Đọc truyện Vu Sư Chi Lữ – Chương 14: Đột kích
Dịch giả: Tàn•Kiếm
Biên: trongkimtrn
Tất cả vu sư học đồ thoát được kiếp nạn tập trung ở trên boong tàu, sắc mặt của ai cũng khó coi. Có người nói những con Hải yêu hung tàn kia giết tới tận tầng hai mới bị vu sư đi cứu viện chặn lại, vu sư học đồ ở tầng bốn, tầng năm thương vong hơn một nửa, trái lại những vu sư học đồ ở tầng thấp nhất hữu kinh vô hiểm tránh được một kiếp.
Ở trên boong tàu khi nhìn thấy mấy người bọn Grimm, Bin Johnson mới thở ra một hơi nói: “Các ngươi không bị làm sao là quá tốt rồi! Ta X(nhổ vào), lúc đó đám Hải yêu kia quả thật hù chết lão tử. Còn phải nói sao, ta đường đường vĩ đại Ma pháp học đồ của thành Tamboux Rosen vĩ đại, làm sao có thể chưa nhìn thấy vu sư học viện đâu đã bị Hải yêu ăn, ta cũng không muốn trở thành chất thải của mấy con quái vật kia…”
Grimm chỉ còn biết cảm thán vận may của tên này. Lúc đầu cái tên này ở tầng hai khoang tàu, vừa thấp lại còn ẩm ướt, chỉ khá hơn một chút so với tầng thấp nhất của khoang tàu mà thôi, nhưng nhờ đó lại cứu mạng của thằng nhóc này.
Lắc lắc đầu, Grimm cũng không thể không cảm thán vận khí kém cỏi đến tận và của bản thân mình,chỉ biêt thở dài nói: “Lúc đó ta đang muốn đi lên boong tàu hóng mát một chút, vừa tới tầng năm, kết quả lại gặp phải loại việc này, phải biết ngày thường ta mấy ngày không bước chân ra khỏi cửa cũng là điều bình thường, ai…”
Song, bất luận Grimm mấy người ở trên boong tàu dù có tìm kiếm bằng cách nào, cũng không tìm thấy Wade, có lẽ hắn đã trở thành một thành viên trong rất nhiều người gặp nạn.
Trái lại là Ji Langmu, lúc này không có việc gì đứng ở một bên khác của boong tàu, không chút mảy may có ý muốn và nói chuyện với mấy người bọn Grimm, một mình hờ hững nhìn về phía xa đại dương. Bin Johnson thấy thế không kìm chế được khẽ chửi: “Hừ, chỉ biết nịnh hót vu sư Arrow Wards, đúng là cái loại nô lệ trời sinh!”
Cũng không thể trách Bin Johnson khó chịu với Ji Langmu, trên đường đi lúc trước, Ji Langmu theo vu sư Arrow Wards đi trước theo sau, nụ cười treo trên mặt, hầu hạ vị vu sư đó thư thư phục phục. Kết quả sau khi và vu sư chia tách, tên này quả thực không đem mấy người Grimm để ở trong mắt, thậm chí lúc trước ở trên khoang tàu York Rees và một tên vu sư học đồ xa lạ khác xảy ra mâu thuẫn, tên này trực tiếp nói một câu “Việc này không liên quan đến ta” liền bỏ đi.
Thế nên, Grimm mấy người bây giờ tương tự như vậy cũng xem thường nói chuyện và người này.
York Rees không có thời gian để quan tâm mấy việc vụn vặt này, chỉ mặt tràn đầy lo lắng ôm muội muội, nhìn một bên mắt đã trống rỗng của muội muội mà an ủi: “Không sao cả, đợi khi nào tới đại lục vu sư, ca ca nhất định thỉnh cầu vu sư đại nhân lợi hại nhất triển khai vu thuật, chữa khỏi con mắt cho muội.”
York Leona nghe được lời của ca ca, gương mặt tái nhợt miễn cưỡng mỉm cười: “Ca ca, không cần lừa gạt muội. Tuy trông muội hơi ngố ngố, thế nhưng muội không ngốc, những vu sư lợi hại kia có thể dễ dàng gặp mặt như vậy sao? Hơn nữa… Không có việc gì đâu, ca ca. Huynh cứ nhìn vu sư Duras đi, không phải cũng chỉ có một bên mắt sao?”
Mọi người thấy trên boong tàu vu sư Duras đang bận tối mắt tối mũi kiểm kê vu sư học đồ nhân số, một bên mắt bị một cái bánh răng không ngừng xoay tròn thay thế, trông cực kỳ quỷ dị. Lẽ nào sau này York Leona cũng sẽ biến thành như thế?
Trong lòng mọi người không rét mà run.
