Đọc truyện Vương lịch xuyên bút ký – Chương 11:
Ôn Châu – ngày thứ 1
Hi, Tiểu Thu,
Hay anh phải gọi em là Annie? Rất vui được gặp lại em. Nhìn em ở ngay trước mặt mà không thể ôm em, chỉ có thể chạm vào em bằng một cái bắt tay thật sự quá khó. Anh không nghĩ mình có thể gặp lại em ở ngay đây, nơi anh đã từng bỏ em lại, cũng là nơi trái tim anh chưa bao giờ rời đi.
Tiểu Thu, chúng ta gặp lại nhau trong hoàn cảnh này phải trách ai đây? Trách em đã gửi một bức thư cầu cứu không đầu không đuôi như vậy, hay trách chính bản thân anh không kiên định, không nhẫn tâm bỏ mặc em nên bất chấp tất cả mà quay về? Nhưng dù là vì lý do gì đi nữa, chúng ta cũng đã ở đây rồi. Đối với anh, gặp lại em một lần nữa như vậy là quá đủ, cho dù chỉ là làm việc cùng nhau trong 2 tuần ngắn ngủi.
Anh thừa nhận thực sự quay về là vì em, nhưng anh không muốn để em biết điều đó. Bởi vì hiện thực chính là chúng ta đã kết thúc. Ngồi cùng em trên xe suốt 6 tiếng, anh phát hiện ra rằng, những điều anh biết về cuộc sống hiện tại của em từ những bức thư, không phải là tất cả. Em không nói với anh về bệnh đau dạ dày của em, cũng như chưa từng nhắc đến người tên Tiêu Quan. Người đó… có phải là bạn trai của em không? Thiếu Hoa nói vậy, và em cũng không phản đối? Thế nhưng tại sao em vẫn dùng cái điện thoại đó? Là vì em vẫn chưa hết bệnh sợ máu, hay là vì em nhìn nó để luôn nhớ rằng anh đã tổn thương em thế nào?
Tiểu Thu, bây giờ ngay cả tên em cũng không cho phép anh gọi, có phải em thực sự đã vượt qua được rồi không? Nếu em đã tìm được hạnh phúc mới, anh sẽ rất vui lòng đứng bên cạnh và chúc phúc cho em. Chỉ xin em một điều thôi Tiểu Thu. Sự quan tâm và chăm sóc anh dành cho em là phản xạ, nhiều lúc anh không kiểm soát được. Em có thể cho anh chút thời gian để từ bỏ nó không? Anh chỉ ở đây 2 tuần thôi, và trước khi quay lại Zurich, anh mong chúng ta có thể kết thúc tất cả tại đây.
Được không, Tiểu Thu?
Lịch Xuyên.