Đọc truyện Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia – Chương 30
Ngày hôm sau,buổi sáng của một ngày mới đến, lúc này cô đang thư giãn trong căn phòng thì bên ngoài có người đi đến , họ xông thẳng vào trong phòng của cô nói
Tam muội muội, muội thật là thấy mẫu thân còn không ra nghênh đón
(Bình thản) Nhị tỷ tỷ nói vậy là sao đây? Bà ta đâu phải mẫu thân ta hơn nữa đây là Chiến vương phủ,ta đường đường là vương phi vì sao lại phải ra phủ của mình đón người không liên quan chứ
(Tức giận) Cô!.
Huống chi đây là mấy người tự tiện xông vào đây ta đâu có mời mấy người tới đây, không ngờ Chu hoàng hậu của Chu quốc lại không có chút phép tắc lễ nghĩa nào thật mất mặt Chu quốc
( Cố nhịn tức )Tiêu Nguyệt cho dù cô đã gả cho Chiến vương( cửu vương) Thiên quốc nhưng con vẫn là người của Chu quốc ta !.
(Ngắt lời)
Người Chu quốc sao? Không bà sai rồi , ta chỉ là con của mẫu thân ta thôi, chứ không phải là người Chu quốc, ta bây giờ là Chiến vương phi Thiên quốc, là người của Thiên quốc
( Tức giận) Ngươi!.
Sao ngươi dám nói như vậy
(Tức giận) Từ nhỏ đến lớn các ngươi đối với ta thế nào , ức hiếp, bắt nạt , bỏ đói, không chuyện gì không làm , năm ta 15 tuổi trở về hoàng cung thì các người lại gả ta cho Thiên quốc thay cho Thục Quyên ( Nhị công chúa Chu quốc) ,từ ngày đó ta đã không còn là người của Chu quốc nữa rồi
Tiêu Nguyệt , ngươi nghĩ nếu ngươi không phải là hả thay cho Quyên nhi của ta thì ngươi có cơ hội thành Chiến vương phi sao? Ngươi có thể đứng ở vị trí như bây giờ sao? Ngươi đừng mơ , nếu không phải như vậy thì bây giờ ngươi đã thành một cái xác chết rồi
Đúng lúc này cửu vương đi vào khuân mặt đầy sư tức giận nói với mấy người đó
Ai cho mấy người mắng vương phi của bổn vương
Chiến vương sao ngài lại ở đây?
Ta không đây làm sao mà ta có thể nghe thấy những lời nói lăng mạ vương phi của bổn vương
Không phải! không phải tất cả chỉ là hiểu lầm
Chu hoàng hậu đi đến nắm lấy tay cô nhưng bị cô hất ra ngay lập tức , cô nhìn bà ta với ánh khinh thường nói
Đừng chạm vào ta ,ta thấy bẩn
Ngươi! sao có thể nói mẫu thân ta như vậy?
Thục Quyên nhìn cửu vương một cách say đắm, ánh mắt chằm chằm vào cửu vương
Nam nhân này thật tuyệt, khí chất bất phàm , còn rất anh tuấn, quả đúng là cực phẩm
( Làm lơ) Hoàng Thiên chàng không phải có việc ra ngoài sao?
Ta xử lý xong rồi liền về tìm nàng , không ngờ lại thấy cảnh này, nàng yên tâm có ta đây rồi, ta nhất định sẽ khiến mấy kể muốn lăng mạ nàng phải trả giá
( Cảm động) Ừ
Con khốn Tiêu Nguyệt này sao nó lại tốt số vậy chứ? Chiến vương đáng nhẽ là thuộc về mình , cô làm sao có thể xứng với ngài ấy chứ, ngài ấy nhất định phải là của mình
Lúc này Thục Quyên đi đến trước mặt cửu vương ánh mắt đầy sự ái mộ nói
Vương gia , ngài biết không Tam muội muội từ nhỏ đã ở trong quân doanh , từ lâu đã tiếp xúc với rất nhiều nam nhân, còn ở đó rất lâu rất lâu , vương gia ngài đừng để muội ấy lừa
Ồ, vậy sao?
Lại bắt đầu rồi, cô cứ diễn đi, để ta xem xem cô diễn được bao lâu, lúc đầu chê ngài ấy trúng hàn độc không sống được lâu, bây giờ thấy ngài ấy rồi thì lại muốn cướp sao? Mơ đi cô sẽ không bao giờ có cơ hội đó đâu
Dạ, đúng là như vậy, cho nên ngài nên xem xét thật cẩn thận, không khoé muội ấy lại!.
.
( Ngắt lời)
( Tươi cười) Thì ra vương phi của bổn vương lại giỏi như vậy , tư nhỏ mà đã có thể chịu được huấn luyện trong quân doanh ,đúng là ta không nhìn nhầm người, nàng đúng là tốt hơn mấy cô nương bây giờ nhìn mà thấy ghê
( Cười thầm) Chàng ấy thật là diễn cũng giỏi thật đấy
Hả, vương gia! không phải
( Ngắt lời)
Không cần nói nữa, nếu không còn chuyện gì thì mời mấy người về cho , Tam Tử
Dạ , xin mời về cho
Ngay sau khi mấy người đó ra về, cô ở trong phòng cười một tiếng lớn, rồi nhìn cửu vương nói
Lúc nãy!.
hahaa! chàng trông rất buồn cười
Vậy sao? ( Thương xót) Nguyệt Nhi nói cho ta lúc ở doanh trại có cực khổ không?
( Bất ngờ) Không có , ở đó rất vui , mấy huynh đệ ở đó cũng rất tốt , sống ở đó còn tốt trong cung nhiều
Mấy huynh đệ
( Tức giận) Tốt vậy sao?
Phải rất tốt
Tốt bằng ta không?
( Ngạc nhiên) Hả, này, không lẽ chàng ghen đó hả?
Đúng vậy, vì vậy nàng phải chịu phạt
Chàng nói vậy là có ý gì?
Nàng sẽ biết ngay thôi
Không lẽ chàng ấy định!.
À đúng rồi Tam Tử ngươi đi dạy cho họ một bài học cho ta
Dạ, nhất định sẽ người hài lòng
Đi đi
Những ai lăng mạ nàng ta phải khiến cho bọn chúng nhận cái giá thật đắt
Hoàng Thiên, chàng!.
.
( mỉm cười ) Cảm ơn chàng
Cái này để nói sau đi, còn bây giờ nàng phải nhận lấy hình phạt
Khoan đã!
Không kịp nữa rồi
Ngay lúc này cửu vương đi đến cạnh cô ôm cô lên , thấy vậy cô bắt đầu hoảng loạn , cố thoát ra nhưng không thể nào thoát được.