York Rees chặn lại nói: “Không, không. Ca nhất định sẽ chữa khỏi con mắt của muội! Ta xin thề!”
Không đề cập tới huynh muội York Rees, còn Grimm và Rafi, hai người một người chân trái bị thương, một người vai phải bị thương tổn, rất có hiểu ngầm và một chỗ tựa trên cột buồm nghỉ ngơi. Grimm cảm thấy rất lúng túng do sự việc lúc trước, trong lòng rất loạn, không để ý tới Rafi đang tựa ở một bên. Rafi đồng dạng có chút buồn bực mất tập trung, hơi hơi thẹn thùng vì cử chỉ thất thố của mình lúc trước, thế nên cũng không muốn nói gì.
Trong chốc lát, chỉ còn sự tĩnh lặng bao trùm hai người, dường như khoảnh khắc thân mật ngắn ngủi lúc đó chỉ là một hồi ảo giác, ai cũng không muốn nhắc lại.
Sau đó, trên boong tàu không biết ai truyền đến tin tức, lần Hải yêu tập kích này, thủy thủ chết đi 32 người, vu sư học đồ chết đi 177 người. Trong đó vu sư học đồ chết đi phần lớn là ở tại tầng bốn, tầng năm của khoang tàu.
Một bên khác, đứng bên cạnh Duras là đội trưởng thủy thủ và Barron là hai tên kỵ sĩ truyền kì. Trên người đội trưởng thủy thủ không có gì đáng ngại, còn sau lưng Barron lại có một vết thương khá sâu nhưng gã không hề để ý.
“Đại nhân, làm sao vậy?” Barron kinh ngạc hỏi vu sư Duras. Theo lý thuyết Hải yêu đã bị chém giết và đuổi đi, vu sư đại nhân phải cao hứng mới đúng, vì sao khuôn mặt ngài lại càng thêm buồn rười rượi?
Người bình thường không bao giờ có thể nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Duras. Bởi vì đầu tiên vu sư bình thường sẽ không biểu lộ cảm xúc của mình trên khuôn mặt, thứ hai là vì thân thể của Duras đã trải qua một ít cải tạo, khuôn mặt đã mất đi khả năng biểu lộ những nét mặt nhỏ bé. Dưới tình huống như vậy, chỉ có người đi theo hầu hạ mấy chục năm như Barron mới có thể nhận ra được một ít tâm sự của vị chủ nhân này.
“Lần này Hải yêu tập kích tàu biển, có chỗ nào đó không đúng…” Một con mắt còn lại của Duras liếc nhìn Barron, trầm trọng nói.
Barron kinh hãi, lập tức nghĩ tới điều gì, sợ hãi nói: “Lẽ nào chúng ta đã bị một vị vu sư khác nhìn chằm chằm?”
“Nếu như cảm giác của ta không sai, rất có thể là khả năng này.”
Khuôn mặt ngăm đen của Barron giây phút này chuyển sang trắng bệch. Làm một tên kỵ sĩ truyền kì sinh sống ở đại lục vu sư, gã biết rõ bị một tên vu sư núp trong bóng tối nhìn chằm chằm là một chuyện kinh khủng đến cỡ nào, đặc biệt là ở trên biển rộng mênh mông, phía bên mình lại không có bất kỳ trợ giúp nào!
“Kẻ đó là kẻ địch của học viện? Hay là nhằm vào đại nhân ngài?” Barron nhắm mắt hỏi. Nếu là kẻ thù của đại nhân Duras, như vậy còn được, nhưng nếu là kẻ địch của học viện, e sợ tính mạng của đoàn người bên mình thật đáng lo.
Duras lắc lắc đầu: “Đều có khả năng,nhưng mà… Còn có một cái khả năng khác, là vì bọn họ.”
Chỉ vì hai tên vu sư học đồ, mặc dù là thiên tài, vậy mà lại mạo hiểm chém giết với đại nhân Duras?
“Chỉ là có khả năng mà thôi, ngươi không hiểu một ít bí mật trong này.” Duras dừng một chút, thở dài rồi nói: “Nếu Hải yêu đã bị đánh lui, Ma lực của ta đã trống rỗng, nếu thật sự có việc gì xảy ra, thì cũng là việc sau này, chúng ta trước hết yên lặng theo dõi đi. Nếu như, tí nữa nếu thật sự có kẻ địch vì bọn họ mà đến, Barron, ta muốn ngươi làm một việc.”
Barron quỳ xuống đất: “Mới đại nhân cứ nói.”
