Vương Công Quý Tộc

Chương 18


Đọc truyện Vương Công Quý Tộc – Chương 18

“Không…ân…” sau hồi lâu xỏ xuyên, Yunho rốt cục cũng phóng thích trong cơ thể Jaejoong, hai người thở hổn hển nằm trên giường. Jaejoong toàn thân đau nhức, đẩy đẩy thân gấu của Yunho ra: “Anh đi xuống cho tôi!”

Yunho thỏa mãn ý muốn của Jaejoong, bước xuống giường, bế Jaejoong lên.

“Anh định làm gì, buông ra.” Nắm tay đấm vào ngực Yunho một cái. Nhưng bây giờ sức lực cậu gần như mất hết nên cú đấm đó chả khác nào gãi ngứa cho hắn.

“Phải rửa sạch, bằng không em sẽ ốm.” Yunho mặt không chút thay đổi đáp lại.

“Đi ra ngoài!” sau khi được đặt vào bồn tắm đã chuẩn bị sẵn nước ấm, Jaejoong chỉ tay ra cửa, lãnh nghiêm mặt, Yunho đem quần áo của cậu vào phòng tắm xong, rồi đi ngoài.

……

Mặc lại áo sơ mi, ngồi trên đầu giường vẫn còn thấm đầy hương vị ***, hắn hảo hảo ngẫm lại quan hệ của hắn cùng Jaejoong, mới đầu đưa ra đề nghị giả bộ quen nhau thuần túy chỉ vì vui đùa, đã lâu hắn không gặp một người nào thú vị như Jaejoong, nhưng càng tiếp xúc, thì mọi thứ càng đi chệch hướng, tựa hồ không thể tiếp tục như vậy được nữa.


Cửa phòng sớm đã được mở khóa, mặc lại quần áo chỉnh tề, nhìn phòng tắm vẫn còn đang đóng chặt, đi nhanh xuống dưới lầu, thấy ba mẹ Kim đang ngồi trên sô pha liền lên tiếng

“Ju Ah noona, bác trai, nhà con có chút việc, con xin phép đi trước.” sau đó không đợi bọn họ lên tiếng, bước nhanh đi ra ngoài.

Lái xe sớm nhận được điện thoại của hắn, đã đứng chờ sẵn trước cửa.

Bà Ju Ah nhìn lên tầng trên, lắc lắc đầu, sau đó gối đầu lên bả vai ba Kim lẩn bẩm: “Ông xã à, tựa hồ chơi càng ngày càng vui.”

Ba Kim bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, ôm chặt bà xã.

Trong phòng tắm lúc này, Jaejoong vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh như trước, thầm nghĩ, Yunho có phải sẽ tìm lý do bước phòng tắm hay không? Cậu tuy ngoài miệng nói chán ghét, nhưng nội tâm lại không một chút bài xích, chỉ là không cam lòng bị người ta áp thôi, cùng là nam nhân, vì sao Yunho có thê nằm trên còn mình lại nằm dưới chứ?


Chỉ giả bộ lãnh khốc chút thôi, bộ hắn không biết vào dỗ dành mình sao? Trong sách đều viết như vậy, tiểu công phải chiều tiểu thụ chứ.

Jaejoong không biết rằng, lúc này, cậu đã tự thừa nhận quan hệ của mình cùng Yunho hơn nữa còn chấp nhận mình là tiểu thụ của người ta.

Mặc dục bào vào, lấy thêm một chiếc khăn bông lau tóc, Jaejoong mở cửa phòng tắm bước ra. Thế nhưng trong phòng không một bóng người, Jung Yunho đâu? Jaejoong trong lòng căng thẳng, cái gì cũng nhìn nhanh chóng bước xuống lầu. ba mẹ Kim lúc này đang thân mật ăn bữa tối.

“Jaejoonggie, mau tới ăn cơm.” Mẹ đẹp hướng cậu vẫy vẫy tay.

“Anh ta đâu? Jung Yunho đâu?” Jaejoong trợn tròn mắt, mày nhăn cả lại: “Nhà Yunnie có việc nên về trước rồi.”

“Đáng giận.” giật cái khăn lau tóc ném xuống đất, Jaejoong giẫm chân bình bịch bước lên lầu, ra giường đã được thay mới, thả mình lên giường, túm lấy cái gối, đấm liên tục vào nó, tức chết cậu, tức chết cậu. Jung Yunho chẳng những không thèm chiếu cố mình ngược lại ăn xong phủi mông bỏ đi mất. Kim Jaejoong cậu nuốt không trôi cục giận này.

Coi cái gối là thằng cha đáng ghét đó mà đấm liên hoàn, lại phát giác phía sau truyền đến lạt lạt đau đớn, vừa rồi, bực mình không chú ý tới thân thể đau nhức, nghiến răng nghiến lợi ngã ra giường, với lấy cái gối ôm, mệt mỏi chỉ chốc lát liền lăn ra ngủ.

Ju Ah lần đầu thấy con trai bảo bối như thế, càng ngày càng chờ mong phát triển sau này. Mấy hôm trước, ở trên một trang web, có thấy một loại thuốc, tên gọi ‘thất dạ’…chậc chậc, mắt to xinh đẹp lưu chuyển, ngày mai phải mua nó thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.