Đọc truyện Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương – Chương 24: Gặp nhau lần nữa ở ngôi miếu cổ
“Không cần khách khí, ta chỉ không muốn làm cho quan hệ giữa hai nước xấu đi thôi.” Dứt lời
nàng cũng không quay đầu lại mà đi về phía trước, không hề nhìn nam tử
dưới đất một cái.
“Tiên nữ tỷ tỷ đừng đi.” Nam từ phía sau thấy nàng muốn đi liền vội vàng đứng dậy, chạy đuổi theo.
“Ngươi tốt nhất là đừng đi theo ta, nếu không đừng trách ta không khách khí”
Nàng chính là sợ xuất hiện tình huống như thế này nên mới lựa chọn tỏ thái
độ thờ ơ, lạnh nhạt, nhưng không ngờ vẫn nhịn không được xen vào việc
của người khác, nàng thật sự là tiện tay!
“Tiên nữ tỷ tỷ, ta
hiện tại không có nhà để về, bạc trên người cũng rớt ở chỗ kia rồi, mà
nơi đó lại có người chết nên ta không dám trở về nhặt. . .” Hắn nâng
gương mặt uất ức lên giống như muốn khóc, bộ dáng vô
cùng điềm đạm, đáng yêu nhìn cô gái lạnh lẽo trước mặt.
“Đó
là chuyện của ngươi, ta cảnh cáo ngươi. . . Nếu ngươi dám đi theo ta
nữa. . . Ta sẽ đưa ngươi đến chỗ ba người kia để làm bạn !” Nàng nói với giọng lạnh lẽo, trong đó xen lẫn lạnh lùng cùng uy hiếp.
“Được, được rồi, nếu tiên nữ tỷ tỷ không muốn ta đi theo vậy thì ta không đi là được.”
Nam tử vừa nói, vừa nức nở, bả vai liên tục run lên, xem bộ dáng rất chi là đáng thương, nhưng Huyết Đại là ai? Trời sinh lãnh tình, hơn nữa lúc trước nàng đã từng bị phản bội nên khiến cho tính
cách của nàng càng thêm vô tâm, lạnh lẽo.
Cứ như vậy bên tai
Huyết Đại rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại, cho đến khi sắc trời dần tối
xuống, trên bầu trời vang lên từng tiếng sấm, mây đen dần kéo đến che
hết cả bầu trời, nhìn trời có thể biết được sẽ có một trận mưa to gió
lớn sắp kéo đến.
Nàng dừng bước lại, xem xét quang cảnh xung
quanh liền phát hiện, cách đó không xa có một ngôi miếu đổ nát, mặc dù
nó đã tàn tạ đến nỗi không thể chịu nổi, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể trú được một thời gian. Nghĩ như vậy, nàng liền bước nhanh tới đó, đẩy cửa
của ngôi miếu đó ra. Ngay lúc cô đẩy cửa ra thì một mùi đổ nát ùn ùn kéo đến, ngửi thấy mùi đó nàng liền có chút do dự, nhưng
ngay sau đó liền quyết định tạm thời trú ở đây một tời gian, đợi sau khi tạnh mưa thì sẽ tiếp tục lên đường.
Chậm rãi bước vào trong
cũng thuận tay đóng cửa lại, để tránh mưa bên ngoài bị thổi hắt vào
trong. Sau khi bước vào trong miếu nàng liền im lặng lắng nghe xung
quanh, sau khi xác định bên trong không có gì khác thường mới đi tới bên cạnh đống cỏ khô, dựa vào cột ngồi xuống nghe tiếng mưa bên ngoài. Bỗng nhiên nàng có cảm giác có một luồng khí lạnh tràn vào do mưa nên không
khí có vẻ càng thêm ẩm ướt, hơn nữa trên người nàng chỉ có một bộ quần áo mỏng manh nên bây giờ cảm thấy rất lạnh. Ai, nếu như
lúc này có một đốm lửa ở đây để ấm thân thì thật tốt biết bao nhiêu?(
Pemichio: Bây giờ e cũng rất lạnh a. . . / Ngư : *chen chân* Hazz, tỷ
đừng buồn, Đường Đường sẽ tặng 1 phần quà khuyến mái cho tỷ ngay thui ~ )
Đang lúc ấy thì bên ngoài vang lên tiếng đẩy cửa cọt kẹt, đôi mắt Huyết Đại
híp lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa chính, cơ thể trong trạng thái
chuẩn bị tấn công.
Sau khi cửa được mở ra thì một nam tử tóc
tai bù xù đi vào, trong lúc nàng đang chuẩn bị giết tên nam nhân phá
hoại giây phút nghỉ ngơi của nàng thì một thanh âm quen thuộc vang lên, tiếp đó người nọ liền lao đến chỗ Huyết Đại. (Ngư :
*chảy mồ hôi lạnh* Tí thì quà phải trả lại. . .)
“Tiên nữ tỷ tỷ! Thì ra ngươi cũng ở đây à?”
Nhưng hắn còn chưa kịp bước tới chỗ Huyết Đại thì ngay lập tức đã phải dừng
lại, sau đó chạy ra chỗ cách nàng nửa mét. Huyết Đại nhìn người trước
mặt mình, vẻ mặt nàng trở nên âm trầm, lạnh giọng nói: “Ngươi là đang
không muốn sống sao? Vậy thì ta liền tiễn ngươi lên đường.”
“Đợi đã nào. . . ! Tiên nữ tỷ tỷ, ta rất sợ chết, tại sao ngươi lại muốn
giết ta?” Nam tử nhìn nàng đang muốn ra tay với mình thì sợ hãi nói, hắn không hiểu, rõ ràng là một nữ tử xinh đẹp như thần
tiên, nhưng tại sao lại cứ muốn giết hắn chứ?
“Trước đó ta đã từng nói, nếu như ngươi dám đi theo ta. . . Thì ta nhất định sẽ tiễn
ngươi đến chỗ ba người kia.” Lá gan của hắn cũng thật không nhỏ, hắn cho là nàng sẽ không dám giết hắn sao? Thật là buồn cười.