Vú Nuôi Của Rồng

Chương 150: Đội quân tử vong


Đọc truyện Vú Nuôi Của Rồng – Chương 150: Đội quân tử vong

Bên trong đầm lầy Tử Vong lúc này, ba đầu tử vong sinh vật thực lực cường đại dẫn theo mấy ngàn đầu ma vật ùn ùn chạy đến. Phương hướng bọn chúng đi qua là một chùm ánh sáng rực rỡ nằm giữa đầm lầy tối đen như mực. Trên đường chúng đi, không có bất kỳ một sinh vật sống nào có thể tồn tại. Trong đó có cả tên Đa Nhỉ Cổn đang nằm thoi thóp bên trong. Bộ xương dực long khổng lồ ré lên một tiếng, rồi cả người Đa Nhỉ Cổn như hóa thành người máu, máu không ngừng chảy ra từ bên trong thất khiếu, rồi lan tràn ra khắp da thịt. Tiếp theo đó là một đôi mắt màu xanh thẫm phát ra xạ quang chiếu lên người của hắn, ngay lập tức hắn như một cái xác chết vô hồn, gia nhập vào bên trong quân đoàn tử vong. Trải qua mấy lần như vậy, đội quân tử vong từ mấy ngàn, hiện tại đã gần xấp xỉ một vạn.

Âm thanh quân đoàn tử vong đi đến càng gần, tâm của A Khờ càng cảm thấy bất an, nặng nề:

– Nạp Lan, nàng truyền âm cho muội muội của nàng để tộc nhân của các nàng toàn bộ lui hết đi! Ta thấy lần này e là các ngươi đối phó không nổi đâu.

Nạp Lan từ lúc nghe qua sơ bộ lời nói của hắn đã truyền âm nhắc nhở cho Ba Đặc Lạp. Chỉ có điều nàng ta dường như cũng phát hiện ra cái gì đó, cương quyết không cho tộc nhân của mình rời đi.

– Chủ nhân, chúng tới rồi!

Khí linh chui ra khỏi tầng bảo tháp nhìn về khoảng không trước mặt. Một đôi ánh mắt màu xanh thẫm từ trong rừng cây chui đi ra. Cái đầu khổng lồ của con dực long nhìn về phía trước. Trong mắt nó hiện lên u quang vô cùng lạnh lẽo.

– Cẩn thận! Đừng nhìn vào trong mắt của nó!

A Khờ hét lên một tiếng, cả người hắn lung lay lùi lại phía sau. Cũng may lực lượng linh hồn của hắn đủ cường hãn, nếu không vừa rồi đã bị ánh mắt của nó đánh cho vỡ nát. Mấy tên tộc nhân báo tộc vừa rồi chỉ là bị dư uy của nó ảnh hưởng đến, linh hồn cũng bị tổn thương nghiêm trọng, thay nhau ôm đầu kêu gào vô cùng thảm thiết. Những tiếng báo kêu gầm lên đầy vẻ giận dữ. Ba Đặc Lạp nhanh chóng mở ra quyền trượng, đem vòng sáng trắng phủ lên những tộc nhân của nàng. Rất nhanh những tiếng kêu la bắt đầu giảm xuống. Mấy tên tộc nhân của nàng lúc này hầu như đã mất đi chiến lực, nằm hôn mê ở trên mặt đất. Ba Đặc Lạp nhìn thấy như thế thì hai đầu lông mày khẽ nhíu. Nàng tay cầm quyền trượng giơ lên cao, miệng liên tục niệm ra chú ngữ phức tạp. Nàng là quang minh pháp sư, mạnh nhất chính là linh hồn lực lượng và thuật pháp tiêu trừ tà vật. Chú ngữ vừa dứt, viên thần cách treo trên ma pháp trượng của nàng tỏa ra một luồng ánh sáng chói lòa, hướng thẳng về phía con dực long mà lao đi. A Khờ nhìn thấy một màng như vậy trong tâm không chút nào vui mừng mà lại còn vô cùng bất an, đem hai nàng Nạp Lan và A Đặc Mễ che ở phía sau lưng hắn.


Nhìn thấy đòn công kích của Ba Đặc Lạp, con dực long dường như rất tức giận, nó rống to một tiếng, đem không gian phía trước miệng phá vụn tạo thành những đường sóng âm mạnh mẽ đập thẳng vào đường ánh sáng từ ma pháp trượng của nàng. Hai luồng lực lượng tinh thần khổng lồ va chạm vào nhau, tạo thành một cái quả cầu ánh sáng rực rỡ, rồi lan tràn ra bốn phía xung quanh. Cuối cùng tạo thành một trận dư chấn phá tan hết thẩy mộ thứ mà nó đi qua.

Uỳnh! Ầm! Ầm!

