Vương Phi Nghịch Ngợm Của Thần Bí Vương Gia

Chương 19: Chuẩn Bị Đại Hội Võ Lâm


Đọc truyện Vương Phi Nghịch Ngợm Của Thần Bí Vương Gia – Chương 19: Chuẩn Bị Đại Hội Võ Lâm

“Chủ tử… đại hội võ lâm lần này theo thông tin nhận được thì có cả một số người trong triều cũng tham gia…”

Thủy tỷ đứng phía sau Lê Bảo Ngọc báo cáo lại tình hình. Lê Bảo Ngọc đưa tay gỡ tóc xuống, mái tóc dài được xõa xuống sau lưng, nàng vừa chải tóc vừa nói với Thủy tỷ.

“Ồ!… xem ra đại hội võ lâm năm nay đông vui ghê… các tỷ nhớ chú ý kĩ từng động tĩnh một cho muội. Thêm nữa các tỷ điều tra cho muội danh sách những người của triều đình tham gia đại hội võ lâm năm nay…”

“Nhưng mọi năm những người trong triều kia chỉ là tham gia để xem chút náo nhiệt mà thôi. Không hiểu sao năm nay lại xông pha lên, muốn tranh đoạt vậy chứ…”

Xuân tỷ đứng đó cũng thuận miệng thắc mắc, nêu ra ý kiến của mình. Lê Bảo Ngọc đặt chiếc lược gỗ xuống bàn, xoay người lại nhìn mấy người Xuân tỷ.

Lê Bảo Ngọc: “Càng đông càng vui… càng náo nhiệt càng hay nha… năm nay e rằng có biến rồi, các tỷ nhớ chú ý cho kỹ vào…”

Thu tỷ: “Được… nhưng còn chuyện với Lưu Ly Các thì tính sao đây?”

Hà tỷ: ” đúng vậy… món người Lưu Ly Các kia càng ngày càng quá phận rồi…”


Đông tỷ:”ta phi… cái bọn đó thật là một món vong ân phụ nghĩa. Ăn cháo đá bát mà. Ngày trước nếu Mai Nữ không giúp bọn chúng một phần ân tình thì giờ làm sao mà lại có một Lưu Ly Các chứ. Vậy mà chúng lại có thể quay lại cắn chúng ta một phát, thật là tức chết ta mà…”

Lê Bảo Ngọc:” ban đầu ta có thể nâng chúng lên bằng một tay, thì bây giờ các tỷ lo gì mà không vùi chúng xuống được chứ. Vùi bằng một tay không được thì ta dùng hai tay, nếu vẫn không được thì chúng ta vẫn còn hai chân cơ mà. Vùi chết chúng là một chuyện bình thường, nhưng muội là muốn cho chúng tự vùi mình nha…”

Hà tỷ:” chủ tử là muốn…”

