Vương Bài Trốn Thê

Chương 12: Muốn Nàng 2


Đọc truyện Vương Bài Trốn Thê – Chương 12: Muốn Nàng 2


Edior: Diệp Ưu
Tần Tề mặc dù rất phong lưu nhưng đối với công việc rất chân thành, công ty có thể phát triển tới bây giờ là nhờ hắn có quan hệ rộng. Dùng từ “Điên cuồng làm việc” để hình dung hắn là không phải, không có thể nào công việc hàng ngày chiếm dụng suốt 24 giờ của hắn được.
Áp lực của hắn rất lớn, làm nam nhân có lúc áp lực sẽ vượt ra phạm vi của hắn, luôn là làm những việc khác mà phát tiết. Mà đồ phát tiết của Tần Tề phải có khuôn mặt ưu nhìn!
“A… Tổng tài nhẹ chút! ” một âm thanh quyến rũ từ phòng tổng tài truyền ra, lúc này là thời gian nghỉ trưa, mà bên ngoài phòng làm việc vốn là chỗ của thư kí này không có một bóng người.
Tần Tề hung hăng đem nữ nhân áp trên bàn làm việc, tây trang trên người chỉnh tề như cũ, thậm chí không có một chút nếp gấp. Mà nữ nhân trên bàn lộ ra vẻ chật vật, thân hình lảo đảo tựa muốn ngã.
Hắn tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ nữ nhân nào mang thai con của mình!

Nhìn thoáng nữ nhân đang ngồi phịch ở trên ghế, Tần Tề khẽ nhếch môi mỏng, đứng dậy sửa sang lại y phục. Lấy ra một điếu thuốc, đốt, đi ra khỏi phòng làm việc.
Hắn có một thói quen, sau khi xong chuyện liền đốt một điếu thuốc, đứng trên cầu thang bộ lẳng lặng hút. Để cho sương khói tiến vào phổi của mình, hắn luôn thích theo đuổi loại cảm giác kích thích này.
Cái cầu thang bộ này bình thường có rất ít người đi, tất cả mọi người đều rất lười, có thể người thang máy một lúc chứ không đi cầu thang bộ.
Nhưng hôm nay đúng dịp Tần Tề đang lặng hút thuốc vô tình nghe được tin đại bát quái.
“Ngươi biết không? Hôm vị chủ tịch kia tới công ty cho ta để lại cho tất cả nữ nhân không nhịn mà yêu vừa từ phòng thị trường đi ra đấy.” nữ nhân đó thuận tiện đem một phần ăn cắn một ngụm, bắt đầu cùng tỷ muội mình chia sẽ tin tức. Tin bát quái như vậy không ngày nào cũng có!
“Thật? ” Một nữ nhân khác lập tức nói, “Làm sao hắn lại tới nơi này ? Ai… Sao ta làm ở phòng thị trường lại không nhìn thấy nam nhân đẹp như vậy.”
“Đúng không? Ngươi không tin sao? ” Thấy đồng bạn của mình phản ứng như vậy, nữ nhân đó lại càng hưng phấn, hận không thể đem nhưng gì mình biết nói ra, cộng thêm những tưởng tượng của mình.”Nói tới ký dự án, nhưng là mọi người đều biết đó, cho dù dự án có nặng đến đâu thì làm sao có thể phiền đến chủ tịch nhà mình như thế? Ha hả a… Hơn nữa nghe người phòng thị trường nói, hắn hẳn là đến xem bạn gái của mình, thuận tiện mới ký dự án.”
“Bạn gái của hắn làm ở phòng thị trường công ty chúng ta?” Tuyệt đối kinh ngạc!
“Đúng vậy a! Lúc ta biết cũng thương tâm muốn chết, sao nam nhân hoàn mỹ như vậy lại có bạn gái rồi chứ? Ai… Bạn gái của hắn hình như là cái phế vật ở phòng thị trường, tên Ôn Uyển Nhi a…”
Ôn Uyển Nhi? Đứng ở cầu thang Tần Tề được cái tên quen thuộc, hơi sửng sờ. Lúc nào Ôn Uyển Nhi cùng chủ tịch Đường Phong có quan hệ? Ánh sáng trong cầu thang không tốt, mâu quang tàn thuốc chợt lóe lên.
“Ai… Vừa có một nam nhân tốt liền biến thành của người khác … ” Nữ nhân ăn một muỗng thật to, lại cảm thán nói.”Thật ra tổng tài chúng ta phong lưu như vậy cũng có chỗ tốt, ít nhất mỗi ngày chúng ta có thể nhìn dung nhan của tổng tài. Khi rảnh ngươi có thể nghĩ chút ình một ngày nào đó hắn sẽ nhìn trúng ngươi. Quan trọng nhất là hắn không là của người khác!”
“Ngạch… Khiếu nghĩ coi như xong, nhưng dễ nhìn là có thể… ” Một người khác cảm thán nói.
Tần Tề vẫn không nhúc nhích, mười lăm phút sau, hai nữ nhân kia đoán chừng đã ăn cơm sau, đã rời cầu thang đi, hắn mới từ từ đi ra ngoài.

“Ôn Uyển Nhi… ” Tần Tề đột nhiên cảm thấy không có tư vị gì, một cái vỗn dĩ là của mình hiện tại phía sau đã thuộc về người khác. Cảm giác có chút khó chịu!
Lúc trở về phòng làm việc, thư kí Lệ Khâm đã ngồi chỉnh tề ở phòng làm việc.
Sắc mặt Lệ Khâm thoáng hồng khi nhìn qua nam nhân mới cùng mình ân ái, ngượng ngùng mở miệng.
“Tổng tài, ta đã đem bàn làm việc sửa sang lại tốt rồi.”
“Ừ… ” Tần Tề liếc nhìn nàng một cái, vẻ mặt không có gì đi tới phòng làm việc, nhàn nhạt chẳng lưu lại một câu.
“Mời lên xe! ” Đường Phong ôn nhu đứng bên cạnh xe, vì Phong Du Nhiên mà mở cửa xe, thân sĩ làm ra động tác mời.
Phong Du Nhiên buồn cười nhìn của hắn, lại thấy người ngồi cạnh Đường Phong khi nãy lại lên một chiếc xe khác, chạy.
“Không phải nói là công sự sao? Làm sao lại để cho hắn đi trước?”

Đường Phong cười nói,”Hắn bận quá rồi, mà ta rất rỗi rãnh, cho nên để ta cùng ngươi làm là được.”
“Ha ha… Ngươi a… ” một chuỗi tiếng cười như chuông bạc từ trong miệng Phong Du Nhiên phát ra, bên lắc đầu khẽ cười, bên ngồi vào trong xe.
Đường Phong cẩn thận đóng cửa xe, ngồi lên ghế lái.
Xe chậm rãi đi ra khỏi bãi đậu xe.
Ngồi trong bóng tối, ánh mắt Long Thuần Quân léo sáng lên.
“Không tra được? ” Âm thanh lạnh lùng để người phía dưới không ngừng run rẩy.
Hắn nơm nớp lo sợ nói: “Lão Đại, không có tra được người tên là Phong Du Nhiên kia.” lập tức cũng cảm giác được vẻ này áp lực đột nhiên trở nên thật lớn, nuốt nuốt nước miếng, dùng nhanh nhất ngữ nhanh chóng vừa nói.”Nhưng lão Đại, cũng có một người có hình dáng giống nàng, tên là Ôn Uyển Nhi!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.