Lâm Trí nhìn tòa núi trong tay Lâm Động bay lên, hơn nữa ở trên không trung cấp tốc bành trướng thì trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi nồng đậm.
Thân là một trong những người trông coi Tộc Tàng, lão đối với các loại bảo bối trong Tộc Tàng biết rõ như lòng bàn tay. Mà Trọng Ngục Phong này tuy rằng thoạt nhìn bình thường, nhưng lại vẫn đặt trong màn ánh sáng quý giá nhất. Không phải là gì khác, chỉ bởi vì Linh bảo này từ sau khi Gia tộc Lâm Thị bọn họ có được cho đến, sau này đều không ai có thể chân chính đem nó thúc giục được.
Trong trí nhớ của Lâm Trí, từng có một vị cường giả trong Nội tộc đạt tới cấp bậc Tạo Hoá Cảnh đỉnh phong đã có ý đồ cưỡng ép thúc giục Trọng Ngục Phong cổ quái này, cuối cùng trực tiếp bị Linh bảo này phản chấn thành trọng thương. Từ đó về sau, không còn có ai dám có chủ ý với Trọng Ngục Phong này nữa. Thậm chí, ngay cả Lâm Lang Thiên lúc trước tiến vào Tộc Tàng, sử dụng nhiều thủ đoạn cuối cùng vẫn không lấy được thứ đó.
Chỉ có điều tuy rằng không ai có thể thúc giục được nó, nhưng không ai không rõ, Trọng Ngục Phong cổ quái này chắc chắn là một kiện Linh bảo cực kỳ cường đại. Nhưng đáng tiếc là loại bảo bối như vậy lại cần phải dùng phương pháp thúc giục đặc thù.
Lâm Trí cũng từng ôm ảo tưởng với Trọng Ngục Phong này, nhưng cuối cùng hắn vẫn thất bại. Cho nên, lúc này khi lão nhìn thấy Trọng Ngục Phong mà ngay cả rất nhiều tiền bối Gia tộc trước đây đều không thể làm gì lại lóe lên quang mang trong tay Lâm Động thì trong lòng cực kỳ kinh hãi, quang mang tham lam thật sự khó có thể che dấu!
– Xem ra lão tạp mao ngươi cũng biết rõ Trọng Ngục Phong.
Nghe thấy Lâm Trí kêu lên tên của ngọn núi nhỏ màu đen, Lâm Động cười nhạt một tiếng, nhưng cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Trọng Ngục Phong này ở trong Gia tộc Lâm Thị nhiều năm như vậy, có lẽ đã sớm bị bọn họ nghiên cứu cách thúc giục vô số lần, chữ trên vách núi đá hẳn là bị bọn họ nghiên cứu ra.
– Lâm Động, Linh bảo như thế chính là trấn tộc chi bảo của Gia tộc Lâm Thị, ngươi cũng không có tư cách lấy đi! Còn không mau mau giao lại cho lão phu, đem bí quyết thúc giục bảo vật giao ra đây. Nói không chừng ta còn có thể triệt tiêu đại tội xuất thủ đại nghịch bất đạo với Trưởng lão lần này của ngươi!
Lâm Trí quát lên, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
– Lão tạp mao ngươi đúng là không biết thức thời. Ta đã nói rồi, thân phận Trưởng lão của ngươi trong mắt ta ngay cả * chó cũng không bằng!
Ánh mắt Lâm Động u ám nhìn Lâm Trí, trong lòng của hắn dâng tràn cảm giác chán ghét và sát ý nồng đậm. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy lão quỷ này đáng giận đến như vậy.
– Ngươi!
Lâm Trí bị lời nói này của Lâm Động chọc tức đến mức sắc mặt tái nhợt. Chỉ có điều khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Động, trong lòng lão đột nhiên rùng mình một cái, đó là một loại sát ý chân chính! Lâm Động… Không ngờ lại thật sự muốn giết lão!
Ầm!
Ngay lúc Lâm Trí khiến cho trong mắt Lâm Động ngập tràn sát khí, thì Lâm Động đã không cho hắn bất cứ cơ hội nói chuyện nào nữa. Tay áo hắn khẽ vung lên, Trọng Ngục Phong đã bành trướng lên, cao hơn mười trượng, trực tiếp hóa thành một đạo hắc quang, ép tới phía Lâm Trí.
