Vương Gia Và Vương Phi

Chương 45: Bạch Xuyến Xà


Đọc truyện Vương Gia Và Vương Phi – Chương 45: Bạch Xuyến Xà


Duệ vương phủ.
Nam Cung Liệt trầm ngâm ngồi ở thư án, đối diện chính là Lý Khanh.
– Xong rồi sao? – Nam Cung Liệt mở miệng hỏi. Trong câu hỏi còn thêm vài ý vị mong chờ.
– Dạ. – Lý Khanh khẽ khom người xuống dạ một tiếng.
– Nói đi.
– Huyền Vũ quận chúa tên là Mộ Phi Quân, là tam tiểu thư của Mộ tướng phủ con gái của lão tướng Mộ Hành Nguyên. Khi xưa nổi tiếng phế vật, cầm kỳ thư họa không thông, còn có nhan sắc tầm thường… – Nói đến đây Lý Khanh khẽ dừng lại quan sát sắc mặt Nam Cung Liệt rồi mới tiếp tục. – Chỉ là mười một năm trước bỗng dưng mất tích. Nghe nói là do mải chơi nên xảy chân ngã xuống vực thẳm. Một số người khác lại nói là có sát thhủ truy sát do quẫn bách mới nhảy xuống vực.
Nói đến đây, sắc mặt Nam Cung Liệt có chút biến hóa. Chuyện này hắn cũng có nghe nói nhưng lúc đấy lại không mấy bận tâm. Bây giờ nghe lại lại thấy có chút quá mức trùng hợp. Mười một năm trước hắn gặp nàng ròi bỗng dưng nàng cũng mất tích. Huyền Vũ quận chúa tên là Mộ Phi Quân, nàng tại miệng vực nói cứ gọi nàng là Quân Nhi hoăch Tiểu Quân.

