Đọc truyện Vu Sư Chi Lữ – Chương 23: Dược hương
Dịch giả: trongkimtrn
* Dược hương: thuốc có mùi thơm, trong truyện này có thể xem nó là nước hoa giống như ngoài đời
Grimm cũng không có lập tức khẩn cấp làm cái gì cả, mà là nỗ lực ở trong minh tưởng để chậm rãi bình tĩnh lại, bình ổn tâm tình và sắp xếp lại dòng suy nghĩ của bản thân.
Đối với vu sư, minh tưởng là một loại thủ đoạn chuyển hóa tinh thần lực thành Ma lực có trình độ ngang nhau, đồng thời cũng là một cách trụ cột nhất nhằm tôi luyện và tăng lên tinh thần lực của bản thân. Vì vậy mới sinh ra thuyết pháp về tư chất của vu sư, căn cứ vào tư chất của mỗi một vu sư, cùng minh tưởng như nhau, thì tinh thần lực của người này có người khả năng trong một năm tăng lên một ít, nhưng tinh thần lực của người khác lại phải mất mười năm mới tăng lên được một hai.
Sau thời gian một Sa Lậu, Grimm mở mắt ra, kết thúc việc minh tưởng diễn ra hằng ngày. Cũng không phải minh tưởng có thời gian càng dài thì càng tốt, mà mỗi ngày nên minh tưởng trong thời gian một Sa Lậu mới là tốt nhất. Nếu thời gian vượt quá một Sa Lậu, vu sư sẽ cảm thấy tinh thần uể oải, hiệu quả cũng không lớn.
Hô…
Nhả ra ngụm trọc khí, Grimm cầm lấy quả cầu thủy tinh mà cảm ứng tình trạng cơ thể bản thân một chút. Tinh thần lực: 13, Ma lực: 125~137. “Hả? Hạn mức tối đa của Ma lực đã tăng hai điểm? Xem ra vừa minh tưởng vừa cảm ngộ thì xác thực nó bị khuấy động không ít.”
Lúc này, rốt cuộc Grimm duy trì tâm tình ở một trạng thái vững vàng, trong đôi mắt ánh lên tia sáng trí tuệ, lẳng lặng ngồi trước bàn thí nghiệm.
Trên bàn thí nghiệm, có một con ếch đã bị phẫu thuật đang ngâm trong dung dịch chống phân huỷ, một con chuột bạch ở trong lồng kêu chi… chi, trong bảy, tám lọ thủy tinh có chứa nhiều chủng loại côn trùng không đồng nhất, còn có một cái lọ lớn được bịt kín mà bên trong nó đang đựng một bộ não khỉ được bao phủ bởi một chất lỏng màu vàng. Mặt khác, còn có mấy bình chất lỏng không tên, tỏa ra hương vị khác thường, là những nước thuốc đơn giản mà Grimm căn cứ vào《 Đồ Phổ Mùi Vị 》mà tạo ra, còn có một cái bệ đỡ kính hiển vi tuy đơn giản nhưng quý giá…
Grimm đang cầm bút ký thí nghiệm của mình, bản bút ký này ghi chép lại toàn bộ tâm đắc hai năm nghiên cứu《 Cải Tạo Khứu Giác 》của hắn. Trong hai năm qua, thông qua việc tự cải tạo khứu giác của chính mình, Grimm đã có thể phân biệt gần 4000 loại mùi vị trong Đồ Phổ Khí Vị. Riêng điều này cũng đủ mạnh hơn gần mười lần so với người bình thường rồi đấy!
Xoa xoa lông mày, Grimm bắt đầu tiếp tục suy luận.
“Cải Tạo Khứu Giác cũng không phải vu thuật huyết thống, điểm này vào nửa năm trước lúc mua được kính hiển vi đã được chứng minh. Vu thuật huyết thống là vu sư thông qua việc thu lấy một số huyết mạch sinh vật cường hãn, sau khi thay đổi dòng máu của bản thân vu sư, rồi thông qua một số thủ đoạn thần bí cải tạo hệ thống sức mạnh tiến hóa của bản thân mình*.”
(*) Dịch: Sao nghe giống biến đổi gien ấy nhỉ
Đốt lên một cây An Hồn hương (cây nhang), đây là một loại hương liệu mà Grimm căn cứ vào 《 Đồ Phổ Mùi Vị 》 cùng với Luyện Dược học tạo ra, là một đồ chơi nhỏ có công hiệu an thần mà Grimm tự phát minh.