Ầm ầm ầm!
Trọng Ngục Phong xẹt qua phía chân trời, phảng phất như cả bầu trời đều bị mạnh mẽ xé rách một đường vậy. Vô số không khí dưới đường đi của nó đều nổ tung lên, khí lãng kinh người khuếch tán ra. Một loại khí tức trầm trọng trấn áp vạn vật trực tiếp bao phủ hoàn toàn lấy Lâm Trí.
Dưới loại khí tức trầm trọng đặc thù này, Lâm Trí lập tức phát hiện thân thể lão giữa khoảng trung phảng phất như lâm vào một vũng bùn vậy, khiến cho hắn căn bản không có cách nào nhúc nhích. Hơn nữa, khí tức trầm trọng ép đến cũng khiến xương cốt toàn thân lão vang lên tiếng răng rắc. Loại lực lượng này cũng giống như muốn mạnh mẽ ép lão thành thịt nát vậy.
– Huyết Loan Lân!
Nhìn hư ảnh cực lớn như ngọn núi lao tới, Lâm Trí cũng bị dọa kinh hãi đến hồn phi phách tán. Lão biết rõ, nếu như thật sự bị thứ này đè trúng, sợ rằng thân thể của lão sẽ lập tức nổ tan thành huyết vụ. Lập tức không dám chậm trễ, miệng quát một cái, một đạo huyết quang lướt đi.
Một cái lân phiến bằng bàn tay nhất thời xuất hiện, bành trướng lên. Huyết quang lấp lánh, giống như một tấm chắn xuất hiện nghênh đón, đem Lâm Trí bảo hộ ở bên trong. Trên tấm chắn mơ hồ còn có một con Huyết Loan khổng lồ đang phe phẩy cặp cánh khổng lồ, có thể nhìn ra được Huyết Lân này cũng là một kiện Linh bảo Địa cấp, chỉ có điều uy lực kém xa so với bốn kiện Linh bảo Lâm Động nhìn thấy trong Tộc Tàng mà thôi.
Keng!
Mặc dù Lâm Trí đã xuất ra Linh bảo Địa cấp, chỉ có điều Trọng Ngục Phong lại không dừng lại thế công chút nào, ngược lại tốc độ rơi xuống càng mạnh hơn, cuối cùng hung hăng nện lên phía trên phiến Huyết Lân khổng lồ kia. Nhất thời, thanh âm kim loại va chạm vang lên thanh thúy, cũng theo đó vang vọng khắp bầu trời!
Rắc!
Âm hưởng va chạm vang lên trong chốc lát, phía trên Huyết Lân cũng truyền ra tiếng kêu bén nhọn. Huyết quang nhanh chóng sụp đổ, rồi sau đó trở nên cực kỳ ảm đạm, vô lực rơi xuống phía dưới. Linh bảo Địa cấp này không ngờ vừa va chạm đã bị Trọng Ngục Phong thiếu chút nữa đè nát.
– Phụt!
Huyết Lân bị phá, khuôn mặt Lâm Trí nhất thời trở nên tái nhợt, sau đó một ngụm máu tươi phun ra, cơ thể như gặp phải trọng kích bắn ngược ra, cuối cùng hung hăng đâm vào một tòa lầu các, lực lượng khổng lồ khiến cả tòa lầu các đều rung chuyển muốn sụp đổ.
Giữa không trung, Lâm Động nhìn thanh thế của Trọng Ngục Phong như vậy thì trong mắt cũng xẹt qua một tia vui mừng. Hắn hiển nhiên không nghĩ rằng Trọng Ngục Phong này lại bá đạo như vậy, ngay cả Lâm Trí đã bước vào Tạo Hóa Cảnh đại thành, hơn nữa còn có một kiện Linh bảo Địa cấp mà vẫn bị bại nhanh như vậy.