– Mười một năm sau nàng bỗng dưng trở về mang một thân tuyệt học. Cầm, kỳ, thư, họa tinh thông hêt thảy. Đã thế lại một thân võ công xuất thần. Nhan sắc trở nên sắc xảo, đẹp tựa thiên tiên. Hai tháng trước còn rất nhiều người tới cửa Mộ phủ cầu hôn, mặc kệ nàng tuổi đã quá lỡ thì mã người cầu hôn xếp hàng dài tới tận cổng thành. Chỉ là vị tiểu thư này nhất định không chịu đồng ý cũng khiến Mộ tướng quân phiền não một phen. Bởi vì ngày xưa ông đối xử không tốt với nàng mà nàng vẫn không chấp nhất cho nên Mộ lão cũng thấy áy náy mà không khỏi một phen lo lắng. Sự tình sau đó…
– Được rồi. Ta đã biết. Ngươi lui trước đi.
– Dạ. – Lý Khanh ôm quyền thối lui ra ngoài nhưng trước khi đi không khỏi liếc nhìn Nam Cung Liệt một cái rồi mới khẽ thở dài lui đi.
Nam Cung Liệt lấy tay miết nhẹ trên khuôn mặt thiếu nữ trong tranh. Ở miệng vực về, hắn đã tự tay vẽ lại khung cảnh ngày hôm đó, nàng đứng ở miệng vực, khí thế giương cung bạt kiếm, toàn thân không chỗ nào không có vũ khí. Đã ba ngày kể từ khi hắn về nhưng hắn lại không thấy Huyền Vũ quận chúa kia có dấu hiệu trở về càng làm tăng thêm nghi ngờ của hắn. Nếu nàng thực sự là thiếu nữ năm xưa hay Quân Nhi trên miệng vực, hắn sẽ nắm bắt thật tốt, xin hoàng huynh tứ hôn rồi mới từ từ bắt lấy tâm của nàng. Hắn có lòng tin là như thế. Chỉ cần nàng ở bên hắn thì hắn mới dễ dàng, nếu không nàng ưu tú như vậy chỉ e…
**********
Lúc này trên đường dẫn đến biên giới Nam Cung hoàng triều, một chiếc xe ngựa chạy thật nhanh. Bên trong, Mộ Phi Quân không khỏi nhớ lại vẻ mặt của Nam Cung Liệt trên miệng vực. Ánh mắt hắn nồng đậm ưu thương như vậy thì không thể đóng kịch được. Nhưng tại sao hắn sau khi nhìn thấy vết sẹo trên tay của nàng nàng lại kích động như thế. Đúng là nàng có trí nhớ của Mộ Phi Quânvà bản thân của kiếp trước nhưng nàng chưa hoàn toàn dung hợp với thân thể này. Mười một năm rồi mà vẫn chưa hoàn toàn dung hợp giữa linh hồn nàng và thể xác này. Chính vì thế cho nên có một số chuyện rất mơ hồ. Ví dụ như cha nàng Mộ Hành Nguyên, năm xưa đúng là hắn cùng đại tỷ, nhị ca, tứ tỷ hành hạ nàng, còn cả mấy vị di nương của của nàng nữa. Nhưng bây giờ trở lại, sau khi nàng được phong vị quận chúa tất cả liền thay đổi. Mộ Hành Nguyên liền đối tốt với nàng, các di nương, tỷ tỷ và ca ca đều không ai đến phiền nàng. Sau khi về nàng cũng cho người điều tra rõ ràng lại phủ tướng năm đó. Đại tỷ là Mộ Phi Tuyết đã xuất giá gả cho con trai Lâm võ hầu là Lâm Diệu, tứ tỷ là Mộ Phi Liên gả cho con trai Võ thượng thư là Võ Thế, nhị ca cũng đã lấy thiên kim của Trịnh đại nhân là Trịnh Phù, tam tỷ lại không được may mắn bị ép gả cho tả tướng Trần Viên, đại ca thì lấy nhị tiểu thư Hứa viên ngoại là Hứa Tiên, còn tam ca vẫn chưa lập gia. Thậm chí trong lúc điều tra nàng còn phát hiện Mộ Hành Nguyên cấu kết cùng thừa tướng mà thừa tướng lại là đệ đệ ruột của thái hậu Tư Đồ Yêu. Như vậy rất có khả năng Mộ Hành Nguyên cũng mưu đồ tạo phản mà nhi tử ông ta lại vô hình bị ông ta lợi dụng gả lấy các thế lực để củng cố bản thân.
Đang chìm đắm trong suy diễn liền bị tiếng hét thức tỉnh.

– Cứu mạng… Có ai mau cứu mạng…
Mộ Phi Quân lập tức cho dừng xe rồi tự bản thân đi ra.
– Trình Dật, A Vệ… các ngươi xem xem phía trước xảy ra chuyện gì rồi lập tức quay lại.
– Dạ. – Hai người cùng đồng thanh rồi lấy tốc độ sét đánh đi mất.
Mà Mộ Phi Quân sau khi phái hai người đi thì bản thân cũng đeo lên mặt nạ bằng bạc mà nàng cho làm thêm ngoài ba chiếc sư phụ cho rồi đánh ngựa hướng phía có tiếng kêu đi đến. Thực ra nàng sau khi rời phái đã cho làm thêm mấy cái mặt nạ để phòng lúc vạn nhất. Tiếng kêu của mấy người này thoáng nghe là khá chật vật. Như vậy có thể là đối thủ vô cùng khó lường. Không phải nàng không tin tưởng vào hai người bọn họ nhưng với tính của A Vệ chắc chắn sẽ không giữ bình tĩnh. Đối thủ bình thường có lẽ không sao nhưng nếu là đối thủ cường đại thì nàng cũng không thể mạo hiểm. Thấy Mộ Phi Quân đánh xe đi tới, Trình Dật và Lưu Vệ cũng thả chậm lại tốc độ rồi đáp xuống thay vào vị trí xa phu đánh xe về phía tiếng kêu cứu phát ra.
Tới gần mới biết lý do kêu cứu. Không phải họ không đánh lại mà là hoàn toàn không có khả năng đáng lại. Một tổ hợp năm người bị ba con mãng xà vây lại ở giữa, ba nữ hai nam. Ba nữ tử kia nhìn qua chính là không lấy một thương tích mà đáng chú ý chính là hai nam tử kia chật vật đến không chịu nổi. Không phải võ công yếu kém mà là do ba con mãng vừa dài vừa to lại vừa khỏe chỉ tấn công vào hai nam tử này mà ba vị nữ tử kia có vẻ kém hơn hai nam tử nhưng khi muốn vào giúp liền bị một con mãng xà tách ra tiến lại ngăn cản nên cũng chỉ thúc thủ vô sách (không có cách) mà cố gắng dụng nội lực truyền âm đi kêu cứu.

