Bạn đang đọc Vùng Đất Vô Hình: Chương 27: Trước Trận Đánh
Khoảng hai trăm năm sau khi giành độc lập, đất nước lại rơi vào cảnh loạn lạc. Lần này là do mười ba vị thủ lĩnh ở các nơi không chịu phục chính quyền trung ương, mỗi người cát cứ một vùng và đem quân đánh chiếm lẫn nhau. Trong đó lực lượng mạnh nhất là quân đội của Đỗ Cảnh Công chiếm giữ vùng đất xung quanh kinh thành bây giờ.
Đỗ Cảnh Công xuất thân từ tầng lớp quan lại, lắm trí nhiều mưu, lại thích hưởng lạc. Ông có nguyên một đội hát phục vụ ông và gia đình. Đó là đội hát nổi tiếng nhất thời bấy giờ. Nhân vật chính trong đội hát là anh Hai Chèo, xuất thân từ vùng đất quan họ Kinh Bắc, có khuôn mặt đẹp trai như thiên thần và một giọng hát làm say mê lòng người.
Anh Hai Chèo được các bà các cô hâm mộ lắm. Anh đi đâu cũng có con gái bám theo, chỉ để xin anh hát một khúc, nhận giùm một chiếc khăn hay nói chuyện đôi ba câu. Trong đó, không hiếm con gái của các gia đình quan lại giàu có. Nhưng anh Hai Chèo từ chối hết những lời tỏ tình đó, anh luôn chung thủy với người vợ đã kết tóc xe tơ từ thưở bé. Anh yêu cô dù cô không xinh đẹp hay giàu có gì.
Đi đâu về anh cũng có quà cho cô, khi thì súc vải, lúc thì tấm bánh. Anh cố gắng kiếm tiền nuôi vợ, để vợ ăn diện cho bằng bạn bằng bè. Rồi một ngày, anh Hai Chèo bỏ dở chuyến đi hát vì bị ốm. Khi trở về nhà, anh phát hiện vợ anh đang tằng tịu với ông hàng xóm. Anh Hai Chèo điên lên. Anh xông vào tấn công kẻ tình địch, đánh hắn từ trong nhà ra ngoài ngõ. Anh rượt hắn một vòng quanh làng. Từ hôm đó anh Hai Chèo nghỉ hát. Anh ốm nặng vì vợ anh bỏ về nhà ngoại. Đợt ốm đó khiến anh mắc một căn bệnh kỳ lạ – anh mọc ra hai cái sừng nơi trán. Anh Hai Chèo sợ mọi người chế giễu trêu chọc nên không dám đi đâu, không dám gặp ai cả. Anh sống lầm lũi rồi chết đói ngay trong nhà mình.
Oan hồn của anh Hai Chèo không thể nào siêu thoát, ở lại căn nhà cũ. Cho đến một ngày một tay thợ nuôi quỷ đi qua, bắt anh làm tay sai. Hồn ma anh Hai Chèo được nuôi béo bằng một đống ma quỷ hàng ngày. Rồi khi anh đạt đến tầm cỡ Quỷ tướng, thợ nuôi quỷ cũng không siêu độ anh. Mãi đến lúc lên núi Nam Cung đánh nhau, anh Hai Chèo mới hiểu gã thợ nuôi quỷ cần anh giết người. Nhưng với bản tính sợ người, anh Hai Chèo chống cự lại chủ, trốn vào một góc núi. Thế là gã thợ nuôi quỷ thất bại, oan hồn anh Hai Chèo bị người trong phái Nam Cung phong ấn lại ở một cái hang sau núi.
Bởi vì hồn ma anh Hai Chèo có hai cái sừng nên đám quỷ ở trong hang phục anh lắm. Chúng tôn anh lên làm vua, nhường cho anh đủ các loại âm khí lọt vào trong động. Thời gian thấm thoát trôi, chớp mắt bọn họ đã sống dưới phong ấn một ngàn năm. Cho đến một ngày anh Hai Chèo cảm giác được có một cỗ sức mạnh từ dưới địa ngục vẫy gọi, thế là anh biến thành Quỷ Vương. Với một sức mạnh đàn áp, bất cứ con quỷ nào không phục, anh Hai Chèo đều có thể tiêu diệt nó trong chớp mắt.
Sức mạnh khổng lồ đó cũng khiến anh Hai Chèo phá phong ấn dễ dàng. Lũ quỷ trong hang theo anh thoát ra ngoài. Chúng bắt đầu trả thù phái Nam Cung. Chỉ có anh Hai Chèo sợ gặp người nên dẫn mấy tên em út thân tín trốn mất. Chỗ ở mới của anh là một ngôi miếu đổ nát ở làng Mía. Lúc này đám quỷ đàn em đang tụ tập quanh anh. Đêm nay là đêm Vu Lan. Nếu ăn đủ ba ngàn linh hồn quỷ đói, anh Hai Chèo, không, bây giờ phải gọi anh là Quỷ vương, sẽ không mắc bệnh sợ người nữa. Anh vung tay hô hào. “Xuất phát” Đám quỷ đàn em chia làm hai hàng, bước đều theo anh.
