Đọc truyện Vương Bài Trốn Thê – Chương 5: Bị Đột Kích
Edit: Bạch nguyệt phi yến
“Đi” Long Thuấn Quân nhíu mày, ở đây đang có rất nhiều người nhìn nàng hắn thật không muốn, kéo Phong Du Nhiên hướng của chính đi.
” A …ha..ha” Bị lôi kéo ra ngoài, Phong Du Nhiên chẳng chút sợ hãi đi theo hắn ra ngoài.
Hai người đi tới một cái hẻm nhỏ bên cạnh quán bar. Long Thuấn Quân một tay ôm Phong Du Nhiên dựa lên tường., nhẹ nhàng trụ lên môi nàng, linh hoạt cho lưỡi nhấm nháp vị ngọt của cô.
” Phốc, phốc, phốc…” Một trận xe máy khởi động truyền đến, đèn xe đột nhiên phát sáng lên, Phong Du Nhiên không tự nhiên nhắm hai mắt lại.
“Đi Lên!” Long Thuấn Quân ngồi ở trên xe máy ném cái mũ cho Phong Du Nhiên, Phong Du Nhiên thuận tay cầm lấy.
Có chút hăng hái nhìn lướt qua xe moto, ngọn đèn rất sáng có thể nhìn thấy chiếc xe này thực phong cách. Cực phẩm Harley có giá trị hơn một ngàn vạn, xem ra người nam nhân này thân phận thực không bình thường.
Thuần thục đội mũ lên đầu, Phong Du Nhiên một cái leo lên xe ngồi, cơ thể dựa toàn bộ vào lưng Long Thuấn Quân, sau đó tay nàng và bụng hắn giao nhau. Tư thế này thật đen tối cũng thật an toàn.
Long Thuấn Quân cảm giác lòng mình run lên, có chút suy nghĩ lung tung.
Nàng là người đầu tiên ngồi lên xe máy hắn. Lúc trước cho dù nam nhân hay nữ nhân cũng không có được cơ hội này. Long Thuấn Quân vốn tính là cùng nàng qua một đêm. Lại đột nhiên cảm thấy có chút đáng tiếc. Nhất thời ý nghĩ nóng lên mời nàng lên xe. Nhưng bây giờ nàng đang ôm mình.Nhiệt độ cơ thể nàng xuyên qua vật liệu mỏng manh đến lưng hắn. Như vậy thật ấm áp, ý niệm không để cho nàng rời đi chợt nảy lên trong đầu (trời đấy, thánh thần , chúa je su ơi đang trong tình huống cấp bách sao nghĩ nhiều như vậy chứ )
Long Thuấn Quân lắc đầu mình không nên có ý tưởng này. Hơi Hơi khởi động mô tô, sau đó “Dỗ” một tiếng. Chiếc mô tô tựa như mũi tên bay ra ngoài.
Lúc này ở ngã tư đường tràn đầy là người, nhưng Long Thuấn Quân không giảm tốc độ, vẫn duy trì cũ ở hai trăm mã. Tốc độ đạt tới cực hạn làm người đi đường cũng phải né sang một bên sợ hãi.
Phong Du Nhiên gắt gao ôm Long Thuấn Quân, cảm giác như được phóng theo, gió hai bên gào thét qua lại. Hơi Hơi nhắm mắt lại, đem mặt mình vùi vào vai rộng lớn của hắn. Thực thích cảm giác này, nhanh như điện chớp cảm giác thật tự do.
Xe máy ở trong gió mà gào thét qua lại, rời nội thành sát nhập vào đường cao tốc ngoại ô. Lúc này Long Thuấn QUân tăng lên vận tốc không ít.
Loại tốc độ này dù là thủ hạ của mình cũng phải hét đi, nhưng nữ nhân này lại coi như phi thường hưởng thụ (xùy, vận tốc này thì đáng bao nhiêu, chị này đã đi với vận tốc bàn thờ nữa cơ, anh quá coi thường rồi)
Long Thuấn QUân hơi hơi giơ khóe miệng lên đột nhiên cảm thấy vui vẻ, có một nữ nhân như vậy, có thể bồi mình trong gió bôn chạy. Cùng mình trải qua những ngày mưa gió.
