Vũ Trụ Cấp Sủng Ái

Chương:7Thực Vật Hoàn Toàn Tự Nhiên


Đọc truyện Vũ Trụ Cấp Sủng Ái – Chương 17Thực Vật Hoàn Toàn Tự Nhiên


Editor: Yue​

Có một căn phòng được mã hóa rất bí mật và an toàn trên Tinh Võng, chỉ có thể vào phòng được bằng lời mời của chủ nhà.

Bình thường, việc đăng ký một phòng mã hóa là cực kỳ khó, chỉ một số người nhất định có đóng góp xuất sắc cho Tinh hệ mới có thể đăng ký.
Một căn phòng mã hóa như loại này, ngay cả những hacker hàng đầu cũng không thể phá.
Ở chỗ này thảo luận, giao dịch tuyệt đối an toàn.

Tương tự, nếu ai muốn gửi tin nhắn vào một căn phòng được mã hóa, cũng sẽ gặp rất nhiều trở ngại.

Khi quang não của Phó quan Tàng Lam vang lên lời nhắc nhở, mọi người nhìn vào đó lập tức không khỏi phấn khích, biết rõ rằng nhất định là lão đại của họ là người đã gửi tin nhắn tới.

Căn phòng được mã hóa này do lão đại tạo ra.
Là chủ sở hữu, hắn có thể gửi thông tin thoải mái cho bất luận kẻ nào ở đây.

Sau khi phó quan Tàng Lam đọc hết thông tin trên quang não, sắc mặt có chút vi diệu.

“Tàng Lam, lão đại nói gì vậy? Hắn ở đâu, hiện tại còn tốt chứ?” Người đàn ông tóc đỏ sốt ruột hỏi.


Những người khác cũng nghiêng người, vẻ mặt tập trung.

Đôi mắt xanh sẫm của Tàng Lam bình thản lướt khuôn mặt bọn họ, chậm rãi nói: “Trưởng quan không nói gì, chỉ nói qua một thời gian ngắn sẽ trở lại, vì vậy chúng ta không cần phải bận tâm đi tìm hắn.
Còn có, các ngươi phải gọi hắn là trưởng quan.”

Nói xong, ánh mắt sắc bén của y nhìn về nhóm người có mặt.

Nhìn trời đất ai cũng không thèm nhìn y, bọn họ gọi theo thói quen mà thôi, kêu lão đại oai phong lẫm liệt biết nhiêu, trưởng quan thì chính thức quá không hợp với bản chất của bọn họ.

Đối mặt với ánh mắt không cho phép nghi ngờ của Tàng Lam, đám người không còn cách nào khác đành phải gật đầu lia lịa, rồi lại suy đoán ý tứ của lão đại.

“Không phải bây giờ lão đại đang trong thời kỳ suy yếu hay sao? Chẳng lẽ là bị kẹt ở xó xỉnh nào đó, ngại để chúng ta đi cứu hắn, cho nên hắn không chịu nói?” Có người suy đoán nói.

Những người khác cho rằng suy đoán này quá đáng tin cậy, lão đại của họ nhất định có thể làm ra loại chuyện này.

Người đàn ông tóc đỏ vặn lại: “Các ngươi đừng quá ngây thơ, các ngươi cho rằng cái gì có thể gài bẫy được hắn trong Tinh Tế? Đừng quên, hắn trong mắt thiên hạ là “tàn sát giả “..
Nói hắn mắc bẫy, không bằng nói hắn gặp phải thứ gì khiến hắn thích thú, ở chỗ đó không chịu đi.”

(*Yue: Tàn sát giả = kẻ giết người = kẻ tàn sát)

Vừa nói, người đàn ông tóc đỏ vừa sờ cằm để suy ngẫm về khả năng này.

Những người khác cảm thấy lời này có đạo lý, lại thảo luận, tự hỏi nơi lão đại đang làm ổ, vui chơi đến nỗi không muốn trở về.

Phó quan Tàng Lam nhìn những suy đoán không đáng tin cậy của những người này bằng ánh mắt lạnh lùng, cảm thấy khi trưởng quan trở lại, biết những người này đã nói về mình như vậy, nhất định sẽ ném bọn họ vào bầy thú biến dị thao luyện*, đỡ phải để bọn họ rảnh rỗi sinh nông nổi chỉ biết chú ý chuyện của hắn.

(*Yue: Luyện tập để nâng cao kĩ năng.
Tập luyện để nâng cao kỹ năng)

Tuy nhiên, y cũng cảm thấy sự biến mất lần này của trưởng quan có chút kỳ lạ.

Đây là lần đầu tiên phải trôi qua một thời gian dài, trưởng quan mới cho họ biết tin tức như vậy, cũng không biết hắn đi chỗ nào, có bị thứ gì đó ngăn trở hay không.

**


Thời gian làm bài kiểm tra là hai giờ.

Nhìn thấy Solan bước ra từ khoang thuyền Tinh Võng, Kỷ Nhiễm đưa tay đỡ hắn dậy, hỏi: “Thế nào rồi, nhóc thi đậu rồi à?”

Solan gật đầu bình tĩnh nói: “Ta đậu rồi, tỷ đừng lo”.

Hắn bật quang não của mìn, đưa cho cô xem giấy báo nhập học do Trường tổng hợp số 1 Tinh Võng gửi.

Nội dung của giấy báo nhập học này rất đơn giản, thể hiện Solan đã thi đỗ vào trường Tổng hợp số 1 Tinh Võng, trở thành học sinh năm thứ ba của trường, từ nay, hắn có thể chọn vào lớp học của Tinh Võng.

Học phí, thời gian khóa học hàng ngày, nội dung, v.
V..
được đính kèm bên dưới, liếc qua là thấy ngay.

Học phí không đắt, bằng 1/3 so với trường thật.

Sau khi đọc thông báo nhập học và thông báo đính kèm, Kỷ Nhiễm rất vui mừng, nói với Solan: “Từ ngày mai, nhóc sẽ có lớp học nửa buổi trên Tinh Võng mỗi ngày, biết không?”

Solan ngoan ngoãn trả lời.
Trông như một cậu bé ngoan.

Để chúc mừng Solan đã vượt qua kỳ thi vào trường Tổng hợp số 1 Tinh Võng, Kỷ Nhiễm lại đi mua một đống nguyên liệu nấu ăn, dùng siêu năng lực của mình để loại bỏ năng lượng cuồng bạo còn sót lại.
Sau đó, để Solan làm một bữa tối thịnh soạn.


Bữa tối chỉ có hai người bọn họ.

Solan âm thầm hài lòng, không muốn một bên thứ ba xuất hiện trong cái nhà này.

Các chủng tộc có đẳng cấp gene càng cao, tính công kích càng mạnh, chỉ cần ai bị họ coi là người không liên quan, đều sẽ bị loại bỏ khỏi lãnh thổ của bọn họ.
Đây cũng là lý do tại sao nhiều chủng tộc cao đẳng đều chọn sống một mình, hiếm khi sống theo kiểu quần cư* như những chủng tộc cấp thấp.

(*Yue: Quần cư là dân cư sống quây tụ lại ở 1 nơi, 1 vùng)

Lãnh thổ của bọn họ chỉ có thể chấp nhận một người duy nhất – Bạn đời của họ.

Solan nhìn thiếu nữ nhân loại thuần chủng đang gắp thức ăn cho hắn, con ngươi xanh thẳm xẹt qua một tia sáng màu vàng kim.

(Continue)

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

FULL HD > v <
.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.