Đọc truyện Vũ Tôn – Chương 175: Vô Đề.
Chiếc la bàn mà Tinh Không Hoàng cầm trên tay ở Hạ vị diện như Tiềm Long Đại Lục không có nhưng trên Thượng vị diện của bọn hắn thì được gọi là Truy tung bàn.
Chỉ có một mục đích duy nhất mà nó được tạo ra : Truy tìm tung tích của người khác dựa vào khí tức.
Chiếc truy tung bàn này lợi hại hơn những chiếc khác rất nhiều. Nó là do chính Thánh Tôn tạo nên để chắc chắn có thể tìm được tung tích của Xích Huyết Hoàng và Xích Huyết kiếm.
Vị trí chấm nhỏ kia đương nhiên là nơi còn sót lại khí tức của Xích Huyết Hoàng thời gian gần nhất.
Xích Huyết Hoàng, Vũ Tôn, Quang minh chí tôn cực kì chăm chú theo dõi sự di chuyển của bọn họ.
Lấy thực lực của tám người, trong chớp mắt đã tới được nơi đó.
Hắc Nhai Vực.
Nơi Vũ Tôn đã nhảy xuống, từ đó đạt được Thiên đại cơ duyên. Cũng ở đó hắn đã vô tình đánh thức Xích Huyết Hoàng.
Hai người chỉ giao phong một chiêu duy nhất. Nhưng mà đó cũng là nơi để lại khí tức của Xích Huyết Hoàng mạnh mẽ nhất.
Quang minh chí tôn dĩ nhiên đã tính toán đến sự xuất hiện của Truy tung bàn, cho nên hắn đã sai Vũ Tôn xóa sạch mọi dấu vết mà Xích Huyết Hoàng từng bộc phát ra khí tức, thậm chí cả khí tức của Vũ Tôn cũng thế. Trừ Hắc Nhai Vực.
Đó là Quang minh chí tôn cố tình làm như vậy để đánh lạc hướng bọn Tinh Không Hoàng.
Hắc Nhai Vực bây giờ đã không còn tồn tại bởi nó bị phá hủy sau trận chiến của Vũ Tôn cùng Xích Huyết Hoàng. Nơi này từ một vực sâu ngàn trượng đã biến thành bình địa.
– Quả nhiên có khí tức của hắn nơi này, là tám tháng trước. Như vậy là lúc hắn vừa thức tỉnh.
Tinh Không Hoàng chăm chú cảm nhận xung quanh sau đó nói.
– Có dấu vết sót lại của chiến đấu. Là hai Võ Hoàng.
Huyền Thiên Hậu đột nhiên nói.
Từ khi hạ giới nàng luôn có một cảm giác đặc biệt. Hối hận, đau đớn, sợ hãi, lo lắng. Có thể bảy người kia không hề có cảm giác gì nhưng mà linh cảm cho nàng biết lần hạ giới này tuyệt đối liên quan đến tính mạng mình.
– Không thể nào. Không phải ngươi từng nói đích thân Thánh Tôn đem Cấm Hoàng trận trực tiếp từ Thượng giới ném qua đây sao? Đã có Cấm Hoàng trận tại sao lại có thêm một Võ Hoàng. Hơn nữa Xích Huyết Hoàng bị thương nặng thần hồn, làm sao có thể vượt qua được Võ Hoàng áp chế???
Kỉ Lam chằm chằm nhìn Tinh Không Hoàng hỏi.
Tinh Không Hoàng không trả lời nàng mà chỉ lặng lẽ đứng yên như suy nghĩ điều gì.
Mấy người khác cũng không hề rảnh rỗi, chăm chú cảm nhận xung quanh một hồi.
– Đúng là có chiến đấu. Mỗi bên chỉ dùng một chiêu duy nhất, nhưng mà tuyệt đối là hai Võ Hoàng sơ kì đỉnh phong.
Một tên trong nhóm bọn chúng cũng kết luận.
Điều này làm mọi người có chút ngoài ý muốn. Rõ ràng Thánh Tôn bố trí Cấm Hoàng trận, vậy mà vẫn có kẻ đột phá được Võ Hoàng ???
