Đọc truyện Vũ Trụ Đại Phản Phái – Chương 87: Lưu Phương Pháp Liên Lạc
Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Ngày kế.
Mấy triệu học sinh tham gia cuộc so tài tuyển chọn lần lượt rời đi, chỉ còn năm trăm học sinh trúng tuyển lưu lại.
Trong năm trăm người này, ngoại trừ Vương Hạo, Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên là người Trái Đất, thì còn có Trác Siêu, Đinh Hạo Hiên, Đinh Hạo Kiệt cũng thành công trúng tuyển.
Vốn lấy chiến lực ba người bọn họ muốn trúng tuyển quả thực có chút khó khăn.
Nhưng sau khi Vương Hạo điên cuồng vơ vét nhiều điểm như vậy, khiến cho trong 4.600.000 học sinh có tới 4.400.000 học sinh một điểm tích phân cũng không có. Cho nên cũng dẫn tới việc, ba người kia dựa vào số điểm ít ỏi của mình mà thành công trúng tuyển.
Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên đứng bên cạnh, luôn có bạn học nam đi tới hỏi phương thức liên lạc.
Nhưng sau khi thấy Hạ Vi Vi mặt lạnh rút cự kiếm ra, thì lập tức không còn người nào dám tiến lên.
– Ta nói này, nhóc Hạ, ngươi không cần phải hù dọa người khác như vậy chứ?
Vương Hạo lắc đầu một cái.
Hạ Vi Vi tức giận trợn mắt nhìn Vương Hạo, cơn giận ngày hôm qua không thể được đấu giá vẫn còn đang âm ỉ đây. Dựa vào cái gì, nàng không thể được đấu giá, mà tên vô sỉ Vương Hạo này lại có thể tự đấu giá bản thân?
– Vương Hạo, các ngươi đều lựa chọn đại học Thiên Bắc sao?
Trác Siêu đi qua hỏi.
Vương Hạo gật đầu một cái:
– Chúng ta đều tiến vào đại học Thiên Bắc, hiệu trưởng vẫn là hiệu trưởng Chung Ly.
– Hai anh em chúng ta lựa chọn đại học Đông Diệu, sau này coi như là mỗi người một phương.
Đinh Hạo Kiệt mang theo em trai Đinh Hạo Hiên đi tới.
– Vậy ngươi lựa chọn đại học nào?
Nhạc Huyên tò mò nhìn Trác Siêu.
Trác Siêu mỉm cười nói:
– Ta lựa chọn đại học Tây Hoa.
– Đại học Đông Diệu, đại học Tây Hoa?
Vương Hạo gãi gãi cằm,
– Vậy chúng ta lưu lại phương pháp liên lạc đi. Nếu rảnh rỗi ta đi tìm các ngươi chơi.
– Không cần!
Ba người lập tức kêu to, sau đó thì không thèm quay đầu rời đi.
Từ đợt Bách Giáo Tranh Bá ở Trái Đất, tới đợt so tài tuyển chọn của bốn trường đại học trọng điểm lớn, bọn họ rõ ràng nhận thức được, tên Vương Hạo này có khả năng gây chuyện cỡ nào.
Nếu thật sự để cho Vương Hạo tới tìm bọn họ chơi. Bọn họ dám cam đoan, đại học của bọn họ sẽ bị náo loạn.
Cho nên, tuyệt đối không thể có quá nhiều liên lạc với cái tên Vương Hạo phiền toái này.
– Bọn họ có ý gì vậy?
Vương Hạo nghi hoặc đầy mặt nhìn Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên.
– Điều này cũng không biết, bọn họ là đang nói ngươi quá vô sỉ đó.
Hạ Vi Vi ném một ánh mắt khinh thường cho Vương Hạo.
– Hì hì…
Nhạc Huyên che môi đỏ mọng, không nhịn được bật cười.
– Nhóc Hạ, chuyện ngươi cướp điểm của ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ đâu, ngươi còn dám mắng ta.
Vương Hạo hung tợn trợn mắt nhìn Hạ Vi Vi.
– Cướp điểm của ngươi thì đã làm sao. Lúc ngươi ở Trái Đất, còn hôn bản tiểu thư một cái, bản tiểu thư chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi phải cảm thấy vui mừng mới đúng.
Hạ Vi Vi cũng không khách khí đáp trả.
– Nhóc Hạ, đây là tự ngươi nói…
Thân hình Vương Hạo thoắt một cái, xuất hiện trước mặt Hạ Vi Vi.
– Không được!
Hạ Vi Vi kêu lên một tiếng, muốn rút cự kiếm ra đập chết Vương Hạo. Nhưng một giây sau đã cảm thấy môi bị hôn, hơn nữa lại là tên khốn khiếp Vương Hạo này hôn.
– Ông trời của ta ơi!
Nhạc Huyên nhức đầu ôm đầu. Lần trước, Vương Hạo hôn Hạ Vi Vi ở hôn lễ của Lâm Thính Bạch và Cao Đại Mai, kết quả cuối cùng chắc là do quá nhiều người, ảnh hưởng không tốt, nên chỉ có thể để đó không giải quyết được.
Nhưng lần này Vương Hạo lại hôn Hạ Vi Vi, bây giờ con bé đó không nổi điên mới gặp quỷ.
– A, tên dâm tặc nhà ngươi… Bản tiểu thư hôm nay muốn giết ngươi…
Hạ Vi Vi đẩy Vương Hạo ra, tức giận lan tràn trên mặt, cự kiếm trong tay chợt tràn đầy một cỗ sức mạnh to lớn.
– Xí, ngươi giết được ta sao?
