Đọc truyện Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương – Chương 112: Khảo thí bắt đầu
[Liên Châu Thành – 3 ngày sau]
Trời vừa hừng sáng nhưng tất cả trên dưới Liên Châu thành náo nhiệt hơn bao giờ hết, bởi hôm nay chính là ngày diễn ra cuộc Khảo Thí diễn ra ba tháng một lần, cuộc thi này là cuộc thi nội bộ của từng tòa Linh phong, tuy không bắt buộc tất cả đệ tử phải tham gia nhưng hầu như các đệ tử mạnh mẽ hoặc muốn chính tỏ bản thân mạnh mẽ đều tham gia.
Cũng chính vì thế cuộc thi lần này trở nên gắt gao và áp lực cũng rất lớn, bởi ai ai cũng muốn là người chiến thắng. Cuộc thi này không chỉ dựa vào sức mạnh mà còn phải dựa vào may mắn, bởi các cặp đấu sẽ được bốc thăm để lựa chọn, nếu hên sẽ gặp được đối thủ yếu hơn, nhưng nếu xin xẻo thì xác định là về nhà.
Thể lệ cuộc thi diễn ra như sau: Đầu tiên sẽ bốc thăm chọn cặp, sau đó từng cặp theo thứ tự mà lên thi đấu, người thắng cuộc dĩ nhiên không phải bị loại, mà người thua trong trận đấu này sẽ nằm trong danh sách loại bỏ, sau khi tất cả thí sinh của vòng đầu tiên thi đấu xong, thì những người có mặt trong danh sách loại bỏ kia sẽ được bốc thăm lựa cặp thêm lần nữa.
Và cuối cùng những ai thua trong trận đấu “tử thần” này sẽ chính thức bị đuổi cổ khỏi Liên Châu thành vào ngày hôm sau. Tuy nhiên cũng có trường hợp tự tử khi thua trận và liều chết trên võ đài, những trường hợp như vậy diễn ra không ít, nhưng Liên Châu thành không quản và không trị tội giết người trên sàn thi đấu.
Những tòa linh phong sẽ tổ chức thi cùng giờ, cùng khắc. Lúc này các đệ tử không tham gia thi đấu hoặc thi xong rồi có thể đi qua những tòa linh phong khác để hóng chuyện, tán dóc, xem thần tượng thi đấu.(những nội môn đệ tử xin trai, đẹp gái thành được tôn là nữ thần, nam thần và được mọi người yêu quý).
Khảo Thí sẽ diễn ra vào lúc giờ Tỵ (khoảng 10 sáng), hiện tại chỉ mới là giờ Mão (khoảng 5 giờ sáng) tuy nhiên tất cả đệ tử, không phân nội – ngoại đều hết sức hóng chờ cuộc thi này, tất nhiên không thể thiếu Uyển Ca và đám của Tôn Thử Di.
Về phần của Tùy Manh Á, sáng hôm 3 ngày trước đã bị Thủy thánh đích thân “thỉnh” xuống núi, mặc cho nàng ta muốn ở lại Liên Châu thành để hóng chuyện thêm vài ngày, đi cùng nàng ta là hai vị sư muội đồng hương và một cỗ xe ngựa cùng với đám rương đồ quý giá của nàng ta. Thủy thánh cũng không quên nhắc cho Tùy Manh Á về việc cái gì nên buông thì hãy buông, có điều Tùy Manh Á không chỉ coi như không nghe thấy.
– —-
[Thủy cung – Liên Châu Thành]
“Ngươi coi như mạnh hơn một chút rồi đấy.”
“Ta à, còn thua kém ngươi rất xa.”
“Tất nhiên rồi, tuy nhiên ta vì sao mãi không thể điều khiển được lượng nước nhỉ?”
Lúc này ở dưới Thủy cung, Tinh và Nguyệt đang ngồi “đàm đạo võ thuật” với nhau, trong những ngày qua Tinh và Nguyệt không hề lười biếng một khắc, trừ khi ăn uống, ngủ nghỉ để dưỡng sức ra thì dành toàn bộ thời gian cho việc luyện tập.
Tinh thì vừa học võ thuật của Nguyệt dạy, lại vừa phải tự học ngự thủy sao cho thành thực nhất có thể. Còn Nguyệt thì vừa viết tâm pháp và hình minh họa cho Tinh dễ hiểu (do thời gian hai người này nói chuyện với nhau rất ít, mỗi lần chỉ có 45p là cùng) vừa phải cố gắng luyện tập ngự thủy theo lời của Thủy thánh và Tinh dạy bảo, Nguyệt tuy thiên phú rất cao nhưng lại bị kẹt ở cái chỗ tâm không thể tĩnh, vì thế gặp khó khăn với việc khống chế lượng nước, còn Tinh thì sáng sủa hơn nhưng võ công thì chẳng khác hơn là mấy.
“Không phải đã nói rồi sao? Vì ngươi không tĩnh tâm được cho nên mới không thể khống chế được lượng nước, ban đầu còn tính nội trong ba ngày sẽ học được cách hóa nước thành băng, vậy mà bây giờ…ta có thể thấy con đường tương lai rất tối tăm và mịt mù.”