Đó là không thể. Thực Lực Thánh Tôn là đứng đầu Thượng giới, uy lực Cấm Hoàng trận hắn bố trí thì ở Hạ giới như thế này làm gì có ai đủ khả năng chống lại.
Nhưng lại cực kì mâu thuẫn nếu đó là một Võ Hoàng sót lại từ bốn ngàn năm trước. Thọ nguyên Võ Hoàng chỉ bằng một phần tư, cứ cho gặp đại cơ duyên cũng không thể sống tới bốn ngàn năm được.
– Có khi nào là kẻ nào đó tới từ Thượng giới ???
Đột nhiên Kỉ Lam thốt lên.
Bảy người trầm ngâm. Điều này không phải là không thể, hơn nữa cực kì có khả năng đó.
Bởi vì năm xưa Sư phụ của Xích Huyết Hoàng gây thù không ít, kẻ thù của hắn đều là những người chúa tể một phương trên Thượng giới mà giờ đây tám người bọn họ chỉ có thể quì xuống tham bái. Cho nên ngoài Thánh Tôn hoàn toàn có kẻ thứ hai, thứ ba … làm như vậy.
Nếu đó là sự thật thì sẽ cực kì không hay.
Không mang được Xích Huyết kiếm cùng Xích Huyết Hoàng về Thánh Tôn sẽ giết chết toàn bộ bọn họ. Không một ai nghi ngờ điều đó.
Vốn nghĩ khi nhận công việc này sẽ tương đối dễ dàng, vậy mà không ngờ xuất hiện biến số ảnh hưởng trực tiếp đến tính mạng mình.
– Tên Tinh Không Hoàng khốn kiếp, ngươi dụ dỗ chúng ta tới đây thế này giờ biết làm thế nào? Nếu Thượng giới có người hạ xuống thì chắc chắn tên Xích Huyết Hoàng đó đã bị giết chết, Xích Huyết kiếm cũng bị người nọ lấy đi. Chúng ta ăn nói với Thánh Tôn thế nào đây?
Kỉ Lam nổi giận mắng chửi Tinh Không Hoàng.
– Câm mồm. Ngươi còn nói nữa có tin không ta giết ngươi.
Tinh Không Hoàng gằn giọng nhìn Kỉ Lam, sát khí nổi lên đậm đặc.
Kỉ Lam có chút sợ hãi nhìn Tinh Không Hoàng. Nàng quen hắn không ngắn, biết mỗi khi hắn nổi điên thì cái gì cũng dám làm.
Nếu trên thượng vị diện thì thôi, nàng còn dám đánh với hắn một trận nhưng ở Hạ vị diện này thì không. Trước khi hạ giới, Thánh Tôn đã giao cho hắn mấy kiện Thánh khí. Đó là thứ nàng mơ ước còn không có, cho nên nếu đánh nhau nàng tuyệt không phải đối thủ của hắn.
– Một kẻ sức mạnh là thiêu đốt linh hồn bộc phát ra. Kẻ kia là tự thân sức mạnh của hắn.
Một tên áo bào đen nhíu mày nói. Hắn là người có khả năng cảm nhận mạnh nhất trong tám người, cho nên lời hắn nói được mọi người hết sức tin tưởng.
– Vậy chẳng phải hắn đã chết rồi sao? Đã thiêu đốt linh hồn chắc chắn không thể sống được tới bây giờ.
– Đúng thế. Đã thiêu đốt linh hồn chắc chắn không thể sống được. Chẳng phải Xích Huyết kiếm đã bị tên kia cầm mất.
– Các ngươi sai hết rồi. Tuyệt đối không. Xích Huyết Hoàng chưa chết. Hắn vẫn còn sống. Hơn nữa sống rất tốt là đằng khác.
Tinh Không Hoàng đột nhiên cười điên dại.
– Nhìn đi.
Hắn giơ Truy tung bàn ra. Cách vị trí chấm nhỏ không xa có một chấm nữa tương đối mờ nhạt nhưng chú ý kĩ vẫn phát hiện được.
Truy tung bàn mỗi lần chỉ truy tung được một người. Như vậy chấm nhỏ thứ hai kia hoàn toàn không thể là người khác được.
Ánh mắt bọn chúng sáng lên. Như vậy thì quá tốt.
Không ai bảo ai, cả tám người liền bay đến vị trí thứ hai kia.