**********************
Ở cách làng Mía khoảng bốn mươi dặm, trong một ngôi nhà hoang ven đường, Minh Dũng, Minh Long, Minh Khánh đang ngồi xếp bằng đọc Tịnh Tâm Chú. Quỷ vương xuất hiện. Tin tức này khiến người tu đạo không ai có thể ngồi yên. Chưa nói đến việc siêu độ hay chiến thắng quỷ vương, chỉ cần được đánh nhau với nó cũng có thể khiến mọi người được thêm ‘công đức’. Quỷ vương giống như một cục nam châm thu hút tất cả người tu đạo. Bốn mươi hai môn phái đều đã cử người xuống núi. Dòng họ Phạm ở đất Nam Lan thì cử ra ba vị thầy trừ tà bắt ma tài giỏi nhất đến.
Phái Phổ Linh nếu không tham gia, sau này rất có thể bị người tu đạo mắng cho không ngửng đầu lên nổi. Ba anh em cũng đành bỏ đi lễ cúng cô hồn ở nhà, tiến về nơi mà được cho là Quỷ vương đang ở. Đêm Vu Lan đã gần kề.
Đột nhiên Minh Dũng đứng dậy. Gã ngẩng đầu nhìn về phía Tây, cất cao giọng nói; “Cao nhân phương nào, mời ra gặp mặt.”
Minh Long cũng cầm kiếm đứng dậy. Minh Khánh thò tay vào trong áo lấy bùa chú ra. Một tiếng cười ha hả cất lên: “Không ngờ bần đạo đã ẩn khí đi mà vẫn bị phát hiện. ” Người đó hiện hình, bước qua bức tường đổ vào nhà. Đó là một ông lão râu tóc bạc phơ, khuôn mặt vuông vức, mặc bộ đạo bào trắng toát. Ông tự giới thiệu: “Bần đạo là Bá Tường của phái Mộc Quyết. Xin hỏi ba vị là?”
Minh Dũng cúi đầu chào ông rồi nói : “Thì ra là Bá Tường đạo trưởng. Ba anh em phái Phổ Linh kính chào chưởng môn phái Mộc Quyết. Không biết chưởng môn đến đây có điều gì chỉ bảo?”
Bá Tường đạo trưởng cười ha hả: “Mấy vị quá khách khí. Nói về bắt ma, phái Mộc Quyết của bần đạo kém phái Phổ Linh đến cả vạn dặm. Lúc nãy bần đạo đi qua, thấy trong nhà hoang có người, ghé vào xem có phải đám thợ nuôi quỷ hay không thôi.”
Minh Dũng hỏi: “Bá Tường đạo trưởng, thợ nuôi quỷ cũng sẽ đến tham gia cuộc vui sao?”
Bá Tường đạo trưởng khẳng định: “Chắc chắn bọn họ sẽ đến. Cả trăm năm chưa chắc Quỷ vương đã xuất hiện một lần. Lần này, nghe nói cả đoàn quân Ám Dạ cũng có mặt. ”
Minh Long hỏi: “Đoàn quân Ám Dạ là những thứ tinh túy nhất của thợ nuôi quỷ. Bọn họ vẫn nằm trong bóng tối, tránh giao chiến không cần thiết. Chả lẽ lần này bon họ quyết tâm bắt giữ Quỷ vương?”
Bá Tường đạo trưởng trầm ngâm một lúc rồi mới trả lời: “Sức mạnh của quỷ vương như thế nào vẫn chưa ai kiểm chứng được. Có lẽ đoàn quần Ám Dạ có thông tin về nó cũng nên. Hoặc bọn họ mượn cơ hội lần này đục nước béo cò, tiêu diệt một phần lực lượng của người tu đạo. Đã mấy trăm năm bị người tu đạo chèn ép, thợ nuôi quỷ vẫn chỉ xây dựng lực lượng một cách bí mật. Có thể bọn họ cũng đã gom đủ sức mạnh để chống lại chúng ta rồi.”
Minh Dũng nói: “Tình hình càng lúc càng khó lường. Không biết đạo trưởng đã nghe đến thợ săn quỷ cũng đã bắt đầu tập hợp ở trấn Vọng Giang chưa?”
“Bần đạo có nghe nói. Đây cũng là việc hết sức bình thường. Chưa nói đên Quỷ vương là con mồi béo bở cho các thợ săn quỷ, chỉ việc đoàn quân Ám Dạ xuất hiện đã khiến bọn họ thèm khát rồi.”
Lúc này bầu trời đêm Vu Lan bỗng nở rực rỡ một đám pháo hoa đủ màu sắc. Minh Dũng và Bá Tường đạo trưởng cùng thốt lên: “Tìm thấy dấu vết của Quỷ vương rồi.”