Khu vực này mặc dù là ở sâu trong Gia tộc Lâm Thị, chỉ có điều liên tục xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, hiển nhiên cũng dẫn tới sự chú ý của không ít tộc nhân. Lập tức khắp trời phát ra âm thanh xé gió, rồi sau đó càng có đông đảo tộc nhân chạy đến. Chỉ có điều khi chạy đến, bọn họ nhìn thấy ba vị Trưởng lão không ngừng lăn lộn trên mặt đất thì sắc mặt tất cả đều kịch biến.
Ầm!
Trong lúc các tộc nhân bởi vì biến cố nơi này mà sắc mặt kịch biến, thì ở nơi tòa lâu các sụp đổ đằng kia, một đạo thân ảnh chật vật lại lần nữa vọt ra, mọi người vừa nhìn thấy lập tức phát ra một vài tiếng kinh hô.
– Đó là Trưởng lão Lâm Trí? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
– Là Lâm Động, những Trưởng lão này hình như đang giao thủ với Lâm Động!
– Cái gì? Lâm Động dám cùng Trưởng lão động thủ ư? Trưởng lão Lâm Trí là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành a!
– Ngu xuẩn, Lâm Động này thì có gì mà không dám, ngươi không thấy tình thế này sao? Không chỉ Trưởng lão Lâm Trí chật vật như thế, ngay cả ba vị Trưởng lão cũng khí tức suy nhược, hiển nhiên bọn họ vừa rồi đã liên thủ đối phó với Lâm Động, nhưng đều thất bại…
– Làm sao có thể?
– …
Nghe thấy đông đảo tiếng kinh hô vang lên bốn phía, khuôn mặt Lâm Trí vốn tái nhợt lại càng tái hơn. Khuôn mặt vặn vẹo cực kỳ dữ tợn nhìn về phía trên không trung. Lão đưa tay chùi đi vết máu ở khóe miệng, ngẩng đầu nhìn Lâm Động ở trên trời, lạnh lùng nói:
– Hộ vệ Gia tộc nghe lệnh, kẻ này có mưu đồ làm loạn Gia tộc Lâm Thị, giết ngay tại chỗ!
Vù vù!
Lúc tiếng quát của Lâm Trí vừa dứt, tại khu vực đó liền phát ra các âm thanh xé gió. Ngay sau đó, từng tên hộ vệ tinh nhuệ khí tức không tệ liền xuất hiện xung quanh lầu các và các gốc đại thụ, ánh mắt đều tập trung về phía Lâm Động.
– Bắt cho ta!
Lâm Trí lạnh lùng quát lên, hàn ý trong mắt chớp động. Những hộ vệ này cho dù không thể nào bắt giữ được Lâm Động, nhưng chỉ cần hắn thực sự có can đảm ra đòn sát thủ thì hôm này hắn nhất định sẽ bị Gia tộc Lâm Thị chân chính hủy diệt.
Nghe thấy tiếng quát lạnh của Lâm Trí, thân hình những hộ vệ kia phóng đến, khí tức tương liên lẫn nhau, hiển nhiên là hợp thành trận pháp để áp chế Lâm Động.
Nhìn những hộ vệ này vọt tới, Lâm Động khẽ chau mày. Hắn liếc mắt nhìn Lâm Trí ở bên dưới, trong lòng thầm cười lạnh. Hắn cũng không phải kẻ ngu dốt chỉ biết làm chuyện lỗ mãng. Chủ ý của lão già này tự nhiên là biết rõ, lập tức tâm thần khẽ động, tinh thần lực cường đại lập tức tràn ra nhanh như thiểm điện.
Sau đó bàn tay hắn nắm chặt, khí tức tương liên của những hộ vệ đều bị hắn mạnh mẽ cắt đứt, sau đó nguyên một đám bong bóng do tinh thần lực ngưng tụ thành liền hiện ra, đem bọn chúng vây khốn chặt lại, sau đó tiện tay ném về phía mặt đất.
– Các ngươi thân là hộ vệ Gia tộc, nên phải biết phân biệt phải trái. Lúc ta tiến vào Tộc Tàng bị bốn người bọn Lâm Trí này điều khiển trận pháp muốn ám sát ta, việc này đợi khi Tộc trưởng đến ta sẽ báo cáo cho ông ấy. Các ngươi nếu như vẫn không biết tốt xấu sẽ không hạ thủ lưu tình nữa đâu!
