Vương Gia Và Vương Phi

Chương 13: Lễ Nhập Môn


Đọc truyện Vương Gia Và Vương Phi – Chương 13: Lễ Nhập Môn

Sáng hôm sau, không phải chăng đèn cũng chẳng phải kết hoa. Chúng đệ tử cùng các tư quản cho đến tứ lão và trưởng lão đều có mặt. Ngoài sân Chính điện bổn phái, các đệ tử đứng nghiêm trang. Trong Chính điện, có bốn mươi người chia làm hai đứng ở hai bên. Phía trên đài, Thập Đại Quái Nhân ngồi ngang nhau rồi lần lượt xếp xuống là các trưởng lão, tứ lão rồi đến các tư quản.
Từ ngoài sân, có hai người dẫn đầu đưa Mộ Phi Quân vào Chính điện. Khi nàng vào đến giữa điện thì dừng lại, những người dẫn nàng vào lần lượt lui ra.
Hôm nay Mộ Phi Quân nàng mặc một thân bạch y. Tà áo khẽ động theo từng cử chỉ của nàng tạo nên cảm giác hư hư thực thực. Khuôn mặt thanh tú không đeo mạng che lộ ra ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nộn hồng hào. Ba ngàn sợi tóc dùng một cây trâm ngọc cố định. Dương Lưu Vệ vì thân phận a hoàn không được đi theo nên ở lại viện chờ.
– Công lão tiền bối. Mời người lên tháp Thiên Phù lập lời thề. Mộ Phi Quân, mời đi cùng Công lão tiền bối.
Chờ người nói xong, hai người một trước một sau đi lên tháp. Trên tháp, hai người cùng quỳ xuống lạy một lạy.
– Liệt tiên bổn phái tại thượng.
– Liệt tiên bổn phái tại thượng.
– Con Diệp Vô Niệm.

– Con Mộ Phi Quân.
– Nay nhận Mộ Phi Quân làm đệ tử.
– Nay nhận Diệp Vô Niệm tiền bối làm sư phụ.
– Từ nay dốc công vì bổn phái. Gây dựng bổn phái quang minh lỗi lạc. Trên không thẹn thiên địa, dưới không thẹn lương tâm. Kính mong liệt tiên tại thượng chứng gián. – Cả hai cùng lập lời thề trên tháp.
Dùng chùy thủ cắt một đường ở ngón tay nhỏ vào nước, cả hai cùng cầm bát nước đổ xuống phiến lá chảy vào hồ Thiên Tiên. Xong cả hai cùng xuống Chính điện. Mộ Phi Quân đứng dưới, Diệp Vô Niệm đứng trên lần lượt trao cho nàng y phục bổn phái, kiếm, ngọc bội chứng minh thân phận và một cái mạng che mặt.
– Con từ giờ chính là đệ tử của ta, phải tuân thủ quy đinh bổn phái. Đừng để ta mất mặt.
– Vâng.

Đại lệ nhận đồ đệ đến giờ Ngọ thì kết thúc. Bây giờ viện của nàng cũng đã có tên là Vô Cầu Viên. Thực ra Diệp Vô Niệm lúc đó có hứng mới đặt tên cho nàng chứ thực chất bổn phái không quy định. Khi biết được sự thật nghiệt ngã, lửa giận của nàng thiêu rụi Diệp Vô Niệm. Tên họ của nàng hắn hứng lên nói đổi liền đổi, nghĩ gì mà đổi. Vậy là Diệp Vô Niệm vì sợ mất đệ tử liền nai lưng cùng các đệ tử của bộ dựng cho nàng phòng tắm trong viện. Còn phải biến phòng dư thành phòng bếp và phòng chứa củi để lúc ăn nàng đỡ phải chạy xa.
– Sư phụ này. Lúc mới gặp người nói con là ngũ đệ tử thế bốn vị sư huynh tỷ con đâu? – Nàng vừa hỏi vừa nghịch phiến lá phong trong viện.
– Con không có sư tỷ. Con là nữ đệ tử duy nhất của ta. Bốn sư huynh con đi làm một số việc hộ ta. Có lẽ mấy ngày nữa mới về.
– Oh…
– À phải rồi. Những đồ ra để trong tủ gỗ cạnh giường là ta cố ý làm cho nữ đệ tử của ta cũng chính là con đấy.
– Sao người biết người có nhận nữ đệ từ không mà làm?
– Haha. Không nhận thì cho bốn sư huynh con dùng.
– Haha… – Tiếng cười đùa giòn giã của hai thầy trò vang lên trong Vô Cầu Viên. Mà nàng và cả Dương Lưu Vệ đều bất chợt quên đi lời nói với Trình Dật.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.