Đọc truyện Vương Phi Lạnh Lùng – Chương 44: Yến tiệc!
Sáng sớm hôm sau. Một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Tại Hàn vương phủ không khí đang rất căng thẳng, chắc sắp bão động đến nơi.
Mới sáng sớm người làm trong phủ đã phải rùng mình bởi cái không khí ngột ngạt này. Nguyên nhân từ đâu khiến mới sáng sớm đã như vậy. Rất dễ hiểu từ tối hôm qua vương phi của họ ngồi trong phòng đợi vương gia về. Mãi đến khuya vương gia của họ mới về, không biết sảy ra chuyện gì mà mới sáng sớm hai người đã làm cái không khí ra nông nỗi này.
Từ tối qua đến giờ nàng luôn cố gắng để không chạm mặt hắn. Hễ trông thấy hắn nàng lại muốn nổi giận. Bữa sáng diễn ra trong một bầu không khí ngột ngạt đến khó chịu. Nàng từ sáng đến giờ chưa thèm nhìn mặt hắn. Bữa sáng nàng chỉ ăn vài món đơn giản. Dù rất không muốn nhìn mặt hắn nhưng vì không muốn cái bụng của mình phải chịu khổ nàng đành cố ăn một chút.
Ăn vài món đơn giản nàng buông đũa đứng dậy. Thấy vậy hắn vội hỏi:”Sao hôm nay ăn ít vậy? Không khoẻ chỗ nào sao?” Hắn thật lo lắng nha từ tối qua tới giờ nàng toàn cố ý tránh mặt hắn là sao?
“Ta không muốn ăn…. mất khẩu vị ” trả lời qua loa nàng đứng dậy đi ra hoa viên. Thấy vậy hắn cũng buông đũa đứng dậy đi theo nàng.
Ngồi bên cạnh hồ sen nàng thả chân ngâm xuống làn nước buổi sáng mát lạnh. Muốn để cái lạnh xua đi những suy nghĩ lung tung trong đầu.
Vừa theo ra đến hoa viên đã thấy nàng ngâm chân trong hồ. Vội vàng đi tới kéo nàng đứng lên “Nàng làm sao vậy, có biết sáng sớm ngâm nước rất dễ bị cảm lạnh không hả? Nguyệt nhi ta biết ta không nên dấu nàng chuyện hôm qua. Nghe ta giải thích có được không! Nàng cứ tỏ ra thờ ơ như vậy ta rất khó chịu”
“Bỏ tay ra ta không muốn nghe. Còn chuyện ta làm gì ngươi không cần quan tâm. Ok! Bây giờ thì tránh ra.” Minh Nguyệt nói rồi hất tay hắn ra khỏi người mình.
“Nàng….” Hắn chưa khịp nói xong thì bên ngoài có người chạy vào báo “vương gia, vương phi có người trong cung tới nói là mời vương gia, vương phi vào cung. Nghe đâu là mở tiệc mừng Vũ vương hồi kinh cũng là tiệc tẩy trần cho vương phi mừng người khỏi bệnh”.
“Chuẩn bị xe ngựa vào cung… Nàng đi thay đồ đi” nói rồi hắn bước ra ngoài trước đợi nàng. Nàng không nói gì đi vào phòng thay đồ. Dù rất ghét những bữa tiệc kiểu này nhưng vì là lệnh vua khó cãi nên miễn cưỡng đi cho có.
Thay đồ xong đi ra đã thấy hắn đợi sẵn. Vẫn tông màu trắng quen thuộc mái tóc đơn giản búi lên với một cây trâm ngọc cố định. Thay đổi một chút, trang phục hôm nay của nàng không phải chỉ có màu trắng đơn giản như thường ngày mà điểm xuyến trên cái phông trắng ấy là những hoạ tiết trang trí khóm trúc trang nhã. Còn hắn vẫn chung thuỷ với màu đen huyền bí. Cả hai người lên xe ngựa tiến thẳng về hoàng cung.