Khoảnh khắc này hắn chỉ mong là vĩnh hằng.!
“vù…Vù…”.Sau tiếng rồ của xe một đoàn xe máy xuất hiện. Bọn họ thích nhất ban đêm, ở đường cao tốc có trận đấu xe máy.
Khi thời điểm đi lướt qua Long Thuấn QUân, thậm chí có người còn hướng về phía này huýt sáo!
Long Thuấn QUân chau mày, cho dù người lớn hay đứa nhỏ, chỉ cần ở trên đường ai mà không biết chiếc xe này là dấu hiệu! Cũng dám đối mặt với xe mình mà huýt sáo, không muốn sống chăng! NHưng hôm nay hắn cũng không muốn cùng bọn họ so đo, bởi vì hắn có hứng thú với nữ nhân phía sau hắn.
Nhưng thật không ngờ hắn có hảo tâm nhưng không được người ta nhận!
Bọn họ ngăn Long Thuấn Quân ở phía trước.
Long THuấn Quấn lấy mũ bảo hiếm ra, nhìn trước mặt một đám nói
“Các ngươi muốn làm gì?” Mỉm cười, thái độ tùy tiện, bởi vì hắn căn bản không đem đám người này vào mắt.
“Làm gì!? Gặp các ngươi không vừa mắt!” Một nam nhân nhảy xuống xe máy của mình khiêu khích, ánh mắt nhìn Long Thuấn QUân, phía sau đại khái có mười mấy nam nhân cầm ốc tuýt, thế nhưng phía sau đều chở một cô gái. Còn Phong Du Nhiên, chính mình tọa trên xe máy không kiêng nể, ngồi nhai kẹo cao su.
Long Thuấn QUân liếc mắt về phía Phong DU nHiên nhíu mày, hắn tính muốn giáo huấn một chút những kẻ không biết trời cao đất rộng này, nhưng không thể dám đảm bảo Phong DU NHiên được an toàn.
Phong Du Nhiên chính là hảo ngoạn nhìn, thuận tiện bắt đầu khôi phục dáng vẻ của mình.
Nháy mắt, hành động kia thực mĩ.Ở dưới ánh trăng hơi hơi cười, mang theo đầy mê hoặc hấp dẫn ánh mắt của mọi người . Tất cả mọi người kinh hãi nhìn nàng! Dục- Vọng ở trong không khí chuyển động.
Nháy mắt Long Thuấn Quân động thủ. Hắn chán ghét những người này nhìn về phía nữ nhân của mình. Lúc này hắn hận không thể móc mắt của bọn họ.
“Dựa vào ngươi!”.Nam nhân đi đầu hung hăng nhổ một ngụm nước miếng, phía sau mười mấy nam nhân vây quanh lại đây. Hắn từ người mình cũng rút ra một cây ống tuýt , hướng về Long Thuấn Quân hung hăng ném tới.
Long thuấn Quân hơi hơi nghiêng người liền trốn thoát, thuận thế đá một phát, nháy mắt khiến cho nam nhân đấy bay xa mấy thước! té xỉu!
Nhìn nhiều người như vậy cầm ống tuýt hướng Long Thuấn Quân đánh tới. Tuy rằng nhìn Long Thuấn QUân thực nhẹ nhàng, nhưng Phong Du Nhiên nhị không được. Nàng nóng lòng muốn gia nhập vào cuộc chiến, cũng lâu không đánh nhau , không biết thân thủ có giảm chút nào hay không.
Phi thường thoải mái từ trên mô tô, nhẹ nhàng giống như con mèo dùng sức liền nhảy xuống xe.
Nhìn đến người đứng gần mình nhất, hung hăng một cước, liền đá vào vị trí mẫn cảm. Người nọ mặt biến đổi, ôm hai chân gục xuống.
Phong Du Nhiên vừa lòng nhìn thành quả mình làm ra, quay người liền phóng hai cái nữa.
Long Thuấn Quân kinh ngạc nhìn về phía Phong Du Nhiên, Phogn Du Nhiên ghịch ngợm hướng về hắn đưa tình.