Lê Bảo Ngọc cười nhẹ một tiếng:”haha… cũng không có gì chỉ là…”

~~~~~~~~

“Chủ tử… đại hội võ lâm năm nay đại Hoàng tử Thuần Vương, Tứ Hoàng tử Bình Vương, Lục Hoàng tử Thuận Vương đều có người tham gia…”

Trong thư phòng Hội Sở đang nghiêm túc đứng đó báo cáo tình hình với Long Hiền Lương.

Nghe Hội Sở nói xong Long Hiền Lương hơi nhíu mày một chút. Ngón tay khẽ nhịp đều trên bàn gỗ.

“Thú vị ghê… xem ra… Hội Nhiễm ngươi qua mời Nhị Hoàng tử sáng mai qua bên này nghị sự…”

“Vâng…”

Sáng sớm hôm sau Long Hiền Sơn từ rất sớm đã đến phủ Lương Vương rồi. Khi Lê Bảo Ngọc chuẩn bị ra ngoài thì gặp hắn.

Nàng nhìn hắn cúi người chào hỏi.


Lê Bảo Ngọc: “Hoàng huynh là đến tìm Hiền Lương sao?”

Long Hiền Sơn: “Đúng vậy. Ta có chút việc nên đến tìm đệ ấy…”

Lê Bảo Ngọc: “vâng… Vậy huynh chờ một chút Hiền Lương vừa mới rời giường. Muội có việc nên đi trước…”

Long Hiền Sơn:” Được rồi muội cứ đi trước đi. Ta chờ Hiền Lương một chút cũng không sao…”

Lê Bảo Ngọc:” vâng…”

Lê Bảo Ngọc vừa rời gót thì Long Hiền Lương cũng đi tới. Long Hiền Sơn liền cùng Long Hiền Lương đi tới thư phòng. Trong thư phòng Hội Sở đứng nghiêm túc, giọng nói đều đều báo cáo.

Hội Sở:” Gần đây sắp đến đại hội võ lâm nên các bang phái đang gấp rút đi tới Hàn Hoa sơn trang, mà nhóm người Đại Hoàng tử cũng đang gấp rút cho người gia tăng huấn luyện để tham gia đợt tranh bá võ lâm lần này…”

Long Hiền Sơn hơi nhíu mày hỏi:” vậy ngươi có điều tra được người mà bọn họ phái đi không. Phải biết rằng những lần đại hội võ lâm trước đó, không phải không có người trong triều tham gia, nhưng chỉ là đến góp vui mà thôi. Chưa từng có ai lại chen chúc mà tranh giành thật sự cả, vốn dĩ võ lâm và triều đình vẫn có điều cố kị lẫn nhau…”

Long Hiền Lương nghe Long Hiền Sơn nói thì gật đầu đồng ý, nói:” Vốn đúng như huynh nói vậy, tuy nói giữa hai bên triều đình và võ lâm giang hồ có điều cố kị lẫn nhau, nhưng lại không có trực tiếp đối đầu. Lại nói những người kia cũng không trực tiếp dùng danh nghĩa của họ để tranh hùng. Mà cho người của mình, dùng một thân phận của một bang phái trên giang hồ mà đi tranh đoạt, nên người trong võ lâm cũng không thể nói gì. Lại nói ở đại hội này là tìm ra người đứng đầu dẫn dắt võ lâm. Mà những nơi như thế nắm đấm ai mạnh, ai có thực lực người đó xưng bá, không có phân biệt thân phận, hay cố kị quá nhiều…”


Long Hiền Sơn nghe đến đây lại càng nhíu mày chặt:”Bọn họ đây là muốn thông qua đại hội lần này để cho người của mình trở thành minh chủ võ lâm. Họ muốn thao túng quần hùng võ lâm, bọn chúng đây là muốn…”

Long Hiền Lương khẽ gật đầu:” đúng vậy, gần đây phụ hoàng đang muốn lập thái tử, bọn chúng muốn tạo dựng thế lực, triệt tiêu người cùng bọn hắn đối đầu, mà một điều chắc chắn đó là hai chúng ta sẽ bị ngắm bắn đầu tiên.”

Long Hiền Sơn nhìn sang Hội Sở:”cậu đã điều tra được bọn họ cử ai đi chưa?”

Hội Sở:”Dạ thưa đã điều tra được rồi ạ… Đại Hoàng tử Thuần Vương cử đi là Hoắc Thái trưởng môn Thái Hòa Môn đi. Hắn ta là tâm phúc của Thuần Vương được Thuần Vương thu nhận và bồi dưỡng Thái Hòa Môn kia cũng là do Đại Hoàng tử để hắn lập ra, đào tạo những tử sĩ cho Đại Hoàng tử. Đội cấm vệ bên người đại Hoàng tử cũng là từ Thái Hòa môn chọn ra.

Còn Tứ hoàng tử Bình Vương là điều Lục Vệ đi. Lục vệ lấy danh nghĩa của Thanh Thành mà tham gia. Hắn là người bên nhà ngoại của Bình Vương. Luôn giúp Bình Vương làm một số việc trong bóng tối.

Còn Lục Hoàng tử Thuận Vương thì phái đi chính là Hoàng Tôn các chủ. Hiện giờ vẫn chưa biết được rõ quan hệ của hai bên…”

(Còn tiếp)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.