Đọc truyện Vương Gia Và Vương Phi – Chương 19: Hai Mươi Lăm Tuổi
Y lão nhân bị ốm liền ba ngày ba đêm không thể rời giường khiến tâm trạng Mộ Phi Quân không khỏi có chút lo lắng. Chẳng phải chỉ là dọa một chút thôi sao? Có cần khoa trương đến thế.
Lại thêm ba ngày nữa, cuối cùng Y lão nhân cũng có chuyển biến tốt. Mà khi Y lão đã bình phục, Công lão nhân đã phải “Đại nghĩa diệt thân” để nàng bái cả chín người kia làm sư phụ. Mà Trình Dật sau khi Y lão nhân chữa trị, công lực tiến bộ vượt bậc bỏ xa Dương Lưu Vệ.
Thời gian thấm thoát tựa nước chảy, lại thêm năm năm nữa, Mộ Phi Quân nàng đã hai mươi lăm tuổi còn Dương Lưu Vệ cũng đã hai mươi ba. Bây giờ nàng không chỉ có được võ công thượng thừa mà còn tình thông y độc thuật. Ngoài ra nàng còn học được các thế thuận tự nhiên của các lão nhân: Thiết, Phong, Hỏa, Mộc. Đặc biệt nàng thích nhất là lấy âm ngự thú của Thú lão nhân.
Từ hơn một năm đổ lại, trên giang hồ đồng loạt nổi lên nhiều phái không chính không tà. Như Phong Tình Hoa Lâu luôn tiếp nhận người vô gia cư bất phân nam nữ già trẻ với điều kiện trung thành. Những cô nương có tài mạo đều được huấn luyện tiếp khách bán nghệ không bán thân, tất cả đều có một thân võ công trác tuyệt. Những nam nhân được đưa đi nơi nào không ai biết nhưng đến khi trở ra chỉ có chưa đầy một nửa, tài nghệ đầy mình. Những người già cả thì không ai biết họ được đưa đi đâu. Hay Ám Dạ Nguyệt Các nhận những vụ giết người. Ai ai trong giang hồ, triều đình đều biết những vụ hành hung do Ám Dạ Nguyệt Các làm nhưng không thể định tội vì thiếu chứng cứ. Hoặc Tình Hương Cung chuyên trao đổi tin tức. Chỉ cần có ngân lượng và hoàn thành điều kiện Tình Hương Cung đưa ra thì sẽ đổi được thông tin, ba ngày chính là thời gian hạn định… Vân vân và vân vân…
Lúc này, trong Vô Cầu Viên vô cùng náo nhiệt. Mộ Phi Quân nghiên cứu độc dược cùng giải dược dưới tán phong đỏ. Bên cạnh, Trình Dật và Dương Lưu Vệ đấu võ. Trên mái nhà, mười lão nhân mỗi người một vò rượu vui cười rôm rả, mỗi người một vẻ cười khác nhau.
Trong phòng “thí nghiệm” của Mộ Phi Quân mà nàng cấm mọi người vào bỗng “Ầm” một tiếng – nổ tung mái nhà. Mười ba con người, mười ba con mắt hướng về phía tiếng nổ trợn tròn mắt. Mộ Phi Quân là người đầu tiên phản ứng, mang môtk vẻ mặt tiếc nuối xông vào.
– Phòng của ta… Thuốc của ta… Công sức của ta… Trời ơiii…!!!
Nối theo Mộ Phi Quân, Trình Dật và Dương Lưu Vệ cùng chạy vào. Trên mái nhà, Thập Đại Quái Nhân chỉ thất thần trong chốc lát xong rồi cùng bật cười bất đắc dĩ. Đây đã là vụ thứ chín trăm chín mươi chín chưa nhỉ? Trong đầu Thập Đại Quái Nhân không khỏi dấy lên suy nghĩ này. Phòng “thí nghiệm” của Mộ Phi Quân xây lại không biết bao nhiêu lần rồi. Hai vạn tám ngàn chín trăm đệ tử Đại Linh Phái sau lần thứ tám mươi chín thì chỉ nghe tiếng nổ từ Vô Cầu Viên liền chạy mất dạng. Đó chính là phản ứng “tự vệ” của họ. Thế lào Thập Đại Quái Nhân – Thập Đại Sư Phụ của Mộ Phi Quân lại cùng Trình Dật nai lưng ra dựng lại. Mỗi lần như vậy, mười “ông lão” này lại khóc không ra nước mắt. Ai kêu họ có vị đồ đệ cường hãn lại phúc hắc như thế, mà đó lại là điều tự hào nhất của họ. Thế nên… PHẢI NHỊN.