Đọc truyện Vương lịch xuyên bút ký – Chương 8:
Zurich – ngày thứ…
Hi, Tiểu Thu.
Anh xuất viện rồi, cuối cùng cũng được về nhà. Để đọc thư của em, anh đã mời hẳn một thầy giáo tiếng Trung về dạy đấy. Ông nội cứ thắc mắc mãi tại sao hồi trước ông dạy nhiệt tình thế mà con không học, bây giờ thì lại chăm chỉ bất ngờ. Không lẽ anh lại trả lời ông, tại vì lúc đó con chưa gặp Tiểu Thu, cái cô gái cố chấp cứ gửi thư bằng tiếng Trung cho con mãi thế này? Nhận được thư của em, đã định bao lần không mở ra đọc, nhưng vẫn cứ không kiềm chế được. Em có biết mỗi lần đọc thư em anh tìm điều gì trước tiên không? Anh kéo xuống cuối cùng, mong chờ em viết 1 dòng “Tạm biệt, Lịch Xuyên” mà chẳng thấy. Em có biết mình đã gây ra hậu quả thế nào không? Bây giờ, anh đã có thói quen xấu là đợi thư em, nhưng tâm trạng sau khi đọc xong thì rất bất ổn, vì phải đấu tranh rất nhiều để không hồi âm. Em định tiếp tục hành hạ anh đến bao giờ vậy Tiểu Thu?
Em nói bây giờ rất thân với Diệp Tĩnh Văn phải không? Có phải là cô gái cùng làm ở quán cà phê với em không? Nếu vậy thì, em hãy đối xử tốt với cô ấy một chút nhé. Trước kia cô ấy là người có ơn với anh. Nhờ cô ấy cãi nhau với em, anh mới có cơ hội được em mời đi xem phim và bắt đầu câu chuyện của chúng ta. Còn bây giờ, cô ấy cũng sẽ là người có ơn với anh. Bởi vì cô ấy sẽ ở bên em, cùng em trải qua nhiều khoảng thời gian, như vậy em sẽ không còn nghĩ nhiều đến anh nữa. Và quan trọng nhất, anh nghĩ cô ấy ghét anh vì những chuyện xảy ra trước kia. Anh cũng mong sự thật là vậy, để khi chơi với cô ấy em cũng sẽ bị ảnh hưởng mà dần dần ghét anh.
Tiểu Thu, trái tim của em, người giam giữ không phải anh, mà là chính em. Chỉ có bản thân em mới có thể tự thoát ra thôi. Đừng ở mãi trong ngục tối của chính mình như vậy. Cánh cửa đó không tồn tại đâu. Dũng cảm lên Tiểu Thu, chỉ cần bước tới, mặt trời vẫn ở đó đợi em.
Move on, please, Tiểu Thu.
Yêu em, Lịch Xuyên.