Rất nhiều tử vong tà vật bị tịnh hóa tan rã rơi xuống. Rất nhiều báo nhân vì linh hồn tổn thương mà phun máu ngã gục. Trước mắt nhìn như hai bên cân tài cân sức, nhưng A Khờ nhìn ra con dực long này còn chưa có thể hiển hết sức mạnh của nó. Nhiều nhất nó chỉ phân tán ra ba phần uy năng lực lượng. Mà lúc này Ba Đặc Lạp miệng phun máu tươi, lảo đảo muốn té xuống lưng hắc báo. A Khờ rất lo lắng nhìn về phía nàng, tay lấy ra âm dương hỏa, tay cầm bảo tháp mười tám tầng. Cả người của hắn đều được bao bọc bên trong Thần Hỏa Chiến Giáp.

– Grao…

Con dực long vừa nhìn thấy hắn đem ra âm dương hỏa nó dường như rất kiên kỵ mà kêu ré lên. Trong khi đó đám tử vong sinh vật còn lại đều run rẩy mà gào rống. A Khờ ánh mắt liền tỏa sáng, hắn quay sang ra lệnh cho Tần Quảng Vương:

– Lão Tần, đem theo vài người theo ta, còn lại ở đây bảo vệ cho bọn họ!

– Vô Ảnh, ngươi bảo vệ cho các nàng!

Quỷ Vô Ảnh vừa định xông ra nghe hắn nói như vậy thì cúi đầu lùi lại.


– Tiểu Long, cha con chúng ta đi săn nào!

Tiểu Long không chút sợ hãi nào, nó còn hưng phấn mà hóa thành long hình bay lượn bên trên bầu trời rít gào, dọa cho bầy thú xung quanh kêu lên đầy sợ hãi. A Khờ có chút đắng miệng:

– Này, ngươi có cần phải phô trương như vậy hay là không?

– Grao…

Nó rống lên rồi uốn lượn bay đến trước mặt hắn biểu thị ra điều rất đắc ý. Hắn nhảy lên trên lưng nó vừa đứng vừa hô hào:

– Giết!!!

Tần Quảng Vương không chút chần chừ dẫn theo mấy tên thủ hạ Thiết Diện Phán Quan, Hắc Bạch Vô Thường, Quy Lão Tiên Sinh, Mẫu Dạ Xoa cùng nhau xông lên. Bọn họ tạo thành một cái trận hình ngũ hành, lấy Thiết Diện Phán Quan làm trung tâm, bốn người Hắc Bạch Vô Thường, Quy Lão Tiên Sinh, Mẫu Dạ Xoa chia thành bốn phương vị mà đánh. Còn Tần Quảng Vương thì đi ở đằng trước đem những tà vật cao cấp diệt trừ đi. Dực Long lo sợ nhìn âm dương hỏa của A Khờ, nó rống lên ra hiệu cho hai con tà vật đế cấp khác là Bạch Tượng, Cự Ngạc cùng nhau đi ra mà nghênh chiến. A Khờ mặc dù biết được uy năng của âm dương hỏa, nhưng hắn một chút chủ quan cũng không dám xuất hiện trong đầu.


Tòa bảo tháp mười tám tầng trong tay A Khờ như một thanh vũ khí thô kệch đập mạnh lên thân hình khổng lồ của tà vật Dực Long. Bên ngoài nhìn đến, hắn chẳng khác nào là một gã tí hon đang đánh nhau với một con quái vật khổng lồ. Chỉ có điều trên tay của gã tí hon này lại là một món vũ to lớn không hợp thói thường. Dực Long tà vật thân hình khổng lồ biến mất giữa hư không, A Khờ rất nhanh xoay người lại công kích phía sau lưng. Ngay lúc hắn vừa xoay người hai con tà vật khác là Bạch Tượng và Cự Ngạc cùng nhau nhảy lên đánh ở phía sau. Đám tà vật này không những cổ quái kỳ dị, đầu óc cũng rất linh hoạt. A Khờ biết được là mình khó mà công kích lên người Dực Long, nên cũng tạo thành hư ảnh mà tan đi. Một trận vừa qua, ba con tà vật vẫn không chiếm được một chút tiện nghi nào trên người của A Khờ. Chuyện này so ra với sự kinh dị của đám tử vong sinh vật này còn muốn kinh dị hơn. Hắn thực lực thần cấp một sao, đối chiến ba con tử vong sinh vật đế cấp. Mà còn là đế cấp tám sao trở lên, thậm chí còn cả một con đạt đến bán tôn cấp.

Phía bên này ác liệt, phía bên kia cũng không nhàn hạ. Gàn cả vạn con sinh vật tử vong sau một hồi ngây người liền tự mình phân tản đi ra tìm sinh mệnh sống mà tiêu diệt. Nạp Lan trông thấy bóng dáng của Đa Nhỉ Cổn bên trong đám sinh vật chết chóc này, nàng liền hét lên mà xông vô. A Đặc Mễ cũng chạy theo phía sau. Nạp Lan co chút không vui quay lại quát:

– Mau cút!