Duras ghé vào bên tai Barron, âm trầm nói: “Giết hai người bọn họ! Hai người này là thiên tài trăm năm khó gặp trong thế giới vu sư mới gặp một lần, nắm giữ thiên phú vu thuật cực kỳ quý giá, tương lai rất khả năng không chỉ thành công thăng cấp vu sư chính thức, càng có thể đi tới cảnh giới cao hơn! Thiên tài như vậy, chúng ta học viện vu sư Lilith không chiếm được, cũng không thể để cho kẻ địch của học viện phép thuật chúng ta có được!”
…
Gió biển thổi bốn phía, thái dương từ từ nhô cao, từng luồng từng luồng sóng nhiệt kéo tới. Mọi người rốt cục bắt đầu không chịu nổi được nhiệt độ nóng bức như vậy mà dần dần trở lại khoang tàu, chỉ có một phần nhỏ tiếp tục ở trên boong tàu nghỉ ngơi, trong đó có hai người Grimm, Bin Johnson. Còn ba người Rafi, York Rees, York Leona đã trở lại khoang tàu.
“Này, Grimm, cậu nói xem nếu gian phòng của vu sư đại nhân đã bị hủy, ngày hôm nay ngài sẽ nghỉ ngơi ở gian phòng nào? Ừm, đúng rồi, còn có hai người kia nữa.”
Bin Johnson nói tới hai tên kia tự nhiên là chỉ Meteorite Li và Billily Leona.
“Không biết, quá nửa là ở tầng năm khoang tàu đi.” Grimm tùy ý nói.
Bin Johnson cười hì hì: “Ta cũng đoán như thế. Nhưng mà ba người York Rees, York Leona, Rafi bên chúng ta đều ở tầng năm, cũng không biết người xui xẻo nào bị trưng dụng gian phòng đây?”
Grimm bĩu môi, nói: “Tầng năm chết đi nhiều người như vậy, tùy ý tìm gian phòng nào mà chả được, làm sao nhất định phải đụng gian phòng ba người bọn hắn?”
“Vậy cũng chưa chắc! Mặc dù chết đi nhiều người, nhưng cũng không ít gian phòng bị hủy…”
Đúng lúc Grimm và Bin Johnson đang tẻ nhạt cãi nhau, một cái bóng che khuất hai người. Lúc đầu hai người còn tưởng rằng chỉ là một đám mây trôi lơ lửng trên trời, nên cũng không để ý, nhưng mà theo tiếng vỗ cánh liên tục và tiếng kêu oang oác khiến nguời khác buồn bực, hai người mới phục hồi tinh thần lại, ngơ ngác nhìn về phía bầu trời.
Trên đỉnh đầu bọn hắn, đàn quạ đen xì hoàn toàn không đếm được đó là mấy nghìn, hay là mấy vạn con tạo thành đám mây đen che kín bầu trời. Có một cái bóng người mơ hồ từ xa nhắm tới tàu biển. Tuy rằng bởi vì khoảng cách quá xa nên không thấy rõ dáng vẻ, nhưng chỉ nhìn bóng người tỏa ra hơi thở Ma lực, lập tức làm cho tất cả mọi người như chìm đắm ở trong một sự hoảng sợ không rõ, giống như lập tức sắp va phải núi băng vậy.
Trong lúc nhất thời, trong ánh mắt của tất cả mọi người trên boong tàu chỉ còn dư lại hình ảnh do vô vàn vô tận quạ đen tạo thành hắc ám.
“Vu sư ở trên tàu, ra đây đi!” Thanh âm bình thản, gần giống như Arrow Wards, giọng hơi khàn, làm cho người ta không thể phân biệt được giới tính.
Duras đi ra từ trong khoang tàu, cầm trong tay Ma pháp trượng, theo Ma pháp bào rộng rãi màu xám run run một hồi, sắc mặt khó coi bay về phía bầu trời, nhìn thẳng về vu sư thần bí ở trên đám mây do ngàn vạn con quạ đen tạo thành ở phía xa trên bầu trời.
Đột nhiên, sau khi thấy rõ hình dáng của vu sư đang đến, Duras đang bay trên trời hoàn toàn biến sắc nói: “Vu sư cấp… Cấp hai!?”
“Hừ hừ, ta chưa bao giờ thấy ngươi, thủ hạ dưới tay lão già Lilith đúng là có không ít hạt giống tốt. Hừ, chiếc tàu biển này bị lão phu trưng dụng… Xem xét việc ngươi còn có chút tiền đồ, nếu như cút ngay thì ta sẽ tha mạng cho ngươi.” Không có cho lưu lại cho Duras một chút thể diện nào, vu sư khủng bố trên mây đen dùng giọng ra lệnh nói, tựa hồ xem thường ra tay với Duras vậy.
Sắc mặt Duras khó coi cực kỳ, âm trầm như sắp chảy ra nước.
