Bạn đang đọc Vượng Phu Mệnh – Nam Đảo Anh Đào – Chương 12
Hai vợ chồng nói chuyện một lát rồi tắt đèn đi ngủ, Khương Mật trong lòng có chuyện nên không ngủ được, Vệ Thành chắc là rất mệt mỏi, không lâu sau đã tiến vào giấc ngủ.
Khương Mật nhẹ nhàng nghiêng người sang, lặng lẽ ngắm người đàn ông nằm bên ngoài đang hô hấp đều đều.
Dù trong bóng tối không thể nhìn thấy gì, nàng vẫn nhớ kỹ ban ngày đã chú ý tới quầng mắt xanh đen của Vệ Thành.
Trước khi viện khảo chàng luôn lo lắng sợ xảy ra chuyện, thi xong tâm tình mới buông xuống được một chút lại phải tức tốc về nhà, khó tránh được mệt mỏi.Khương Mật nhìn một lát, dần dần mí mắt cũng nặng, ngủ thiếp đi.
Một đêm này, cả hai người đều ngủ rất say, nhưng cũng có người lăn qua lăn lại không ngủ được, đó là vợ Đại Lang.Từ khi Vệ Thành trở về, nàng đã cảm thấy không tốt lắm, cho dù là ăn chực được một bữa thịt gà, cũng không xua tan được bất an trong lòng.
Nhìn mẹ chồng cao hứng như thế nàng cũng đoán được năm nay không xảy ra sự cố gì.
Sau khi giúp đỡ thu dọn xong, về nhà lại nghe chồng nói Tam Lang làm bài không tệ, có khả năng thi đậu.
Nghe xong, tâm tình vợ Đại Lang không ổn rồi.Cũng chẳng phải là có lòng đen tối không muốn người khác tốt đẹp, nhưng vẫn không nhịn được chua chua trong lòng, đây là chuyện gì chứ?Lúc Vệ gia chưa chia nhà, Vệ Thành liên tiếp gặp vận xui, nàng chỉ cảm thấy phí tiền, không có một chút hy vọng nào.
Nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không nhẫn nại được nữa, nàng mới lên kế hoạch cắt đứt với Vệ Thành, dẫn đầu náo loạn một trận, cuối cùng cũng đạt được mục đích.Nhưng trớ trêu thay, năm nay Vệ Thành lại thuận lợi.
Trong lòng vơ Đại Lang nghẹn một cục, trước đó Vệ Thành xui xẻo nàng ta muốn thoát ra mà không được, giờ thấy Vệ Thành thuận thế đi lên cũng không dựa được vào.Vệ Đại Lang đang ngủ ngon, vẫn cảm thấy người bên cạnh cứ lăn qua lộn lại, động tĩnh lớn như lật bánh nướng, hắn không kiên nhẫn hỏi một câu “ Nàng không ngủ còn giày vò cái gì?”Lúc này nàng ta không nhịn được được nữa, nói ra suy nghĩ.“ Cha Mao Đản chàng nói xem, có chuyện không đúng lắm nhỉ?”“ Chuyện gì?”“ Lão Tam ấy.”“ Nàng nói Tam Lang? Làm sao?”“ Mấy năm trước hắn xui xẻo như vậy, sao năm nay lại thuận lợi thế?”Vệ Đại Lang vẫn còn mơ màng, nghe đến câu này thì tỉnh hẳn.
Hắn lật người ngồi dậy “ Nàng làm chị dâu còn mong Tam Lang không may mới được?”“ Ý ta không phải như thế.
Chẳng qua ta cảm thấy không đúng lắm, chàng nói xem có phải là hắn cố ý đào hố cho chúng ta nhảy vào, tự mình trải qua cuộc sống tốt đẹp hay không?”“ Nàng cái nữ nhân này nói bậy cái gì.
Nàng điên rồi phải không.
Lúc trước, muốn phân gia là nàng, bao nhiêu người khuyên, nói hết nước hết cái nàng cũng không nghe, cha mẹ nói đã ra đi thì đừng có hối hận, nàng còn khẳng định chắc chắn không quay đầu, thế mà bây giờ còn trách lên người Tam Lang.”“ Nói không chừng hắn cố ý để mình không may…”“ Chuyện này càng không thể nào.
