Đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Muốn Cưới Thêm Người Khác – Chương 46
Mạc Kỳ Hàn âm trầm nhìn ánh lửa phía chân trời, trong đầu đột nhiên nghĩ đến một người, hỏi: “Vô Cực, Vương phi ở nơi nào?”
“Chủ tử, Vương phi giờ này chắc là ở phòng ngủ!”
Mạc Kỳ Hàn cảm thấy bất an, nhanh đi đến đường hầm, nói nhanh: “Đi tìm hiểu nguyên nhân cháy!”
Nói xong lắc mình vào đường hầm, chạy vào phòng ngủ. Hắn mở cơ quan, khi đi đến trước giường nhìn không có một bóng người, tim nhảy dựng lên!
Nữ nhân đáng chết đi đâu?
Mạc Kỳ Hàn khẽ nguyền rủa một tiếng, nhanh chóng quay trở lại Hương Đàn Cư lấy một miếng vải đen che mặt. Thân mình cao to bay vút đi!
Hắn tự mình đi xác định xem nữ nhân đáng chết kia có thể đang ở nhà bếp hay không!
“Người đâu! Cứu mạng!”
Lăng Tuyết Mạn kêu đã khàn khàn, vô lực dựa vào khung cửa. Bên ngoài tiếng người huyên náo, từng thùng nước hắt vào, nhưng lửa quá lớn. Lăng Tuyết Mạn bởi vì kêu to mà trong phổi hút vào quá nhiều khói đặc, không ngừng kịch liệt ho khan, đầu óc trở nên mê muội mơ màng.
Một cỗ tuyệt vọng cùng vô lực đánh thẳng vào trái tim, Lăng Tuyết Mạn giãy giụa lần cuối cùng, dùng hết sức xô cửa, đồng thời hô: “Cứu mạng-”
Nàng đã không thể trông cậy ai đó có thể xông tới cứu nàng, bởi vì nàng rõ ràng nghe đến đối thoại bên ngoài.
“Lý Tam Nhân, thời điểm ngươi khóa cửa bên trong có người không?” Hỏi chính là quản gia.
Lý đầu bếp lau mồ hôi lạnh trên đầu lớn tiếng trả lời: “Không có!”
“Tốt lắm, toàn lực dập tắt lửa!”
Giọng Lăng Tuyết Mạn bị chìm trong tiếng người ồn ào ở bên ngoài, “May mắn nhà bếp Tứ Vương phủ khá lớn, lửa chưa có cháy tới cửa, nhưng xem lửa lớn thế này cũng chống đỡ không được bao lâu!”
“Khụ khụ khụ khụ… cứu… cứu mạng. Ta ở bên trong…”
Lăng Tuyết Mạn vô lực, cổ họng hô cực nóng, toàn thân nóng lên, môi khô nứt cực kỳ khó chịu!
Bỗng dưng Lăng Tuyết Mạn nghe được một giọng trẻ con quen thuộc, là Mạc Ly Hiên!
“Quản gia, sao có thể cháy?” Mạc Ly Hiên nghi ngờ hỏi.
Nhưng không đợi quản gia đáp lời, Xuân Đường cùng Thu Nguyệt vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa hô: “Tiểu Vương gia! Quản gia! Vương phi không ở trong phòng. Không thấy Vương phi!”
“Cái gì? Không thấy mẫu thân?” Mạc Ly Hiên tái mặt, vội vàng nói: “Quản gia mau dẫn người đi tìm mẫu thân! Mau!”
Quản gia cũng kinh hãi. Nhà bếp này có thể cháy, nhưng không thấy tung tích Vương phi, sợ là chủ tử nhà hắn muốn cắt cái đầu của hắn!
“Vâng, tiểu Vương gia!” Quản gia gật đầu một cái, hướng thị vệ cứu hoả quát: “Các ngươi lập tức tìm kiếm Vương phi, không được có sai lầm!”
Lăng Tuyết Mạn vốn hi vọng, lại càng nghe càng gấp, không ngừng đập ván cửa nóng rực hô: “Ly Hiên ta ở chỗ này! Ly Hiên -”
Thanh âm này lại bị át đi, Mạc Ly Hiên nghe không được, quản gia bận tìm người cũng nghe không đến. Thanh âm này chỉ rơi vào trong tai hai người!
Hai bóng đen từ góc tối cực nhanh hiện ra, ai cũng không thể phát hiện. Cửa chính có hạ nhân cứu hoả, bọn họ không cách nào tiếp cận, liền không hẹn mà cùng bay về phía cửa sau!
Lăng Tuyết Mạn đã gần ngất, ngồi phịch ở bên cửa cúi gằm đầu. Vô Cực phá cửa sổ đi vào cứu Lăng Tuyết Mạn. Mạc Kỳ Hàn từ cửa sổ nhảy vào nhà bếp. Nhưng lửa càng lúc càng lớn, Mạc Kỳ Hàn vội vã muốn tới cửa lại đột nhiên bị một cái xà nhà rơi xuống cản đường. Vô Cực dưới tình thế cấp bách cũng lộn tới che chở Mạc Kỳ Hàn.