Làm một đời nhân tài kiệt xuất vu sư thế giới gần trăm năm qua, Duras được rất nhiều người công nhận có khả năng thăng cấp cao hơn vu sư cấp một, hơn nữa trải qua gần trăm năm tích lũy Ma lực, cho dù đối mặt rất nhiều lão già sống vô số năm tháng trong truyền thuyết, Duras cũng có thể đấu một trận. Nhưng hắn ta chưa hề nghĩ tới ngày hôm nay kẻ địch lại là một tên vu sư vĩ đại cấp hai!
Phải biết rằng bình thường vu sư cấp hai ở đằng kia chính là thuộc đẳng cấp của viện trưởng ở vu sư học viện. Đó là cơ sở hạt nhân thế giới vu sư, hầu như mỗi một người viện trưởng của học viện vu sư đều và thế giới vu sư tầng cao nhất vĩ đại tồn tại có thiên ti vạn lũ (ngàn mối) liên hệ.
Hơn nữa, vu sư không cùng đẳng cấp có chênh lệch rất lớn. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì vu sư mỗi lần lên một cấp cao hơn đều sẽ mang đến năng lực hoàn toàn mới của, loại năng lực này tuyệt đối không phải vu thuật bình thường hoặc thiên phú có thể san bằng được.
Duras do dự.
Vô duyên vô cớ từ bỏ tàu biển của học viện vu sư, nếu là tàu biển bình thường, tuy trách nhiệm trọng đại, nhưng lấy thân phận vu sư cấp một của Duras cộng thêm thiên phú có khả năng thăng lên làm vu sư cấp hai, thì cũng không có quá nhiều vấn đề. Nhưng vấn đề mấu chốt ở chỗ trên thuyền lại có hai tên vu sư thiên tài trăm năm khó gặp, càng là cửa ải trong thời kỳ then chốt tại đại lục vu sư…
Duras trầm giọng nói: “Tàu biển có thể đưa cho đại nhân, không biết tại hạ có thể mang đi hai người hay không?”
“Hừ! Ta bảo ngươi cút ngay lập tức…” sau một tiếng hừ lạnh, âm thanh lạnh lùng trên tầng mây đột nhiên biến thành tiếng gầm lên: “Muốn chết!”
Không ai ngờ tới, Duras lại ra tay đánh lén trước! Đánh lén một tên vu sư vĩ đại cao hơn chính hắn ta một cấp!
Một cây băng thương (thương bằng băng) tỏa ra hàn khí kinh người không khác gì mũi tên rời cung, ở trên trời vẽ ra một vệt trắng xóa, phát ra tiếng réo chói tai, bắn thẳng đến trái tim của tên vu sư cấp hai ở trên mây đen đằng kia.
Nhưng mà, tên vu sư cấp hai ở trên mây đen kia gầm lên. Dù cho vu sư học đồ chưa từng trải qua tu luyện minh tưởng cũng đều có thể cảm ứng được một luồng Ma lực ngập trời ầm ầm bạo phát, Ma lực khủng bố thậm chí còn thổi tan một ít đám mây trên bầu trời. Gios biển cuồng bạo lấy tên vu sư cấp hai này làm trung tâm thổi ra bốn phía, cuốn lên từng đợt sóng lớn mênh mông.
Keng…
Một tiếng kêu khẽ vang lên, cây băng thương này hóa thành vô số mảnh băng, mà gần như ở khoảnh khắc vu sư cấp hai bạo phát. Duras đã cưỡi Ma pháp trượng hóa thành một tia ánh sáng bỏ chạy về bầu trời phương xa, nhưng mà một đám mây đen to lớn theo sát ngay phía sau, gắt gao không tha…
“Ngươi trốn đằng trời…” Vu sư ở trong mây đen quát lên giận dữ.
Hai người dần dần biến mất phía chân trời.
Cho đến lúc này, hai người Grimm, Bin Johnson dường như mới bình thường tỉnh lại sau khi chết ngất, mở miệng lớn thở hổn hển. Thời điểm lúc hai tên vu sư cấp hai kia bạo phát Ma lực, hết thảy vu sư học đồ trên boong tàu cảm thấy như là tận thế hàng lâm vậy, hoàn toàn không có cách nào hô hấp.
“Doạ chết ta rồi! Lúc nãy ta còn tưởng rằng chết chắc rồi chứ!” Bin Johnson che ngực, không biết là bởi quá mức ngơ ngác, lại bổ sung: “Mẹ kiếp, những ngày tháng này quả thực không phát sinh chuyện gì, nhưng một ngày lại hai lần trở về từ cõi chết. Cái này là còn chưa tới vu sư đại lục đấy! Đại lục vu sư vẫn là chỗ của người ở sao?”
Grimm cũng hít vào từng ngụm từng ngụm không khí, sắc mặt khó coi, lẩm bẩm nói: “Xem ra sẽ có biến động lớn.”