, cô cũng không thể quay lại với Bộ Văn Chi.” Yến Sơ Phi bổ sung.
“A…” Hàn Duật cười khẽ: “Vậy cũng không đúng, dù sao cũng là mối tình đầu, cho dù không quay lại nữa thì có chút gì đó cũng là điều rất khó tránh khỏi.
Đối mặt với một cô gái như Minh tiểu thư đây, Bộ Văn Chi rất khó không muốn quay lại!”
Trang Vân Bằng lộ vẻ mặt khó hiểu, cảm thấy lời nói của Hàn Duật có ẩn ý.
“Nếu tôi vẫn từ chối thì sao?” Minh Minh lạnh lùng liếc Hàn Duật một cái.
“Lý do?” Yến Sơ Phi nhìn thẳng vào mắt Minh Minh, mười ngón tay đan vào nhau, hai tay chống lên mặt bàn, thân thể hơi hơi nghiêng về phía trước: “Tôi cần Bộ Văn Chi bảo đảm theo kế hoạch tham dự ghi hình tiết mục này, tôi có thể lý giải băn khoăn của cô, cho cô điều kiện thuận lợi lớn nhất, thậm chí còn liên quan đến việc chiếu cố bạn của cô.
Nếu lý do từ chối của cô không đủ thuyết phục, tôi sẽ coi đây là khiêu khích.”
“…”A, đây là trắng trợn uy hiếp.
“Các điều kiện cô đều không đáp ứng, vậy lời giải thích duy nhất chính là —— cô vẫn còn luyến tiếc Bộ Văn Chi, còn muốn quay lại với cậu ta? Cậu ta có điểm gì hơn người khiến cô nhớ mãi không quên sao?” Trên mặt Hàn Duật nở nụ cười nhưng ngữ khí lại lạnh đến mức muốn đóng băng.
Minh Minh nhíu mày.
Anh ta dựa vào cái gì mà dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với cô? Làm gì mà mỗi câu nói đều chứa đựng ẩn ý không rõ ràng? Anh ta có biết cô hiện tại chính là cái thùng thuốc nổ hay không, đã muốn nổ?
Điểm hơn người của Bộ Thiếu Văn? Chỗ hơn người của Bộ Thiếu Văn chính là ở trên giường luôn luôn lấy cảm thụ của cô làm nguyên tắc tối cao!
Nuốt xuống nước bọt mang tư vị phức tạp trong miệng, Minh Minh nhìn về phía Yến Sơ Phi: “Tôi có thể ký kết hợp đồng, nhưng tôi còn có một điều kiện.”
“Mời nói.”
Minh Minh quay đầu: “Tôi gần đây dục cầu bất mãn, cần đàn ông.”
Thấy cô nói như vậy với anh, Hàn Duật bất chợt cong khóe miệng: “Tôi nói rồi, tôi sẽ không duy trì quan hệ từ 3 tháng trở lên với một người phụ nữ, chỉ có điều ——”
“Nếu bây giờ anh cùng tôi đi thuê phòng, tôi liền lập tức ký hợp đồng.” Minh Minh quay đầu lại, hướng về phía Yến Sơ Phi chém đinh chặt sắt nói.
(Sún: hay lắm chị gái =)))))))
Không chờ 3 người đàn ông kịp phản ứng lại, Minh Minh đã đứng dậy cầm hợp đồng đi mất.
Trang Vân Bằng hắng giọng, không dám nhìn Yến Sơ Phi, ánh mắt quét qua nhìn Hàn Duật, chỉ thấy vị “thánh xã giao” kia luôn luôn bình tĩnh thong dong hôm nay sắc mặt lại đen như mực, trong con mắt ẩn chứa lửa giận.
“Cậu đi xử lý chuyện sau đó đi, tối nay tôi sẽ đưa hợp đồng cho cậu.” Yến Sơ Phi vừa đứng lên, vừa nói với Trang Vân Bằng.
———————————————
@Lời tác giả:
Cảm tạ các em gái đã yêu mến!!
Tiểu kịch trường:
Tiểu kịch trường nhỏ bé nhanh nhẹn:
Yến Sơ Phi: Cảm ơn đã trợ giúp.
Hàn Duật:….