Nguyệt thở dài cùng Tinh, đúng là ban đầu cả hai đều rất hăng háo, nàng thậm chí còn có phần tự cao là nội trong ba ngày sẽ học được cách phá băng, ai ngờ đâu đã ba ngày trôi qua vẫn không thể khống chế được lượng nước, nếu là nàng thì có thể thắng nhưng Tinh thì…
“Chúng ta cũng không nên quá bi quan, biết đâu lại may mắn gặp được đối thủ yếu thì sao?”
Tinh lắc đầu mệt mỏi đáp.
“Chúng ta hay chính xác hơn là ngươi, đã gửi chiến thư cho người ta, ta cá 5000$ với ngươi là bọn Tôn Thử Di sẽ lựa chọn người để “chăm sóc” chúng ta thật tốt, đừng có mơ tới việc may mắn.”
Nguyệt chợt nhận ra chuyện này, đám của Tôn Thử Di vì muốn loại bỏ nàng có thể làm bất cứ việc gì, không khéo là đã động tay động chân vào việc rút thăm, vậy là đến cả một tia hy vọng cuối cùng cũng không còn.
“Ta…vái trời hôm nay mây đen mù mịt, càng tối càng tốt a. Ngươi nếu không đấu nổi có thể bỏ cuộc, còn mạng vẫn tốt hơn là…”
“Ngươi ngước lên nhìn trời xem, ở dưới này còn có thấy trời xanh, mây trắng là biết thời tiết hôm nay tốt tới thế nào, trừ khi là kỳ tích xảy ra bằng không thì…Nhưng ngươi cũng đừng bi quan như vậy, ta chọn tham gia cuộc thi này thì tất nhiên cũng đã tính ra được nước đi kia của Tôn Thử Di, ta tuy không dám chắc chắn 100% bản thân sẽ thắng, tuy nhiên sẽ không thua dễ dàng vậy đâu. Ngươi đang xem thường chiến hữu của mình đấy, ở bên cạnh nhau lâu như vậy, võ thuật của ta chẳng lẽ không bằng được bảy phần của người sao?”
Nguyệt gật đầu cho có, bản thân nàng dư sức đánh thắng Tôn Thử Di kia, thậm chí là chấp hết cả lũ cũng được, nhưng nàng rất lo lắng cho Tinh, có thể nói Tinh chính là yếu điểm duy nhất của nàng. Từ khi nhận ra được sự tồn tại của nhau, cả hai thường xuyên cãi vã, không coi trọng đối phương, tuy nhiên lại rất quan tâm đến nửa kia, trên thế giới này không ai hiểu Tinh bằng Nguyệt và ngược lại, Tinh dùng hơn 16 năm để học y thuật không hề quan tâm tới bất kỳ môn học nào khác, trừ khi là bắt buộc.
Hóa, Sinh và Y là những môn Tinh giỏi nhất, nhưng yếu nhất lại chính là thể dục, chưa bao giờ Tinh vượt qua được, toàn thi lại vào buổi chiều để dựa Nguyệt. Nguyệt thì khác, ban ngày học tập đã có Tinh lo, Nguyệt vô cùng rảnh rỗi chỉ đọc vài cuốn sách giáo khoa và nghiên cứu vài thứ mà bản thân cảm thấy rảnh rỗi, Nguyệt vì rảnh rỗi mà thường luyện tập thứ mình thích nhất là võ thuật và ám sát, dần già cả hai chia ra ranh giới: Y học và sách vở là Tinh. Sức mạnh và thể lực là Nguyệt.
Ở thế kỷ 21, nơi dành cho đầu óc và trí thức thì Tinh gần như là bất bại, nhưng khi xuyên về đây Tinh đã phải cố gắng hơn rất nhiều để theo kịp thời đại, tuy nhiên bấy nhiêu đó là chưa đủ với một cái thế giới nguy hiểm như vầy.
Cho nên nếu như bắt buộc, Nguyệt sẽ bằng mọi giá ngăn cản Tinh vì sự an toàn của bản thân và Tinh, dẫu cho bị chê là rùa rụt cổ, bị sỉ nhục cũng không sao, ai nói thì nàng sẽ giết người đó, cho tới khi không còn ai biết nữa.
“Tinh, ngươi hãy từ bỏ cuộc thi này đi, vì tính mạnh của cái thân thể này, được không?”
– —-Lời tác giả——
Nguyệt sợ thua? Nguyệt yếu mền? Không hề nhé, Nguyệt là lo cho Tinh sẽ không đấu lại mà thôi. Như Nguyệt đã nói, nếu là bản thân sẽ có thể chấp hết đám ngoại môn, tuy nhiên Tinh gần như là bất khả thi vì thế đây là sự lựa chọn khôn ngoan.
Hôm nay là thứ 3 và theo lịch thì phải ra chương mới thôi hihi. Mọi người, ai đồng ý việc Miêu gộp chương, mấy chương đầu ý.
Chương này cũng chia ra 2-3 phần gì đó, tóm lại là chưa hết âu.
– —–Hết nửa chương 108——-