“Nếu không thuộc hệ thống vu thuật huyết thống, thì nó cũng không phải hệ thống vu thuật nguyên tố mà mình có thể bình thường tiếp xúc được. Hệ thống vu thuật nguyền rủa, hệ thống thần bí học, hệ thống vu thuật tinh thần lực, linh hồn hệ, luyện kim hệ, cơ giới (máy móc) hệ. Đến cùng thì Cải Tạo Khứu Giác có nguyên lý gì đây? Chết tiệt, còn có, tại sao quyển sách Ma pháp này lại không có tên tác giả nhỉ…!?”
Grimm từng nỗ lực tra tìm các loại sách Ma pháp tương tự như 《 Cải Tạo Khứu Giác 》 ở Đồ Thư Quán trong học viện, hy vọng có thể từ đó mà tham khảo và xác minh lẫn nhau, tiến tới đẩy mạnh quá trình thí nghiệm. Nhưng Grimm lại kinh ngạc phát hiện, nơi bảo quản sách to lớn như thế vậy mà lại không có một quyển sách Ma pháp nào vừa có thể thay đổi tiến hóa thân thể của vu sư mà lại không phải vu thuật huyết thống, cũng không phải vu thuật luyện kim hay vu thuật cơ giới tương tự như Cải Tạo Khứu Giác cả.
Sau khi đi vòng vòng trong phòng một lát, trong lòng Grimm dường như có một dòng suy nghĩ gì đó, bước nhanh tới trước bàn thí nghiệm rồi lần thứ hai ngồi xuống, mở cái lồng nhốt chú chuột bạch nhỏ liên tục kêu chi chi rồi bắt nó ra.
“Nếu không phải vu thuật huyết thống, vậy rốt cuộc là thay đổi chỗ nào trong cơ thể sinh vật, chỗ nào mới làm cho sinh vật tiến hóa được cơ chứ? Có thể, phải làm một cuộc thí nghiệm, nhìn xem sau khi tiêm những vật chất đặc thù của vu thuật Cải Tạo Khứu Giác tiến vào thân thể thì sẽ đặc biệt thay đổi ở nơi nào?”
Dòng suy nghĩ mới vừa xuất hiện, Grimm liền như một người điên, lăn qua lăn lại trước bàn thí nghiệm, lấy ra một bình thuốc màu đỏ. Bình thuốc này là một loại thuốc có màu tổng hợp từ các loại nguyên liệu khác nhau, nếu để sinh vật trực tiếp uống vào thì cũng không sinh ra tổn hại gì, bởi vì dạ dày sinh vật sẽ tiêu hóa hết thành phần độc hại trong đó. Nhưng nếu trực tiếp tiêm vào, thì sinh vật sẽ xuất hiện trạng thái trúng độc nhẹ.
Một vu sư đích thực sẽ không tiếc tiêu tốn “Tài liệu thí nghiệm” của mình, nhưng Grimm chỉ còn sót lại một ít tài liệu vu thuật Cải Tạo Khứu Giác cấp thấp, nên hắn chỉ có thể phối trộn chúng thành một loại thuốc tiêm hỗn hợp không đủ dược lực, căn bản sẽ không tạo ra sự cải tạo nào, cũng chỉ đủ để quan sát thí nghiệm mà thôi.
Nửa ngày sau, một bình thuốc Cải Tạo Khứu Giác hỗn hợp đơn giản được Grimm tạo thành.
Đương nhiên, trong thời gian mấy tháng trước, Grimm đã lấy đi hết tế bào máu đã kháng thuốc của chú chuột bạch nhỏ rồi, bằng không chỉ riêng một bước này thì hắn liền phải tiêu tốn thêm mấy tuần nữa.
Cầm lấy một cái ống tiêm nhỏ, Grimm bơm hỗn hợp thuốc tiêm Cải Tạo Khứu Giác tiến vào thân thể chú chuột bạch nhỏ, rồi kiên trì chờ đợi thuốc phát sinh tác dụng.
Sau hai ngày, nhìn vào kính hiển vi, Grimm cảm thấy khó mà tin nổi vào kết thí nghiệm rồi!
“Làm sao có khả năng? Tế bào toàn thân con chuột bạch đều xuất hiện dấu hiệu trúng độc? Đều có hiện tượng bị sắc tố nhuộm đỏ? Sao có thể có chuyện đó? Rõ ràng chỉ có mũi bị “Tiến hóa”(Cải tạo) mới đúng chứ, nhưng tại sao mỗi một tế bào toàn thân nó đều thay đổi?”
Sắc mặt Grimm biểu hiện vẻ khó mà tin nổi, đồng thời hắn còn có một ít kinh hỉ.
Có thể, ngày hôm nay mình sẽ có tiến bộ to lớn.
