Vũ Thần Không Gian

Chương 23: Toàn lực ra tayn


Đọc truyện Vũ Thần Không Gian – Chương 23: Toàn lực ra tayn

Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện


Vô số chú ý bên này làm mọi người có loại cảm giác, Mã Anh là Nội Môn Đệ Tử đủ để đứng vào Top 5, một thân thực lực cực kỳ cường hoành, từ khi thi đấu bắt đầu đến nay, một đường mạnh mẽ xông tới.
Nhưng cũng không nghĩ tới Diệp Hi Văn rõ ràng che giấu thực lực, rõ ràng hắn có thực lực đủ để so với ngũ đại đệ tử nội môn.
Diệp Hi Văn rốt cục dùng Bôn Lôi Thủ ra tay, ầm ầm Lôi Bạo âm thanh quanh quẩn tại trên trận.
– Ba tiếng nổ.
– Bốn tiếng nổ.
– Năm tiếng nổ.
– Sáu tiếng nổ.
Diệp Hi Văn trực tiếp đánh đến sáu tiếng nổ, tốc độ cực nhanh, sắp đánh ra tàn ảnh.
– Ha ha, ngươi cũng dám lấy tay không đối kháng đại chùy của ta, thực là muốn chết, xem ta nện đứt hai tay của ngươi.
Mã Anh dữ tợn cười lớn một tiếng, song chùy như núi, thẳng tắp áp xuống, ngăn chặn tất cả không gian trước mặt Diệp Hi Văn, lấy thế đè người, dốc sức phá vạn pháp.
– Oanh.

Một tiếng nổ cực lớn bạo lên, hai tay Diệp Hi Văn ấn vào đôi đại chùy, làm cho khí lãng khổng lồ nổi lên.
Lập tức, càng có vô số người đều sửng sốt, trong tưởng tượng của mọi người, Diệp Hi Văn hai tay căn bản cũng không có xuất hiện, trái lại hai tay Diệp Hi Văn giống như chẻ tre, trực tiếp phá vỡ đại chùy.
Cái đại chùy kia vẫn còn như giấy mỏng, bị Diệp Hi Văn dễ dàng đánh bại!
Thiết Bối Ngân Viên toàn thân giống như cương cân thiết cốt, đao thương khó nhập, cũng là bởi vì thường xuyên uống Hầu Nhi Tửu, một tháng này Diệp Hi Văn uống Hầu Nhi Tửu, gia cố thân thể rồi.
Diệp Hi Văn lực lượng đã đạt đến mười Cửu Đầu Mãnh Hổ Chi Lực, mà Mã Anh bất quá là Cửu Đầu Mãnh Hổ Chi Lực mà thôi, Mã Anh nghĩ đến lấy thế đè người, dốc hết sức lực ra, nhưng lại không biết, lực lượng của Diệp Hi Văn viễn siêu hơn Mã Anh rất nhiều.
– Lôi Lệ Phong Hành.
Diệp Hi Văn phá vỡ song chùy của Mã Anh, một chưởng đập trúng thân thể của Mã Anh.
– Bành.
Mã Anh căn bản không kịp phản kháng đã bị Diệp Hi Văn đánh bay ra ngoài.
– Dừng tay.
Đột nhiên trên bầu trời truyền đến một tiếng âm thanh quát lớn.
Diệp Hi Văn căn bản không để ý tới, dưới chân chân khí bạo liệt ra, chân đạp trên Thiên Tiên Bộ, lập tức đuổi theo, hai tay như ảnh, chưởng ảnh đầy trời chụp về phía Mã Anh.
– Điện Thiểm Lôi Minh.
– Quỷ Công Lôi Phủ.
– Đất Bằng Phong Lôi.
– Oanh.
Mã Anh thân ảnh cao lớn hung hăng ném trên mặt đất, toàn thân xương cốt cũng đã đứt gãy, toàn thân như vậy mà không có một chỗ lành lặn, quan trọng nhất là khí hải của Mã Anh bị Diệp Hi Văn trực tiếp đập phá, khí hải là chỗ tu hành căn bản của Võ Giả, cũng là địa phương chứa đựng chân khí, phá vỡ khí hải, Mã Anh cho dù là Bất Tử, về sau cũng triệt để bị phế đi, không thể tiếp tục tu luyện nữa.
Diệp Hi Văn biết rõ loại tiểu nhân này sau này sẽ trả thù không dứt, nhưng tại trước mặt mọi người, hắn cũng không có khả năng đem Mã Anh giết chết, phá vỡ khí hải, là cách triệt để hậu hoạn.
– Diệp Hi Văn, ngươi thật to gan, ngươi không nghe thấy ta nói ngươi dừng tay sao?
Lúc này, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, bay vào trong sân, đã thấy là một cái Huyền Y trưởng lão, trợn tròn mắt nhìn Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn từ trong trí nhớ biết rõ, Huyền Y trưởng lão này gọi là Vương Kiến, là Nhất Nguyên Tông Điện Chủ Hình Phạt Điện, tổng quản Nhất Nguyên Tông trừng phạt, đệ tử bình thường đều rất sợ Vương Kiến, hơn nữa là, Vương Kiến cùng Diệp Không Minh phi thường không hợp, tựa hồ là trước đây đã kết xuống ân oán.
– Trước mắt bao người giết hại đồng môn, ngươi còn có tình đồng môn hay không, còn có Nhất Nguyên Tông tông pháp hay không, cho người như ngươi phát triển, tuyệt đối là một tai họa của Nhất Nguyên Môn. Vừa mở miệng, hắn đã nói lời chụp mũ.
– Giết hại đồng môn, cái mũ thật là lớn, ngươi không thấy được, đem tất cả mọi người trở thành mù lòa sao? Là Mã Anh tử thủ trước, muốn đem ta giết chết ở chỗ này, ta bất quá là tự vệ mà thôi.
Diệp Hi Văn không khách khí nói, vốn Diệp Không Minh cùng với Vương Kiến bất hòa, song phương đối địch với nhau, huống chi, Vương Kiến căn bản chính là đến tìm phiền toái.
– Tiểu tử miệng lưỡi khá lắm.