Vương Hạo khinh bỉ bĩu môi. Khí lực của Hạ Vi Vi rất lớn, thậm chí còn lớn hơn hắn rất nhiều, nhưng lại có nhược điểm trên phương diện tốc độ, hoàn toàn không cách nào xê dịch nhanh chóng.
– Đi chết đi!
Hạ Vi Vi nổi giận quát một tiếng, nhảy lên, cự kiếm trong tay giơ lên đỉnh đầu, hung hăng chém về phía Vương Hạo.
– Đúng lúc thử một lần, đệ nhất kiếm, Phá Vân Không Trảm!
Hai mắt Vương Hạo mở lớn, hai chân đạp thật mạnh xuống mặt đất, rút cự kiếm sau lưng ra, chân khí trong cơ thể lập tức tràn vào trong cự kiếm, tiến lên nghênh đón một kiếm này của Hạ Vi Vi.
Keng keng…
Hai kiếm đụng vào nhau, tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, ánh lửa bắn ra bốn phía.
Đùng!!!
Vương Hạo cảm nhận được một cỗ lực mạnh kinh khủng từ cự kiếm truyền tới, sau đó thông qua thân thể hắn chạy xuống mặt đất, làm cho hai chân hắn như chìm vào bùn lầy.
Đối diện, Hạ Vi Vi cũng cảm nhận được một cỗ kiếm khí vừa dày vừa nặng, đập thẳng tới trước mặt.
Phốc…
Một giây kế tiếp, Hạ Vi Vi phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh bay ra ngoài.
Mà Vương Hạo cũng không tốt hơn chút nào, nửa người trên đều bị chìm sâu vào trong bùn lầy, cánh tay cũng có một cơn đau nhức truyền tới.
– Nhóc Hạ này tại sao có được khí lực lớn như vậy chứ?
Vương Hạo khiếp sợ nhìn Hạ Vi Vi ngã trên mặt đất, trong cái thân thể nhỏ thó đó, tại sao có thể bộc phát khí lực cường đại như vậy?
– Vi Vi…
Nhạc Huyên bị dọa sợ hết hồn, vội vàng tiến tới đỡ Hạ Vi Vi dậy.
Mà mọi người ở đây thì giật giật mí mắt, trợn mắt há mồm nhìn một màn trước mắt. Hai tên biến thái này thật sự là học sinh THPT sao?
Tại sao so sánh với hai tên này, bọn họ lập tức cảm thấy hoài nghi nhân sinh của chính mình, cảm giác bản thân hoàn toàn đã sống uổng thời gian, lãng phí tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ.
Ở cách đó không xa, những người thầy, hiệu trưởng lại bị Vương Hạo dọa tới ngây người. Kiếm chiêu mới vừa rồi đó, tuyệt đối đã đạt tới cảnh giới Hồn Nhiên Thiên Thành.
Chẳng lẽ, ngoại trừ ba môn võ kỹ đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, Vương Hạo còn lĩnh ngộ võ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành thứ tư?
Nghĩ tới đây, các vị hiệu trưởng thật lâu sau vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. Đây rốt cuộc là yêu nghiệt ở đâu chuyển thế tới, mới mười bảy tuổi đã lĩnh ngộ bốn môn võ kỹ tới cấp Hồn Nhiên Thiên Thành?
– Ha ha, nhóc con giỏi đấy, không ném mặt mũi của cha ngươi.
Một tiếng cười lớn vang lên, Hoa Tử Húc bên phía đại học Tây Hoa từ trên trời hạ xuống, đến bên người Vương Hạo, lôi hắn ra khỏi bùn đất.
– Võ Đế!
Đám học sinh bên cạnh trợn to hai mắt, đồng loạt kêu lên. Bộ dáng bay lơ lửng trên không trung kia, tuyệt đối là Võ Đế, không sai được.
– Người là?
Vương Hạo tò mò hỏi.
– Thiểm Điện bộ của lão cha ngươi là do ta dạy, vậy ngươi gọi ta là gì?
Hoa Tử Húc đưa tay vuốt chòm râu cười nói.
Mắt Vương Hạo lập tức sáng bừng, đáng khinh ném hết khí tiết qua một bên, khôn khéo gọi một tiếng:
– Sư công!
– Ha ha…
Hoa Tử Húc ngửa đầu cười lớn:
– Quả nhiên là đồ tôn tốt của ta, hôm nay sư công sẽ dậy ngươi Thiểm Điện bộ bản nâng cấp, Quang Tốc bộ.
Nói xong, điểm lên mi tâm của Vương Hạo một cái, sau đó chân như gió, chỉ lưu lại một luồng tàn ảnh thoáng hiện, đã xuất hiện cách đó mấy trăm thước.
– Ực…
Các vị học sinh nuốt nước miếng rõ to. Núi dựa sau lưng Vương Hạo lại là một Võ Đế!!
Thân thể Vương Hạo run lên, trong đầu xuất hiện phương pháp tu luyện của Quang Tốc bộ, khẽ nhíu mày. Dựa theo Quang Tốc bộ trong đầu với lộ tuyến đi lại của Hoa Tử Húc, dưới chân đạp Quang Tốc bộ, lắc bên này một cái lắc bên kia một cái tiến về phía trước.
– Hệ thống nâng cấp, bởi vì ký chủ có được Thiểm Điện bộ cấp bậc Hồn Nhiên Thiên Thành, lại lấy được phương pháp tu luyện của Quang Tốc bộ. Hiện tại chỉ cần tiêu phí một triệu điểm nhân vật phản diện là có thể có Quang Tốc bộ cấp Đăng Phong Tạo Cực.
Vương Hạo hơi sững sờ, ở trong đầu gào lên với hệ thống:
– Đổi!
Một giây kế tiếp, lộ tuyến mới vừa rồi của Hoa Tử Húc hiện lên rõ ràng trong đầu Vương Hạo…