Bạn đang đọc Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y – Chương 57: Nghịch Chuyển
Sau khi vào sân, họ phát hiện vữa tiệc đêm nay giống với tiệc chiêu đãi.
Trong sân có một bục cao làm sân khấu, phía trên có ghi dòng chữ truyền hình trực tiếp lễ hội hóa trang, đoán chừng dùng để trao giải thưởng.
Hai bên phía dưới là đồ ăn thức uống và rượu tự phục vụ, khu vực ở giữa chính là khu vực mọi người đi lại, thuận tiện cho mọi người trao đổi, đương nhiên bên cạnh cũng vài quầy bar nhỏ để các ông chủ ngồi giao lưu.
Nhân viên phục vụ rất nhiều, nếu cần gọi cái gì, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi phục vụ lấy cho.
Sau khi đám người Lâm Tiểu Nhã đi vào, đương nhiên là tụ họp cùng Trương Thiên, tìm được một quầy bar nhỏ, bốn người ngồi xuống!
Thời gian bắt đầu buổi lễ càng ngày càng gần, số người trong sân cũng ngày càng nhiều.
Trương Thiên và Châu Vũ dặn dò là lấy thân phận Ái Thiên tham dự, cho nên đám người Châu Vũ, Bạch Tiểu Mộc đương nhiên cũng không công khai chào hỏi.
Trong đám người lần này, hầu hết là các ông chủ của nền tảng phát sóng trực tiếp ở Viêm Hạ, số ít còn lại chính là người của hội thương nhân thành phố Thiên Hải, dù sao là chủ nhà thì cần phải ra mặt một chút.
Trương Thiên không quen biết ai, ngoại trừ người của công ty mình, cũng chỉ quen Bạch Tiểu Mộc, nhưng lại lọt vào mắt một người phụ nữ quen thuộc.
Chính là người phụ nữ ngang ngược đụng phải ở sân bay.
“Cô ta vậy mà lại là người của nền tảng phát sóng trực tiếp Kyoto?” Trương Thiên ngầm nói.
Trương Thiên quen biết không nhiều người, Lâm Tử Thanh quen càng ít hơn, dù sao tập đoàn Ái Thiên năm nay mới tiến quân vào giới phát sóng trực tiếp, danh hiệu cũng không coi là lớn, lần này đến chính là để xem xem tình hình của giới phát sóng trực tiếp.
Chẳng bao lâu, bữa tiệc bắt đầu dưới sự chủ trì của chủ nhà họ Tề.
Tề gia là nền tảng phát sóng trực tiếp lớn nhất Đông Vực, bữa tiệc đêm nay cũng coi như là nhà bọn họ sắp đặt, cho nên Tề Mộc Lương chủ trì cũng không có vấn đề gì.
Việc đầu tiên chính là trao giải thưởng.
Sau khi trao mấy giải thưởng liên tục.
Lâm Tiểu Nhã khoe khoang ở trước mặt Trương Thiên, nói: “Hì hì, em lại đứng thứ nhất, đến em lên sân khấu rồi!”
Giải thưởng của cô và Ngưu Bài là tiết mục cáp chót, chấn động cũng lớn nhất.
Hai người bọn họ đại diện cho bản thân, đồng thời cũng đại diện cho nền tảng phát sóng trực tiếp Ái Thiên, nhận được tất cả giải thưởng.
Không ít người hướng ánh mắt lên người bọn họ, lớn tiếng tán thưởng:
“Nền tảng Ái Thiên là một nền tảng mới, năm nay mới thành lập đã đạt danh hiệu đứng đầu bảng trong danh sách hot nhất, lợi hại!”
“Nữ streamer kia thật sự không tồi, khí chất và hình tượng đều rất tốt, có dáng dấp của một minh tinh!”
“Không biết có đạo diễn nào tìm tới cửa không nhỉ?”
“Tôi nghĩ cô ấy nếu tiến vào giới giải trí cũng không tồi.”
“…”
Giữa cuộc thảo luận sôi nổi, trong lòng Tề Nguyên Thiều càng thêm khó chịu.
Ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào Lâm Tiểu Nhã đi xuống sân khẩu, vẫn nhìn chằm chằm mãi đến khi Lâm Tiểu Nhã và Lâm Tử Thanh bọn họ đi cùng với nhau.
Đột nhiên ánh mắt gã tỏa sáng, nhỏ giọng cảm thán hỏi: “Mẹ nó, cô gái đi bên cạnh Lâm Tiểu Nhã là ai vậy? Xinh đẹp như vậy sao?”
Bên cạnh Tề Nguyên Thiều có vài tên nhà giàu của Thiên Hải, mọi người nghe tiếng đều quay sang nhìn.
“A, đại mỹ nữ kìa!”
“Ở nơi này không có mặc lễ phục, chỉ có mặc đồ công sở, thế mà lại xinh đẹp như vậy?”
“Oa, hơn nữa lớp trang điểm của cô ấy không dày, quả thật là mỹ nữ!”
“Này, người đàn ông mặc thường phục bên cạnh cô ấy là ai?”
“Hỏng bét, mỹ nữ kia còn kéo cánh tay hắn? Đây đúng là bãi phân trâu.
.
.
.
.
.”
Một thiếu gia họ Chung trả lời: “Đại mỹ nữ kia chắc chắn chưa trải qua việc đời gì nên mới lựa chọn kết bạn với một gã đàn ông như vậy, nếu cô ấy đã gặp mấy anh chàng đẹp trai như chúng ta, vậy không chừng đã đá tới tấp cái tên bạn trai ngu ngốc kia đi ý chứ?”
“Đúng đúng, mọi người cũng biết tập đoàn Ái Thiên bọn họ từ địa phương nhỏ Khánh Giang nên hiểu biết ít!” Một tên thiếu gia khác nói.
Chung thiếu gia kề sát vào tai Tề Nguyên Thiều nói: “Tề thiếu gia, người phụ nữ này nếu để anh ra tay, còn không dồn dập mà tóm lấy?”
Tề Nguyên Thiều nhếch miệng cười xấu xa, nói: “Ha ha, anh đây giỏi nhất là chơi đùa phụ nữ, chẳng phải chính là trò chơi tham tiền sao?”
“Nhìn anh đây, đêm nay anh muốn hai người phụ nữ kia đều ngủ với anh!”
Tao muốn để tên tiểu tử kia nhìn xem, cái gì gọi là chênh lệch giữa người nghèo và người giàu!
Nói xong, Tề Nguyên Thiều đi về hướng đám người Lâm Tử Thanh.
Sau khi đến gần, Tề Nguyên Thiều giả bộ rất lịch sự chào hỏi, gã cư xử như một quý ông.
“Xin chào Tiểu Nhã, Ngưu Bài, ta là Tổng giám đốc Tề Nguyên Thiều của nền tảng phát sóng trực tiếp Đông Vực!”
“Chào anh, Tề tổng!” Lâm Tiểu Nhã cảm thấy có chút quen mắt, vẫn là lễ phép bắt tay một chút.
Ngay sau đó, Tề Nguyên Thiều đưa mắt nhìn về phía người Lâm Tử Thanh, lộ ra cảm giác bị mê hoặc không chớp mắt, mỉm cười nhẹ giọng hỏi: “Không biết vị đại mỹ nữ này là?”
Hắn tự cho rằng mình có chút đẹp trai, trong nhà lại có tiền, bình thường biểu hiện ra vẻ mặt mê người như vậy, nữ sinh thường sẽ yêu thương nhung nhớ.
Dù sao cũng là nhà họ Tề, lại còn là một gia tộc lớn!
Nhưng Lâm Tử Thanh hoàn toàn không quan tâm, giống như lạnh như băng đá đi, không muốn nói nhiều lời.
Cái mông nóng bỏng đụng vào mặt, không khí rơi vào lạnh như băng…
Đột nhiên, tiếng Trương Thiên thô lỗ mang vẻ đùa giỡn vang lên, trầm giọng nói: “Cô ấy là vợ của tôi, làm sao?”
Lâm Tử Thanh kéo cánh tay Trương Thiên, mỉm cười lộ ra vui vẻ, cô thích loại cảm giác bá đạo này của Trương Thiên.
