Đọc truyện Vương Gia Và Vương Phi – Chương 21: Đi Ra Ngoài.
Tới ngày nàng rời đi, mọi thứ coi như cũng sắp xếp xong. Mộ Phi Quân một thân bạch y không quên đeo mạng che, tay cầm kiếm THIÊN TRƯỜNG, hông cài roi da, chân giắt chùy thủ. Sau lưng đeo bọc vải đàn tỳ bà. Dương Lưu Vệ kiếm cài sau lưng, hai tay hai túi hành lý của nàng và tiểu thư. Trình Dật có lẽ số khổ nhất. Ngoài hành lý bản thân còn có nguyên hai bọc thuốc của chủ nhân hắn. Còn thêm một bọc những thứ chủ nhân dùng lúc hiện thân. Kết luận chính là gần như “chuyển nhà”.
– Quân Nhi… Lần này con đi nhớ thận trọng. Hơn nữa bây giờ chính là tháng Cô Hồn, đại môn địa phủ mở cửa. – Công lão nhân không khỏi một hồi dặn dò. Đây chính là đồ đệ hắn thương nhất. Tuy có nghịch ngợm đồng chút hơi bướng bỉnh nhưng đặc biệt dễ bị lừa vì quá thiện tâm đi. Tất nhiên không phải thiện lương mười phần nhưng khả năng bị lừa có lẽ chín phần mất rồi.
– Đại sư phụ… Người yên tâm. Con sẽ thận trọng. – Mộ Phi Quân chắc chắn trả lời.
– À… Quân Nhi, nếu có gì cần con cứ đi tìm đồ đệ của ta. Nàng tên là Bạch Hiểu Hồng, sư huynh của nàng là Hứa Luân Viễn. Cả hai bọn họ đều ở kinh thành Hiên Viên, rất dễ kiếm. – Độc lão nhân lên tiếng. – Chúng chính là một đôi uyên ương nha… Sợ chúng ta phiền liền bỏ trốn đến kinh thành… Haizzz…
– Được được… Các vị sư phụ đại nhân của ta… Nói nữa trời cũng muốn tối luôn rồi. – Mộ Phi Quân sớm đã mất kiên nhẫn. – Con đi đây.
Trao lại dây cương ba con đại mã cho ba người, có vài lão nhân nói với theo.
– Cẩn thận đấy…
Các vị sư phụ đại nhân của nàng thật là. Có lẽ họ không biết mỗi tháng nàng đều lấy cớ bế quan mười ngày liền đề trốn đến kinh thành giải quyết chuyện các phái.
Mỗi lần đi nàng đều đi một mình, cưỡi ngựa ba ngày ba đêm liền có thể đến nhưng theo tình hình ba người đi như vậy thì có lẽ sẽ mất mười ngày mới tới kinh thành.
Đi theo con đường lúc trước Công lão nhân đưa đi, chưa tới nửa canh giờ ba nguòi đã ra được bên ngoài.
– Đi qua khu rừng này là tới Hòa An Thành. Đi vào thành có lẽ sẽ có chỗ dừng chân. Mau đi… – Mộ Phi Quân dắt con bạch mã đi giữa.
– Vâng… – Cả hai người cùng đồng thanh.
Ba thân ảnh cùng leo lên ba con đại mã biến mất sau từng gốc cây đại thụ trong rừng. Tiếng vó ngựa, từng làn bụi mỏng cứ thế ngày càng xa. Phía bên này, không ai khác chính là Thập Đại Quái Nhân. Họ đứng đó, khẽ thở hắt ra một tiếng. Nha đầu này mong nó sẽ trưởng thành sau khi ra ngoài. Nàng là dị giới chi nhân, ở kinh thành, mong nàng có thể bình bình an an tìm được chân mệnh thiên tử của chính mình.
**********
Ở trong Hòa An Thành, người người qua lại nhộn nhịp. Tất cả đều đang chuẩn bị cho tháng Cô Hồn này. Hòa An Thành có tục lệ bắt đầu từ ngày địa phủ mở cửa tất cả mọi người sẽ ở trong nhà không ra ngoài cho đến ngày địa phủ đóng lại đại môn nên mọi người phải chuẩn bị đồ ăn đủ cho những ngày đó.
Từ cổng thành, đám người Mộ Phi Quân thuận lợi đi vào trong. Khi nàng đi, từng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm vào Mộ Phi Quân. Cô nương thật kỳ lạ. Có cần thần bí đến bưng kín vậy không.