Có phải nàng uống canh gà nhiều quá, mỡ che mất đầu óc rồi phải không.”Vệ Đại Lang cảnh cáo nàng đừng có suy nghĩ lung tung, lật người muốn ngủ tiếp, mới nhắm mắt bỗng nghĩ đến một khả năng, lại ngồi dậy “ Không phải nàng nhìn thấy Tam Lang đổi vận, lại muốn trở về đấy chứ?”Tháng mười trời đã chuyển lạnh, ban ngày gió còn thổi vù vù nữa là ban đêm, nhưng vợ Đại Lang vẫn hoảng hốt đến mức người nóng lên, xấu hổ nhưng vẫn cố nói “ Mấy năm trước chúng ta vẫn còn bỏ công sức cho hắn.”“ Nhưng bây giờ đã phân gia.”“ Cũng không đến mức hắn không niệm tình xưa.”“ Càng nói càng dở, cho dù Tam Lang có đậu tú tài thì vẫn phải học tiếp, sau này chi phí có khi còn nhiều hơn.
Nàng muốn quay về cũng được, ta đi nói với cha, chúng ta tiếp tục đồng tâm hiệp lực cung cấp cho hắn đi học.”Nói thế thì vợ hắn lại không đồng ý “ Sau này nếu Tam Lang lại xui xẻo thì làm sao?”Vừa rồi Vệ Đại Lang còn kiên nhẫn nghe nương tử càm ràm cái này không được, cái kia cũng không xong, vừa nghe xong lại bị chọc tức, nằm thẳng xuống “ Chỉ muốn thu vào không muốn bỏ ra, làm gì có chuyện tốt như vậy, nàng không tin Tam Lang thì cũng đừng nghĩ đến việc hắn có thi đậu hay không, chẳng liên quan gì đến nàng.”Nhìn chồng lại muốn ngủ tiếp, vợ Đại Lang đẩy hắn một cái “ Chàng thật sự cam lòng? Phân gia mới hơn nửa năm, trước đấy chúng ta cũng giúp đỡ rất nhiều, sao không thể được hưởng một chút?”Vệ Đại Lang không phản ứng.
Nàng ta lại đẩy một cái, vẫn không có phản ứng.
Vợ Đại Lang tức giận không nhẹ, nàng ta không ngủ được, dù thế nào cũng không ngủ nổi, đến khi gà gáy vẫn còn suy nghĩ miên man.
Sau đó, nàng ta lấy cớ sang nhà Nhị Lang một chuyến, nói thầm với em dâu vài câu, coi Nhị phòng như người cùng cảnh ngộ, cùng nhau hợp sức nghĩ biện pháp.
Kết quả người ta buồn bực nghe nàng ta nói mà không hé răng, lúc nói xong mới thở dài “ Vẫn là quên đi.”“ Ngươi cam tâm?”“ Không cam lòng thì còn muốn thế nào? Muốn phân gia cũng là chúng ta, bây giờ đổi ý thì tự vả miệng à? Nửa năm trước náo loạn bao nhiêu người nhìn vào, chúng ta đuối lý rồi.”Vợ Đại Lang muốn kéo đồng minh, lại gặp phải người không đỡ được như vậy lại càng không ổn “ Tam Lang là người đọc sách, người đọc sách cần nhất là thể diện, đệ muội yên tâm hắn sẽ không trở mặt với chúng ta.”“ Hắn không nhưng nương thì có, lúc nào nương cũng có thể trấn áp chúng ta.”Đồng minh này không lôi kéo được.
Nhị phòng không thể nhờ vả gì được, vợ Đại Lang đen mặt về nhà.
Đợi nàng đi xa, vợ Nhị Lang mới thu lại dáng vẻ nhát gan, nghĩ thầm, bây giờ không nên làm loạn, nên chậm rãi sửa chữa quan hệ.
Cha mẹ chồng có thiên vị Tam Lang nhưng vẫn luôn quan tâm con cháu, nếu Vệ Thành có thể thay đổi địa vị, sẽ không bỏ mặc huynh đệ.
Chỉ cần còn tình cảm qua lại vẫn có thể giúp đỡ anh em.Bây giờ nói những lời này vẫn còn sớm, dù mọi chuyện thuận lợi thì hắn cùng lắm là đậu được tú tài, một tú tài cũng chẳng có lợi ích gì nhiều..