Chỉ là, Grimm không cách nào tiếp tục nghiên cứu sâu hơn ở trong phòng thí nghiệm nhỏ của mình, bởi vì cái kính hiển vi này chỉ là kính hiển vi cấp thấp nhất, tuy rằng dùng tới ba mươi khối Ma pháp thạch mới mua được từ Black Tower, nhưng cũng chỉ có thể quan sát được thế giới tế bào vi mô mà thôi, thuộc dạng kính hiển vi để phổ cập tri thức cho vu sư học đồ. Muốn tiếp tục quan sát tỉ mỉ sự cải tạo biến hóa trong tế bào ở mức độ nhỏ hơn nữa là điều không thể.
Không thể ngưng hẳn thí nghiệm này luôn được!
Grimm cắn răng một cái, trực tiếp mang theo hộp đựng hết thảy dụng cụ đi về phía Black Tower, là địa phương trọng yếu nhất của vu sư trong học viện.
Black Tower chiếm diện tích cực lớn, đại sảnh lầu một nghiễm nhiên có một khu giao dịch (chợ mua bán) rất lớn, nhìn không thấy cuối. Grimm không trì hoãn, vô cùng lo lắng chạy về tầng cao nhất ở lầu bảy.
“Ta muốn thuê một bệ kính hiển vi có số bội giác* lớn.” Grimm cầm hộp đựng dụng cụ, cấp thiết nói ra yêu cầu.
(*) Độ phóng lớn tiêu bản
Người vu sư học đồ làm quản lý phụ trách giá thuê khí tài nhìn Grimm một chút, sau đó nhàn nhạt nói: “Một ngày một khối Ma pháp thạch, chỉ là, nếu trong thời gian thuê mà làm hư hao thiết bị khí tài, thì phải chịu đội Chấp Pháp tra xét.”
Grimm bị cái giá thuê kính hiển vi có số bội giác lớn dọa sợ hết hồn, nhưng hắn vẫn cắn răng một cái, lấy ra một khối Ma pháp thạch đưa tới, vô cùng lo lắng đi vào phòng thí nghiệm. Một ngày sau, Grimm rời khỏi phòng thí nghiệm, sắc mặt hơi khó coi quay về người vu sư học đồ phụ trách quản lý mà nói: “Xin hỏi, trong học viện có nơi nào còn cho thuê kính hiển vi càng cao cấp hơn không?”
“Càng cao cấp hơn?” Người phụ trách quản lý dụng cụ thí nghiệm này cũng bị Grimm dọa cho hết hồn: “Ngươi chỉ là một vu sư học đồ, chẳng lẽ còn muốn nghiên cứu loại thuốc nghịch thiên gì, cần thứ khuếch đại để thu số liệu tỉ mỉ như vậy, mà ngay cả kính hiển vi ở nơi này cũng không đủ dùng?”
Nói vậy nghĩa là chỉ có trong Luyện Dược(chế thuốc) học và Luyện Kim học mới có yêu cầu cực đoan hà khắc về kính hiển vi như thế thôi, trong Cơ Giới (máy móc) học cũng có một chút yêu cầu, các ngành học khác căn bản không cần loại kính hiển vi như vậy. Vì vậy, người vu sư học đồ đó bĩu môi, nói: “Người trong học viện chúng ta không am hiểu về Luyện Dược và Luyện Kim học, cho nên căn bản không thể có thứ cao cấp hơn… Ân, chờ chút, để ta nhớ lại đã.”
Grimm kinh hỉ hỏi: “Thật sự có?”
Sau khi quái dị nhìn Grimm một chút, người vu sư học đồ này quỷ quyệt cười nói: “Ở chỗ của lão sư ta có một bệ kính hiển vi quý giá hơn, có người nói là mua được từ Thất Hoàn Thánh tháp.”
“Lão sư của ngươi?” sắc mặt Grimm khó coi, không cần phải nói, giáo viên của tên này tất nhiên là một vị vu sư vĩ đại, có thể mượn dùng kính hiển vi của một vị vu sư vĩ đại ư? Chuyện như vậy thì Grimm cảm thấy hi vọng vạn phần xa vời. Nhắm mắt, Grimm hỏi: “Xin hỏi lão sư của ngươi là?”
“Lão sư của ta là ai thì ngươi liền không cần để ý đến, chẳng qua là, nếu như ngươi có thể cho ta hai mươi viên Ma pháp thạch, nhân lúc lão sư ta không ở đó thì ta sẽ lén cho ngươi sử dụng kính hiển vi cao cấp của ngài một lần, thế nào?” Người vu sư học đồ chớp chớp mắt với Grimm, bày ra khuôn mặt ngươi chắc hiểu được chứ.
