Vũ Tôn

Chương 197: Long Khánh


Đọc truyện Vũ Tôn – Chương 197: Long Khánh

– Ngươi nghĩ ngươi không nói thì ta không biết hỏi ai sao? Ta đi tìm Dương thúc, chắc chắn thúc ấy sẽ nói cho ta biết.
Vũ Tôn thả bàn tay Tố Uyên ra, hướng về phía đại điện Trần gia.
– Đừng, ta nói.
Tố Uyên thấy vậy vội kêu lên.
– Nói đi, có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy?
Vũ Tôn quay lại nhìn nàng.
– Ngươi là phàm nhân, nhưng mà mấy hôm nay chắc cũng hiểu được một số chuyện của tu sĩ chúng ta. Tu chân giới còn kinh khủng hơn giang hồ mà các ngươi gọi nhiều lắm.
Thở dài một hơi, biết không thể giấu được Vũ Tôn nên Tố Uyên nhẹ nhàng kể ra. Coi như làm lòng mình càng nhẹ nhõm đi.
– Cách đây tám mươi năm, phụ thân ta cũng chỉ bằng tuổi của ngươi. Tu vi của hắn lúc đó là Hậu Thiên sơ kì, có thể xem như là thấp yếu nhất tu chân giới. Ngày ấy hắn bị kẻ thù truy giết, bị trọng thương gần như chắc chắn phải chết. Nhưng mà vận số của hắn xem như không tệ, gặp được một vị cao nhân cứu còn giúp trị khỏi thương thế.
Nói đến đây Tố Uyên đột nhiên im lặng, ánh mắt xa xăm.
– Làm sao nữa?

Vũ Tôn cũng đoán được vấn đề lần này của Trần gia nói chung và Tố Uyên nói riêng có liên quan đến chuyện này.
– Người đó rất tốt, chẳng những cứu cha ta còn chỉ điểm ông ấy tu luyện. Từ đó thực lực của cha ta bay vọt. Có thể nói thành tựu hôm nay của ông ấy hoàn toàn nhờ vị cao nhân kia. Mãi rất lâu sau, khi cha ta chấp chưởng Trần gia gia chủ và có cả ba chị em bọn ta thì mới biết vị ấy là đương kim gia chủ Long gia – Long Tại Thiên.
– Long Tại Thiên, cái tên rất kêu a.
Vũ Tôn cảm thán.
– Ngươi nghĩ vậy cũng đúng. Ông ấy hoàn toàn xứng với tên đó. Chắc ngươi không biết siêu cấp gia tộc Long gia ở Thiên Long đại quốc. Có thể nói chống lưng cho Hoàng thất Thiên Long quốc chính là Long gia. Mà Đại Ngu quốc chúng ta chỉ là một trung cấp quốc gia phụ thuộc của nó mà thôi. Tu vi của ông ấy còn là Võ Đế đỉnh phong. Như vậy chưa đủ đáng sợ hay sao?
– Ghê gớm như vậy?
Vũ Tôn có chút ngoài ý muốn.
Tố Uyên dường như có chút ngạc nhiên bởi thái độ hờ hững của hắn nhưng nàng chỉ mỉm cười giải thích tiếp:
– Từ đây đến Thiên Long đại quốc không xa lắm, chỉ mất chừng ba tháng. Không dám quên ơn cứu mạng của Long Tại Thiên đại thúc, từ khi biết được ngài ở Long gia phụ thân ta cứ cách năm năm lại tới Long gia một lần tạ lễ. Mỗi lần đi người dẫn theo một trong ba tỉ đệ bọn ta.
Cách đây một năm, mọi chuyện cũng bắt đầu từ đó. Lần ấy là phụ thân cùng ta đi đến Long gia. Long gia có một vị thiếu gia tên là Long Khánh. Hắn tư chất tuyệt luân, năm tuổi tu luyện, bảy tuổi Tiên Thiên, mười tuổi Kết Đan, mười lăm tuổi Ngự Không, hai mươi tuổi Võ Vương đỉnh phong. Hắn chưa từng dùng qua bất kì loại đan dược tăng thực lực nào cả. Thiên tư như vậy tự cổ chí kim chưa từng có ai sánh bằng.
Vũ Tôn hít một hơi khí lạnh run rẩy. Tư chất của thằng này biến thái qúa đi. Tại Tiềm Long Đại Lục Bảo Nhi mười lăm tuổi có Huyền Linh Thánh Thể mà mới chỉ đột phá tới ba mươi cấp, tức là ngang với Trúc Cơ đi đã được xem là cự đại Thiên tài, không ngờ nơi chưa rõ này lại có kẻ mới mười lăm tuổi đã Kết đan, tức là hơn nàng một đại cảnh giới mà lại không đụng tới một viên đan dược. Hắn còn là người sao?
– Thể chất đặc thù, hơn nữa cực cao. Có thể là thể chất tại Thượng giới.
Vũ Tôn trong lòng thầm nghĩ. Chỉ có giải thích như vậy mới có chút hợp lí.
– Mọi lần phụ thân ta tới Long gia hắn đang tu luyện, không hiểu sao lần này lại xuất hiện. Ngay khi vừa thấy ta hắn đã xin phụ thân ta cho hắn được kết thân với ta. Dĩ nhiên ta không đồng ý, nhưng mà phụ thân ta lại cực kì khó xử.
Hắn mang ơn cứu mạng của Long gia, Long Khánh là con của Long Tại Thiên, đáng ra có thể kết thân với Long gia thì phải cực kì vui mừng. Hơn nữa Long gia lại là siêu cấp gia tộc, như vậy Trần gia sẽ thuận nước đẩy thuyền. Nhưng mà cha ta lại rất yêu thương con cái. Ông ấy không muốn ép buộc chúng ta làm chuyện gì.
– Như vậy hai ngày nữa ngươi sẽ tới Long gia?
– Đúng vậy. Ta không có lựa chọn nào khác. Vì phụ thân, vì gia tộc mình. Ngày ta cứu ngươi cũng là ngày ta mới từ Long gia trở về.
– Không phải năm trước ngươi mới tới Long gia sao?