Khi thấy xe ngựa của Mộ Phi Quân tiến đến thì như thấy thân gỗ giữa biển khơi muốn chạy đến xin cứu trợ. Một con mãng xà như cố ý chặn trước mặt ba vị nữ tử kia hạ cái miệng to như chậu máu đe dọa rồi hướng phía xe ngựa của Mộ Phi Quân phát ra tiếng “xì… xì…” cảnh cáo. Ba nữ tử kia chỉ đành đứng đó không thể tiến thêm.
– Công tử… Cô nương… Các người làm ơn mau giúp chúng ta cứu họ. Họ sắp không xong rồi. – Nói xong không đợi ai kịp phản ứng, cả ba liền kéo ngau quỳ xuống vừa khóc vừa dập đầu.
Con mãng xà kia thấy vậy liền bò quanh một vòng chỗ ba người kêu lên tiếng “xì… xì…” Ba người quỳ dưới đất có chút rub sợ nhưng vẫn cố gắng dập đầu.
Mà A Vệ nhìn ba vị cô nương đang quỳ rồi nhìn hai nam tử bị vây hãm đến chật vật bên kia rốt cuộc không cam lòng hướng vào trong xe mà gọi.
– Tiểu thư… Bọn họ thật rất đáng thương.
Mộ Phi Quân nghe A Vệ nói vậy như đã lường trước vén rèm xe đi ra ngoài. Nàng vẫn một thân huyết y kết hợp chiếc mặt nạ bạc thì vô cùng chói mắt. Đã vậy còn có làn da hồng hào trắng mịn khó tả bằng lời. Đôi môi anh đào căng mọng. Tuy khuôn mặt bị giấu dưới lớp mặt nạ nhưng cũng khiến người ta liên tưởng đến bộ dáng mỹ miều lúc tháo mặt nạ kia xuống của nàng.
Lúc nàng đi xuống thì một con rắn lục trong tay áo nàng lại phấn khích bò ra. Từ con mắt của nó khẽ lóe lên vòng tinh quang. Con rắn này không ai khác chính là lục y nữ tử – Lục Niên. Lục Niên quấn mấy vòng trên tay của nàng rồi từ từ bò ra phía sau lưng xuất hiện ở bờ vai của nàng. Lục Niên ghé cái đầu màu lục sắc tam giác và gần tai Mộ Phi Quân nói cái gì đó rồi khẽ nói.
– Tỷ tỷ… Nếu được thì hãy thu phục ba con mãng xà này đi. Chúng không phải mãng xà bình thường mà là Bạch Xuyến Xà chỉ sống trên đỉnh núi Thiên Tuyết Sơn, trăm năm sẽ ăn Thiên Tuyết Thảo một lần, hấp thu tinh hoa thiên địa. Sức cong phá của nó có thể phá vỡ một quả núi nhỏ. Hơn nữa ba con Bạch Xuyến Xà này đã thành tinh. Thu về sau này sẽ có chỗ dùng đến. Nhìn trận địa này dễ thấy bọn chúng chỉ muốn đuổi hai nam tử kia đi chứ không có ý giết họ. Nếu không chỉ cần một cái quẫy đuoi của nó cũng đủ khién cây cối mấy trăm dặm ở đây gẫy đổ thành bình địa rồi.