Vương Kiến ánh mắt lạnh lùng Diệp Hi Văn nói.
– Ngươi nói tự vệ là tự vệ sao, rõ ràng đem đồng môn tổn thương thành như vậy. Huống chi, Mã Anh là Nhất Nguyên Tông thiên tài, phế đi tông môn một thiên tài, càng thêm tội lớn.
– Chẳng lẽ nói, nhất định là bị khi dễ, không thể hoàn thủ sao, đây là địa phương nào.
Diệp Hi Văn trả lời một cách mỉa mai.
– Huống hồ, vậy cũng là thiên tài, ngay cả một chiêu của ta cũng đỡ không nổi, bất quá là một cái phế vật mà thôi, phế vật như vậy, vô luận tông môn dùng bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng đều là lãng phí, hiện tại dừng là vừa vặn.
– Ta bất quá là tự vệ mà thôi, điểm thị phi công đạo ấy đều có mọi người làm chứng, ngươi cũng không thể một tay che trời.
Diệp Hi Văn nói.
– Hừ, ta là Hinh Phạt Điện Điện Chủ, trong tông hình phạt đều do ta làm nắm giữ, ngươi giết hại đồng môn, chứng cớ vô cùng xác thực, đừng mơ tưởng chống chế.
Vương Kiến căn bản mặc kệ mọi việc, Tiên Thiên Cảnh Giới cao thủ khí tức khủng bố lập tức bạo phát ra, một cánh tay chụp vào Diệp Hi Văn, hóa thủ thành trảo, chụp vào bả vai Diệp Hi Văn, nếu như bị hắn trụp trúng, vai Diệp Hi Văn chỉ sợ rớt cả ra.
– Thật độc ác.
Diệp Hi Văn lập tức đạp mạnh dưới chân, chân đạp Thiên Tiên Bộ, sau đó nhanh chóng thối lui, nhưng Vương Kiến cũng không thuận theo, không buông tha đuổi theo, một trảo trảo xuống, cơ hồ muốn làm không khí bạo nổ rồi, đáng sợ vô cùng.
– Uông.
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, bị buộc đến tuyệt lộ, khí thế Vương Kiến đáng sợ một mực tập trung vào hắn.
– Boang…
Một tiếng kim thiết vang lên, Diệp Hi Văn lập tức rút ra trường đao sau lưng, một chiêu Tân Nguyệt Trảm bổ ra.
Lập tức trên bầu trời xuất hiện chín đạo đao ảnh, hung hăng hướng về phía Vương Kiến đánh xuống, tốc độ cực nhanh, trong đó còn pha thêm một ít áo nghĩa Bôn Lôi Thủ, tốc độ nhanh vô cùng.
Chín đạo đao ảnh đao khí ngập trời, phong tỏa tất cả không gian chung quanh Vương Kiến, thanh thế Vô Địch.
Người chung quanh đều xem ngây người, không nghĩ tới Diệp Hi Văn đánh ramột đao đáng sợ như thế, đây mới là thực lực chân chính của Diệp Hi Văn, lúc này mọi người mới rõ ràng, vừa rồi một chiêu đánh ngã Mã Anh, Diệp Hi Văn đều không có đánh ra thực lực, lần này bị buộc đến tuyệt lộ mới chính thức sử dụng thực lực chính thức của mình.

Đao phong ác liệt thổi cắt làn da mọi người đều đau nhức.
– Làm sao có thể.
Vương Kiến trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, hắn không nghĩ tới, Diệp Hi Văn có thể chém ra đao pháp như vậy.
Vương Kiến lập tức giẫm chận tại chỗ, thân ảnh giống như tia chớp, lập tức thối lui ra khỏi phạm vi đao ảnh Diệp Hi Văn bao phủ, tránh thoát khỏi một kích này.
Đang muốn tiếp tục phát động công kích, đột nhiên trên bầu trời lại một tiếng quát lớn truyền đến:
– Lão thất phu, không được làm tổn thương con ta.
Một cái đại thủ che xuống đầy trời, hướng phía Vương Kiến oanh kích đến, hình thành một đại chưởng vài mét, che xuống bầu trời.
Vương Kiến hai tay thò ra, nghênh đón đại chưởng này.
– Oanh.
Một cổ khí lãng đáng sợ tại trong phạm vi hơn mười mét lan tràn, không khí đều bị bốc hơi, rất nhiều đệ tử đều bị cổ khí lãng đáng sợ liên tiếp bị đẩy lui về phía sau.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.