Đọc truyện Vương Phi Bướng Bỉnh – Chương 8: Dự yến (1)
“Công chúa người mau
dậy đi “ Ngọc Nhi lay người Lăng Ngọc Châu đang nằm ườn trên giường
người cuộn cuộn như một con tiểu mao nhỏ lười
“Ngọc
Nhi, để ta ngủ nào. Dự yến có gì hay chứ ra đó để mấy bọn sắc lang nhìn
chầm chầm như hổ rình mồi ấy “ Lăng Ngọc Châu nói xong rồi kéo chăn chùm kín đầu cuộn người ngủ tiếp
“Công chúa người mà không đi dự yến thì thể nào tí nữa hoàng thượng và thái thượng hoàng , thái
hoàng hậu , hoàng hậu thể nào cũng tới cung này mời người đi” Nguyệt Nhi đứng ở đầu giường lảm nhảm
“Công chúa, hôm nay người
không đi không được vì hôm nay là ngày đón tiệc tẩy trần của các sứ giả
của các nước đến” Tình Nhi lại nói thêm vào tiếp
“Ngọc
Nhi bốn người các ngươi cứ kêu ta bị cảm mạo là được ,thế là phụ hoàng
không bắt ta đi dự yến nữa rồi mà các ngươi cũng không bị khiển trách gì hết. Thôi cứ như vậy đi nha ta đi ngủ đây các ngươi lui ra ngoài đi”
Lăng Ngọc Châu nói xong rồi lại nằm xuống đi tìm chu công đánh cờ
“Haiz, công chúa…” Ngọc Nhi muốn nói gì đó nhưng lại thôi, bốn người lui ra ngoài khỏi phòng ngủ của Lăng Ngọc Châu
… …… …… ……..
Một khắc sau ( một tiếng thì phải nga cũng không rõ lắm lâu không viết quên rồi) tại phòng Lăng Ngọc Châu
“Nữ nhi, ngoan của ta mau dậy đi nào” Hoàng đế Thiên Long Quốc lay người Lăng Ngọc Châu
“Nữ nhi ngoan mau dậy đi dự yến nào. Hôm nay sứ giả các nước đến nước ta ít ra con ra ngoài chào họ chứ không chào thì ra cho có đủ mặt chứ hôm nay các tỷ tỷ của con cũng đến con cũng nên ra chứ suốt ngày cứ ở trong
cung mình thôi vậy ra ngoài híp thở không khí chứ” Hoàng đế Thiên Long
Quốc ngồi đầu giường Lăng Ngọc Châu lay lay
“con không đi
đâu phụ hoàng dự yến toàn ngồi để mấy tên sắc lang nhìn con mà chảy cả
nước miếng ấy” Lăng Ngọc Châu nói ra nhưng người vẫn cuộn tròn ở trong
chăn
“Châu nhi, nể mặt lão già gia gia này đi dự yến đi “ Thái Thượng Hoàng lên tiếng
“Con đã nói là không đi nên mọi người đừng ép con nữa mà” Lăng Ngọc Châu vẫn chùm kín chăn nằm ở trên giường ngủ
“Nữ nhi, ta cầu xin con đó mau đi dự tiệc đi. Nếu con không đi ta quỳ
đến khi nào con đi thì thôi” Hoàng thượng đứng dậy ra khỏi giường ngủ
chuẩn quỳ xuống
“Phụ Hoàng người cần gì phải khổ ,ép nữ nhi như vậy làm gì” Lăng Ngọc Châu đỡ không cho Lăng Mặc Thiên quỳ
“Đi dự yến mỗi lần này thôi lần sau ta sẽ không bắt con dự yến nữa” Hoàng
đế Long Thiên Quốc vẻ mặt buồn năn nỉ nữ nhi mình đi bằng được thì thôi
“Thôi ,được rồi con đi là được chứ gì nhưng chỉ nốt lần này thôi nha
lần sau phụ hoàng không được bắt ép con đi đâu nữa nha” Lăng Ngọc Châu
mặt mày nhăn nhó ỉu xìu nói
“được chỉ lần này thôi lần sau ta sẽ không ép con nữa” Lăng Mặc Thiên mỉm cười rồi trả lời trong lòng thì mở cờ
“Được rồi ,châu nhi thay đồ đi một khắc nữa rồi ra ngoài dự yến nga” Hoàng
hậu nói rồi cho nha hoàn mang đồ trang sức và quần áo vào.
“ân, một khắc nữa nữ nhi sẽ ra dự yến sau mọi người cứ ra trước đi ạ” Lăng Ngọc Châu trả lời rồi mọi người đi ra hết ngoài.
“Công chúa, nước tắm đã chuẩn bị xong rồi” Tình Nhi đi vào báo cáo
“Ừ ,được rồi các ngươi lui ra đi” Lăng Ngọc Châu đi đến ôn tuyền hơi khói
nước bốc lên mùi tinh dầu oải hương thơm ngát làm sảng khoái tinh thần.
Lăng Ngọc Châu thoát từng chiếc y phục của mình ra rồi đi vào ôn tuyền
ngâm mình