Lúc này một con bạch xà cũng ở tay áo bên kia của Mộ Phi Quân bò ra, trực tiếp bò lên vai nàng. Con bạch xà này thoáng nhìn to hơn lục xà nhiều nhưng Mộ Phi Quân vẫn lựa chọn để nó trong tay áo thay vì nhốt nó vào hộp gỗ. Bạch xà chính là nam tử Bạch Khuynh cũng ghé vào tai còn lại của nàng mà nói.
– Tỷ tỷ, Lục Niên nói không sai. Nếu thu được ba con Bạch Xuyến Xà này về không chỉ giúp ích cho thân thể tu luyện của tỷ mà đối với bọn đệ cũng có lợi ích không nhỏ. Còn có thể tăng them số lượng đội quân mạnh mẽ của tỷ nửa… Chỉ là đáng nhẽ chúng phải ở trên đỉnh Thiên Tuyết Sơn, bây giờ lại xuất hiện ở chân núi Thiên Tuyết như vậy…
Mộ Phi Quân khẽ cời bất đắc dĩ nhưng lập tức để Lục Niên và Bạch Khuynh vào trong mã xa cùng với Tiểu Hắc và Đại Điểu. Nàng cũng không quên để lại cả Tử Phiêu. Nhỡ có biến cố gì thì thật khó nói. Xong nàng đứng trước con Bạch Xuyến Xà quấn trước mặt ba nữ tử kia cất tiếng.
– Bạch Xuyến Xà, các ngươi có thể tạm ngưng chiến nghe ta nói một chút hay không?
Nàng vừa dứt lời thì hai con Bạch Xuyến Xà đang chiến đấu kia trầm ngâm một lát rồi từ từ tách ra. Hai vị nam tử kia lập tức như được giải thoát chạy về phía ba vị nữ tử. Hai người phải nhờ vào sự trợ giúp của ba nữ tử kia mới có thể dần đứng vững lại. Không thể phủ định việc chiến đấu vượt cấp này vô cùng mất sức. Trong khi hai người chật vật, trên người cũng có mấy đạo vết thương nhỏ, y phục có thể coi là thảm hại, rách không còn nguyên bộ. Nam người phải đứng sang một bên bới vì căn bản ba con Bạch Xuyến Xà không cho họ đi về phía Mộ Phi Quân. Có thể chúng biết nàng không tạo sự uy hiếp với chúng nhưng chụng lại không muốn tạo cho bản thân bất kỳ nguy hiểm nào. Thế là năm người đứng một bên còn ba con Bạch Xuyến Xà đứng ben còn lại nhưng từng ánh mắt của chúng lại chưa bao giờ rời khỏi tổ hợp năm người như sợ bất cứ lúc nào họ cũng có thể biến mất. Chúng nhìn ba nữ tử cẩn thận xem xét cho hai nam tử kia thì đáy mắt khẽ lóe lên tia tối tăm. Mộ Phi Quân nhìn mà không khỏi liên tưởng đến ba con Bạch Xuyến Xà này là vì ba nữ tử này nên mới xuống núi. Có thể nào là thích rồi không? Nghĩ như thế không khỏi khiến nàng xuất hiện ba đường hắc tuyến. Mà nàng cũng từ đó tự suy luận ra vì lo sợ ba mỹ nữ này sẽ không vui nếu chúng giết hainam tử kia nên mới chần chừ muốn đuổi hai người kia đi. Nghĩ vậy hắc tuyến đã giăng đầy mặt nàng rồi…
– Thực ra… Mọi chuyện có thể từ từ nói chuyện đúng không? Ta biết các ngươi đều thành tinh rồi nên có thể biến nhân hình. Chuyện này có thể chứ?
Ba con Bạch Xuyến Xà nghe Mọ Phi Quân nói vậy cũng khẽ liếc mắt nhìn nhau ròi quan sát biến hóa của ba nữ tử kia. Thấy ba người không có phản ứng nhiều mới khẽ cựa mình sử dụng pháp thuật hóa thàn nhân hình. Không còn thấy ba con mãng xà to lớn mà thay vào đó là ba vị mỹ nam tử bạch y.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.