“Hai mươi viên Ma pháp thạch!” Như mèo bị dẫm đuôi, Grimm sợ đến nhảy dựng lên: “Ngươi điên rồi, chỉ được sử dụng một lần mà thôi, lại đắt như thế?”
“Không có cách nào, ta cũng phải phạm hiểm rất lớn, nếu bị lão sư phát hiện thì thảm, ngươi xem đó mà làm thôi. Còn nếu thiếu một khối Ma pháp thạch, thì ta cũng sẽ không dẫn ngươi đi.” Người vu sư học đồ này ra vẻ không hề gì nói: “Hừm, ta tên Varro, có yêu cầu gì thì bất cứ lúc nào đều có thể tìm ta.”
Grimm cắn răng, xoay người rời đi.
Đừng nói hai mươi khối Ma pháp thạch, hiện tại hai khối Ma pháp thạch thì Grimm cũng không bỏ ra nổi nha. Bởi vì lúc này hết thảy của cải từ trên xuống dưới của Grimm, cũng chỉ còn dư lại nửa khối Ma pháp thạch mà thôi.
“Nghĩ biện pháp, phải nghĩ biện pháp. Có cách nào mới có thể thu được hai mươi khối Ma pháp thạch chết tiệt kia đây!?” Grimm có chút nôn nóng đi tới đi lui. Đi mượn? Hai năm qua, Grimm căn bản không có quen biết bằng hữu mới, muốn mượn từ mấy bằng hữu trong Huyết Phàm liên minh, không phải lúc vạn bất đắc dĩ, thì Grimm thực sự không mở lời được.
“Vu sư sở dĩ vĩ đại, hẳn là thông qua kiến thức mà bản thân hoàn toàn nắm giữ để hoàn thành mục đích của chính mình. Ân, ta hiện tại nắm giữ vu thuật Cải Tạo Khứu Giác, xem như là tri thức, nhưng nên lợi dụng cái tri thức này như thế nào để thu được mấy khối Ma pháp thạch chết tiệt kia nhỉ?” Grimm gãi đầu gãi tai, thời điểm hắn sắp bỏ cuộc, đột nhiên chú ý tới mấy cái bình đựng nước thuốc hương liệu chưa điều phối nằm trên bàn thí nghiệm của mình.
“Hả? Có thể… Có thể thử buôn bán những dược hương này không? Đúng rồi! Có thể tìm một số hương vị có khả năng tự nhiên hấp dẫn nhân loại trong Đồ Phổ Mùi Vị để tạo thành một loại thuốc thơm mà! Chỉ trong nháy mắt, Grimm đã nghĩ đến một loại mùi hương hấp dẫn người khác nhất ở trong 《 Đồ Phổ Mùi Vị 》, đó là mùi vị hormone mà người khác phái bài tiết ra.”
Đại đa số nhân loại căn bản không ngửi thấy loại mùi này, thậm chí ở trong Đồ Phổ Mùi Vị, mùi hormone bài tiết ra từ cơ thể người vốn là một loại mùi thối nữa đấy. Nhưng loại mùi này sẽ khiến nhân loại khác phái sản sinh ảo giác trong tiềm thức khi ngửi thấy nó.
Đơn giản mà nói, chính là khơi lên tình trạng thôi thúc (tính dục)…
Linh cảm động một cái lập tức bùng nổ!
Để điều phối ra loại dược hương này cần mười loại hương liệu khác nhau. Trong đó, ba loại hương liệu có tông mùi ngắn (nhạt) khiến người ta cảm nhận được được một mùi thơm kích thích mãnh liệt trong nháy mắt; ba loại hương liệu có tông mùi vừa khiến người ta nghiền ngẫm dư vị hương thơm của nó trong thời gian mấy Sa Lậu; ba loại hương liệu có tông mùi dài (đậm), dù mấy ngày sau thì hương thơm vẫn còn đậm đà, dai dẳng mà say đắm. Cuối cùng, là một loại hương liệu cô đặc đặc biệt nhất; loại hương liệu này mang mùi thơm tinh khiết nhất, nó sẽ áp chế chín loại hương liệu nhạt, vừa và đậm kia. Người khác chỉ cần ngửi thấy loại mùi này thì đến khi hồi tưởng lại, đều chỉ nhớ về loại tông mùi cô đặc ấy mà thôi.
Mà phương pháp Grimm tạo ra dược hương, là điều phối các loại hương liệu sao cho hương thơm của chúng biến thành mùi hormone khác phái. Cứ như vậy, Grimm nhất định phải tạo ra hai loại dược hương không cùng loại, thích hợp cho đàn ông và phụ nữ.