Đọc truyện Vương Bài Trốn Thê – Chương 1: Thám Hiểm Amazon
Edit: Bạch Diệp Phi Yên
Sông AMAZON chảy qua địa phương, luôn có rất nhiều cây cối sinh trưởng, rậm rạp lại cao ngất. Khí hậu nhiệt đới mưa nhiều càng khiến cho bên trong hoang dại, động vật mọc thành từng bụi, chưa từng thấy qua. Bên trong rất rất thần bí, dù phát sinh ra chuyện gì cũng không kì quái!
Nguy hiểm chính là Amazon, nhưng hiện tại mọi người đều liều mạng chạy vào nơi nguy hiểm đó. Vì thăm dò, vì muốn cảm thụ được hơi thở nguy hiểm! Thám hiểm.
Cây cối rất cao lại đông đúc, trong rừng căn bản là không nhìn thấy cái gì là mặt trời, chỉ có nhiều dải ánh sáng xuyên qua những tầng lá dày rơi trên mặt đất.
Phong Du Nhiên gian nan đi trong rừng cây, tay cầm chủy thủ, thỉnh thoảng lại chặt vài cái cây chặn đường.
” Hiển hách…” Ngẩng đầu nhìn trời, Phong Du Nhiên nhếch miệng lên, để lộ hơi thở tà ác” Này..rừng mưa nhiệt đới đây thật không sai….cảnh sắc thật tốt…”. Cảm thán nhìn bên cạnh mình là hoa ăn thịt người, mọi nơi đều có các loài bọ sát nhỏ.
Nang đời này thích nhất là thám hiểm, thường xuyên chạy đến những nơi mọi người không dám đi thám hiểm. Lần này nàng sẽ đến rừng mưa nhiệt đới nổi tiếng thế giới. Ở trong này đã ba ngày, nhưng không hề chán ghét.
Phong Du Nhiên , nhìn nhìn xung quanh, chọn một góc tương đối sạch sẽ. Rắc một chút thuốc côn trùng. Nhanh tay mở lều trại tứ giác, cùng chăn đệm. Hôm nay chuẩn bị rất tốt có thể ngủ ngon.
Lui ra vài bước nhìn thành quả của mình, Phong Du Nhiên không khỏi gật đầu vừa lòng.
Nàng thám hiểm để khiêu chiến với chính mình, trừ bỏ chuẩn bị gì đó bên ngoài, kể cả đồ ăn cũng không mang theo. Đương nhiên rừng mưa nhiệt đới muốn cái gì chả có. Thức ăn thực không là vấn đề!
Phong Du Nhiên nhìn xung quanh, sau đó mắt sáng lên, rất nhanh đi đến một thân cây cao, thân thủ bắt được một con mãng xà. Loại xà này ở bên ngoài vô cùng quý hiếm, nhưng ở rừng nhiệt đới này thì khắp nơi đều có. Mãng Xà này trên người có 5 màu khác nhau.
Loại xà này có kịch độc! Ai cũng biết.Nhưng biến thái ở chỗ loại xà này không chỉ răng nanh và đầu lưỡi có kịch độc mà tất cả thân thể nó đều chứa độc! Ai đến gần sẽ trúng độc ngay tức khắc, nếu không có dược phẩm giải độc, như vậy trong hai giờ chắc chắn sẽ chết.
Phong Du Nhiên liếm liếm môi, còn chưa ăn đã cảm nhận vị ngon của thịt xà này rồi. Hương vị của loại xà này đại khái chỉ có Phong Du Nhiên biết…Hương vị của nó cực ngon hơn hẳn cá heo. Vì cá heo có độc nhưng độc tính không mạnh nên nhiều người giám ăn. Còn đóa hoa xà độc tính rất mạnh, chưa có người giám nếm thử.
Dùng chủy thủ trên mặt đất đào một cái hố, bỏ ít lá cây khô châm lửa. Rất nhanh hố cũng trở nên khô ráo, cô lấy một khối lượng lớn lá cây khô đem gói xà vào, nhét vào hố, sau đó nhóm lửa, vừa vặn có thể đuổi dã thú.
Lấy ra một bình rượi, rót vào miệng: “Ân…thật là hưởng thụ cực hạn…”
Trừ bỏ thám hiểm cũng chỉ có rượi ngon và mĩ nam là nàng yêu nhất:” Giá hiện tại có mĩ nam Bão Bão thì tốt bao nhiêu… “( trời ạ, sắc nữ, sống cái nơi gần địa ngục nhất cũng mĩ nam, người ta có điên mới theo chị)
Hồi tưởng lại lúc trước ở quán bar gặp cực phẩm mĩ nam, Phong Du Nhiên nhịn không được chẹp miệng vài cái. Đặc biệt ở trên giường không thẹn thùng mà vô cùng cởi mở, kĩ thuật cũng rất tốt. Phong Du Nhiên đã gặp qua nhiều mĩ nam mĩ nữ, cũng không nhịn được ca ngợi hắn.
“Ai …. đừng nghĩ…tưởng tượng lại trong người lại thấy ngứa ngáy…sau khi ra ngoài nhất định phải đến tìm mĩ nam để trêu đùa…” Một ngụm liền uống xong bình rượi, liền ném di thật xa.(còn phúc ko hị ..sợ ..rằng ..)
Đem đống lửa di chuyển một chút, lộ ra phía dưới chút bùn đất. Cầm chủy thù bên cạnh nhẹ nhàng đào xuống. Cẩn thận mở bên trong lá khô, một trận mùi hương ngạt ngào bay thẳng vào mũi. Phong Du Nhiên thở dài thở sau, cảm nhận mùi hương đang kích thích vào ngũ tạng. Lấy ra một khối thịt bỏ vào trong miệng.
Loại anbumin hàm lượng rất cao, chỉ cần ăn một chút đã cho người ta cảm giác no nê.
Đột nhiên nàng phát hiện một Ấu Trùng ở bên trong vỏ cây khô, mùi vị đậm đà còn ngon hơn cả thịt xà: ” Không nghĩ tới hôm nay kiếm được thức ăn lại còn được tặng thêm mĩ vị ..thật tốt”.
Thịt không nhiều lắm, rất nhanh đã bị Phong Du Nhiên ăn hết.
Nhìn xem bốn phía một mảnh hắc ám. Kì thật rừng mưa nhiệt đới buổi tối thật là khủng bố. Nhất là thời điểm ở một mình. Nhưng lá gan Phong Du Nhiên đặc biệt lớn, thân thủ cũng không tệ. Cho tới bây giờ đã gặp rất nhiều vấn đề nhưng giải quyết đều ổn thỏa.
Tiền vào lều trại, Phong Du Nhiên, ngáp một cái liền ngủ.
Nửa giờ sau nàng cảm không ổn lắm.
Thân thể của mình không động đậy được, kinh hãi! Ý nghĩ chợt thanh tỉnh, nhưng thân thể không thể khống chế. Ngay cả nâng lên một cánh tay cũng khó. Cố gắng hồi tưởng, ngày hôm nay mình đụng phải cái gì. Ăn! Uống!….Nháy mặt đầu óc hiện lên hình ảnh Ấu Trùng.
Phong Du Nhiên từ đáy lòng cười khổ một tiếng.Uổng công ta Phong Du Nhiên thông minh một đời không ngờ chỉ vì một con ấu trùng mà chết!
Dần dần ý thức của nàng từ từ mơ hồ…gần lúc nhắm mắt nàng nghĩ:”Rừng mưa nhiệt đới này lúc nào có người đến? Ô …ô thân thể xinh đẹp của ta chả lẽ ở trong này biến thành phân…?”