Tề Nguyên Thiều chuyển hướng nhìn sang Trương Thiên, thầm nói: “Mất mặt quá!”
Khuôn mặt mỉm cười của gã trong giây lát trở nên hèn mọn: “Vậy anh là ai?”
“Sao thế? Chẳng lẽ khẩu vị cậu nặng như vậy, đến đàn ông cũng thích à?” Trương Thiên cười châm chọc nói: “Tôi là Trương Thiên, tổng giám đốc của nền tảng giải trí Ái Thiên ở Khánh Giang.”
Tề Nguyên Thiều quan sát một chút: “Ôi, dù sao cũng là người của địa phương nhỏ, nói chuyện sao có thể thô lỗ thế?”
“Xem ra nền tảng phát sóng trực tiếp Ái Thiên không gào to được mà? Làm ông tổng như anh mà dịp trọng đại như vậy cũng không chú trọng đến ăn mặc, trông lôi thôi lếch thếch, quả thực là làm cho cô bạn gái bên cạnh anh mất mặt.”
Trương Thiên nhún vai nói: “Ý của cậu là cậu rất có khí chất?”
Tề Nguyên Thiều bày ra góc mặt đẹp trai nhất của gã, gật đầu cao ngạo nói: “Điều này không thể phủ nhận!”
“Anh có biết tôi là ai không? Dù sao tôi cũng được mệnh danh kiêu hùng tài năng tuấn tú trong thế hệ trẻ Thiên Hải!”
Trương Thiên nhếch miệng, bày ra một bộ mặt tươi cười đắc ý nói: “Cậu là kiêu hùng gì tôi không biết, nhưng tối hôm qua sau khi cậu ăn phân xong, thật sự rất nổi tiếng!”
“Không ngờ thanh niên tài năng tuấn tú mà mấy người cảm thấy rất có khí chất, thế mà lại làm trò ăn phân trước hàng triệu người!”
“Tại hạ hâm mộ quá, loại khí chất như cậu đây Trương mỗ ta thật sự là không học nổi!”
Phụt!
Ngưu Bài chăm chú nhìn Tề thiếu, quả nhiên là hắn, liền nhao nhao cười ầm lên.
Ngay cả Lâm Tử Thanh khá lạnh nhạt cũng che miệng.
Lâm Tiểu Nhã càng thêm hâm mộ Trương Thiên, cái miệng này vẫn bỉ ổi như trước kia, hương vị ban đầu là phương pháp điều chế ban đầu.
“Ngươi.
.
.” Tề Nguyên Thiều tức đến mức muốn nôn ra máu.
Việc này nhất định sẽ là vết nhơ cả đời gã!
Nếu chuyện này bại lộ, gã làm sao còn có mặt mũi đứng ở nơi đó cướp đoạt phụ nữ, nói cũng không dám nói thêm câu nào liền lẻn về.
Trương Thiên nhìn thấy người bị chọc tức đi rồi, anh còn không quên chế nhạo: “Tề thiếu, sao đi nhanh vậy? Trương mỗ ta còn muốn kính hành động vĩ đại của cậu một ly mà!”
“…”
Đầu Tề Nguyên Thiều cúi càng thấp, trong lòng oán hận đến cực điểm.
Vốn muốn giễu cợt dáng vẻ quê mùa của Trương Thiên, không ngờ ngược lại còn bị sỉ nhục.
Chung thiếu thấy đến Tề Nguyên Thiều trở về, cúi đầu hỏi: “Tề thiếu, thế nào rồi?”
Tề Nguyên Thiều tức giận nói: “Mẹ nó, đừng nói nữa, tao chửi chết mẹ con gián nhà hắn!”
“Mẹ nó, nếu có cơ hội tao không những giết chết hắn, còn cưỡng bức người phụ nữa của hắn!”
Chung thiếu Tề Nguyên Thiều nhìn một chút, đột nhiên lóe lên suy nghĩ, lại gần Tề Nguyên Thiều nói thầm…
“Hư?” Trên Tề Nguyên Thiều đột nhiên lộ ra ý cười, híp mắt nói: “Ha hả, cái này tuyệt đối có thể!”
“Mẹ nó con gián thối, mày chờ đấy!”.