Vũ Tôn có chút không hiểu.
– Năm nay ta tới là ý tứ riêng của ta. Ta tới gặp Long Khánh để hi vọng hắn có thể tha cho ta nhưng mà không được.
– Tại sao hắn nhất định phải có được ngươi như vậy? Hắn như thế ta nghĩ sẽ không thiếu mỹ nữ vây quanh.
– Ta cũng không hiểu sau đó trực tiếp hỏi hắn. Hắn không hề dấu diếm, nói rằng sở dĩ lần đó hắn xuất hiện tại Long gia cũng là vì ta. Nếu song tu với ta, hắn trong vòng mười năm có thể phá Đế thành Hoàng.
– Cái gì.
Lần này Vũ Tôn thực sự bị dọa sợ rồi. Mười năm phá Đế thành Hoàng. Nên nhớ hắn mới chỉ có tu vi Võ Vương đỉnh phong.
– Chẳng nhẽ ngươi có thứ gì có thể giúp hắn làm được như thế sao?
– Nghe hắn bảo ta có huyết mạch đặc thù. Nhưng mà hắn không giải thích rõ ràng.
– Thì ra là vậy. Liệu có cách nào để hắn buông tha cho ngươi?
Vũ Tôn gật gù.
– Hắn tuyên bố trong vòng một năm ta phải thành thân với hắn nếu không sẽ mạnh mẽ cưỡng ép ta. Hắn là Siêu cấp thiên tài, có hi vọng trở thành cường giả phá toái hư không tiến lên thượng giới, cho nên toàn bộ Long gia không một ai dám làm gì hắn cả. Ngay cả Long Tại Thiên thúc cũng chỉ biết lắc đầu xin lỗi phụ thân ta.
– Như vậy là hắn bắt buộc phải có được ngươi.

– Đúng vậy. Nhưng mà dường như không muốn để cho người ngoài nói là hắn ép buộc Trần gia ta cho nên hắn cho chúng ta một cơ hội : Đường đường chính chính chọn ra một người mạnh nhất Trần gia đấu với hắn, nếu thắng thì có thể hủy bỏ chuyện đó. Nhưng mà có thể sao?
Trần gia phụ thân ta tu vi cũng chỉ là Võ Vương, một năm qua hắn chắc chắn đã trở thành Võ Thánh. Cho dù ngang cảnh giới hắn cũng bất bại, đừng nói gì hơn một đại cảnh giới. Ban đầu ta có dự định tự sát chứ không chịu gả cho hắn nhưng mà nghĩ tới phụ thân ta, nghĩ tới mẫu thân, tỉ đệ ta lại không dám làm vậy. Nếu ta chết không biết Long Khánh sẽ làm gì với Trần gia ta nữa.
– Cho nên ngươi quyết định sẽ đáp ứng Long Khánh?
– Đúng thế. Ta không còn lựa chọn nào khác. Với thực lực Trần gia chúng ta không thể tìm được ai giúp đỡ, cho dù là có cũng làm gì có ai dám chống đối Long gia. Làm vậy khác gì tự tìm tử lộ.
– Cho ta hỏi một chút, có phải tỷ tỷ ngươi rất thích Long Khánh?
Vũ Tôn đột nhiên thay đổi chủ đề.
– Đúng thế, tỷ ấy cực kì yêu thích hắn. Cho nên nàng mới …
Tố Uyên ngượng ngùng nhìn Vũ Tôn nói.
– Quả là như vậy. Cho nên nàng mới thường xuyên nặng lời và mắng mỏ, khó chịu cả với ngươi lẫn ta.
Vũ Tôn cười khổ. Hóa ra lí do tỷ tỷ của Tố Uyên thỉnh thoảng chui vào phòng mắng chửi, xỉ vả hắn một hồi là vì yêu đơn phương.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.