Tiếng quát lạnh lẽo như băng của Lâm Động từ trên bầu trời truyền xuống, truyền đến trong tai của từng hộ vệ.
Nghe thấy tiếng quát của hắn, sắc mặt những hộ vệ kia hơi đổi, nhìn những bong bóng thủy tinh đang bao phủ cơ thể. Bọn hắn biết rõ chỉ cần tâm niệm Lâm Động vừa động thì chính mình sẽ chết ngay lập tức!
– Lâm Động, ngươi dám phản kháng Chấp Pháp Đội của Gia tộc à?
Lâm Trí nhìn thấy một màn này, lạnh lùng quát lên.
– Lão tạp mao nhiều lời!
Ánh mắt Lâm Động phát lãnh, thân hình khẽ động, đã hóa thành một đạo khói xanh lướt đi.
Thấy thế, sắc mặt Lâm Trí cũng biến đổi, thân hình vội vàng lui về phía sau. Nhưng với tốc độ của Lâm Động, hắn há có thể so sánh được? Thân ảnh Lâm Động vừa lóe lên, thì một cánh tay giống như thiểm điện xé rách không khí, hung hăng chộp lên phía trên yết hầu Lâm Trí.
Ồn ào!
Nhìn thấy Lâm Động vừa ra tay liền đã có thể bắt giữ được Lâm Trí, mọi người xung quanh đều hít một hơi lãnh khí. Một số người không nhịn được lùi về phía sau, giữ khoảng cách một chút. Loại sự tình này bọn hắn tốt nhất không nên xen vào. Hai bên đều là cường nhân, bọn hắn đều không thể đắc tội nổi.
– Lâm Động, không được làm bậy!
Chỉ có điều, ngay lúc Lâm Trí bị Lâm Động bắt giữ, một tiếng quát từ xa truyền đến. Bóng người chớp động, Lâm Mục liền xuất hiện tại khu vực này.
Lão nhìn vào đống bừa bộn đầy đất trước mặt, khuôn mặt co quắp lại, chợt quát với Lâm Động.
Bất kể như thế nào thì Lâm Trí cũng là Trưởng lão Nội tộc, nếu như thật sự bị Lâm Động giết đi thì sẽ tạo thành một cơn chấn động cực lớn.
Nhìn thấy Lâm Mục hiện thân, ánh mắt Lâm Động lạnh lẽo lướt qua khuôn mặt Lâm Trí một cái. Chợt tay áo hắn phất lên, hung hăng tát vào mặt Lâm Trí. Lực lượng vừa xuất ra liền đem Lâm Trí đánh bay đi.
Cuối cùng Lâm Trí phải chật vật lăn trên mặt đất mười vòng, máu tươi và hàm răng rơi lả tả, bộ dạng như vậy khiến những người xung quanh trong lòng đều rét lạnh.
Lâm Động này thật sự quá hung ác, thậm chí ngay cả Trưởng lão có địa vị tôn sùng của Nội tộc cũng bị hắn đánh thành ra như vậy.
Lâm Mục thấy vậy cũng cười khổ một tiếng, đối với tính cách có thù tất báo của Lâm Động hắn lại lần nữa thêm hiểu rõ. Chỉ có điều cũng may Lâm Động hạ thủ lưu tình, không chân chính giết Lâm Trí.
– Ài, ngươi đấy…
Lâm Mục thở dài một tiếng, vừa định nói chuyện thì đột nhiên tại một hướng khác trong Nội tộc, một đạo khí tức cực kỳ cường đại đột nhiên phóng lên trời, sau đó trực tiếp dùng một loại tốc độ cực nhanh vọt đến nơi này.
Cảm ứng được luồng khí tức quen thuộc này, nụ cười khổ trên mặt Lâm Mục càng thêm khổ sở. Người đang tới kia hiển nhiên chính là Lâm Lang Thiên cũng vừa vặn xuất quan. Với tính cách của hắn tuyệt đối sẽ không đứng nhìn Lâm Trí thuộc phe phái của mình bị đánh thành bộ dạng như vậy.
– Lại phiền toái rồi!