– Hừ, ta chỉ có theo lệnh của chủ nhân, ngươi đừng có ở đó mà lớn tiếng với ta!

A Đặc Mễ dù sao thực lực cũng vượt trội hơn Nạp Lan, nên chỉ một cú nhảy vọt nàng đã chiếm ưu thế mà đi trước. Nạp Lan càng thêm tức giận đuổi theo. Đa Nhỉ Cổn đến chết cũng không hiểu làm sao lại có hai báo nữ căm thù hắn đến như vậy. Cái đầu của hắn rất nhanh chóng bị A Đặc Mễ chặt xuống, nàng còn sợ hắn sống lại nên lấy ra một quả cầu lửa thiêu trụi thân thể của hắn thành tro bụi. Nạp Lan cả quá trình còn chưa kịp động đến một ngón tay, tâm tình rất là buồn bực. Mà ngay lúc này có một tiếng kinh hô gọi lên từ phía sau:

– Cẩn thận!

Một con dã báo thần cấp đã mục ruỗng, nhe ra hàm răng sắc nhọn nhảy phập tới muốn cắn vào gáy các nàng. Quỷ Vô Ảnh luôn luôn đi theo phía sau, nên nhanh chóng lao tới đem hồn phách của con dã báo rút ra, trực tiếp làm cho thân thể nó đổ sập xuống chỉ cách sau lưng các nàng chưa tới một bước chân. Hắn là rất buồn bực nhìn hai nàng, nhưng ngoài miệng vẫn quan tâm nói ra:

– Hai vị có sao không?


Hai nàng liếc mắt nhìn nhau rồi cùng gật đầu chắp tay nói:

– Đa tạ!

Hai nàng nói xong thân hình tách ra làm hai hướng, trong mũi hừ lạnh mấy tiếng. Quỷ Vô Ảnh ánh mắt cứ đờ ra, thật muốn đem các nàng bắt trói lại, vác theo bên ngươi cho đỡ phải phiền phức. Nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ có thể than vãn một hồi rồi theo hướng Nạp Lan mà đuổi đi.

Ba Đặc Lạp ở trong vòng vây của ba ngàn tộc nhân, nàng hết đem quyền trượng giơ lên hạ xuống, lại luôn miệng niệm ra chú ngữ. Tuy quân số bên nàng so ra còm kém rất nhiều so với đám sinh vật tử vong, nhưng nhờ có sự tăng phúc và thuật pháp của nàng. Đồng thời còn là một chi đội hình trải qua huấn luyện kỹ càng, đội ngũ vô cùng chỉnh tề tiến lui. Quân số mặc dù tiêu hao một ít, vẫn là không ngừng đẩy lui các đợt công kích của bầy sinh vật tử vong.

A Khờ bị ba đầu tử vong tà vật cường hãn bao vây, hắn hết dừng âm dương hỏa công kích linh hồn, lại dùng bảo tháp mười tám tầng biến ảo khôn lường. Tiểu Long ở bên ngoài cũng hiệp trợ cho hắn. Hai cha con hắn xem như là tâm ý liên thông, người công ta thủ vô cùng ăn ý. Tần Quảng Vương vừa hạ được ba đầu tà vật đế cấp sáu sao, liền thu thập nốt sáu đầu tà vật đế cấp bốn sao. Còn lại ba đầu tà vật một và hai sao thì lão giao lại cho nhóm người Thiết Diện Phán Quan, Hắc Bạch Vô Thường, Quy Lão Tiên Sinh cùng với Mẫu Dạ Xoa xử lý. Còn lão thì trực tiếp nhảy qua trợ chiến cho hai cha con A Khờ.

Cảm nhận được nguy cơ từ lão, tà vật Dực Long gầm lên một tiếng đầy vẻ bi thường. Luồng ánh sáng trắng nằm sâu bên trong đầm lầy như nghe được tiếng triệu hồi càng thêm mạnh mẽ muốn phá không mà đi ra. Khí linh như rất sợ hãi kêu lên:

– Nguy rồi, là chủ nhân của đám tà vật này xuất thế! Chủ nhân, chúng ta mau rút lui thôi!

A Khờ ánh mắt như dại ra, những tiếng kinh hô chém giết như cũng dừng lại. Ở giữa bầu trời hiện lên một cột ánh sáng khổng lồ xuyên thẳng không trung, đi qua vô số các dãy tinh hà, đến một nơi âm u, tối tăm nào đó mà không ai đoán định được. Chỉ có thể nghe thấy một tiếng gào thét đầy vẻ thê lương xuyên thẳng đến hư không trăm triệu vạn dặm xa xôi. A Khờ dường như không thể tin vào mắt mình, hắn kinh hãi hô lên:

– Không thể nào, hắn làm sao lại ở đây?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.