Vũ Dạ Kỳ Đàm

Chương 20


Đọc truyện Vũ Dạ Kỳ Đàm – Chương 20

Yêu cầu gửi nuôi tử thần vương tộc siêu khó hầu hạ, manh vật cũng có lòng yêu sự nghiệp, EX thành lập

Lam Minh và Khế Liêu xông ra ngoài, đánh nhau với lũ đọa thiên sứ.

Đọa thiên sứ đa phần đều vô cùng hung bạo, Lam Minh và Khế Liêu cũng không thừa lời, áp dụng phương pháp trực tiếp giết chết.

Lam Minh vung ma đao Minh, ngăn trở trước cửa hang núi, chém lũ đọa thiên sứ tụ lại thành tro bụi, Khế Liêu thả người chạy ra xa, giải quyết những tên bị thương đang chạy trốn tán loạn.

Phong Tiểu Vũ từ cửa hang nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy lũ đọa thiên sứ này toàn thân đen kịt hai mắt đỏ lòm như máu lông vũ thì đen như than cốc, nhịn không được chậc chậc hai tiếng, “Em vẫn cho rằng tiêu biểu của thiên sứ sa ngã là Lucifer chứ… còn tưởng là rất tuấn tú a.”

“Lucifer thì rất tuấn tú.” Long Tước tiếp lời, nói, “Hắn là trưởng thiên sứ rơi xuống thành ma vương, cấp bậc đương nhiên không giống, lũ này chỉ là thiên sứ bậc thấp mà thôi, thiên sứ bậc thấp vốn chỉ giống như loài chim, không có chỉ số thông minh hoàn thiện.”

“A?” Phong Tiểu Vũ nhíu mày, “Thật là bôi nhọ cái đẹp nga.”

“Thiên sứ cái loại này.” Bạch Lâu cười cười, “Bất quá chỉ là một cách gọi dễ nghe mà thôi.”

“Uy.” Lúc này, chợt nghe Miêu Tiêu Bắc nói, “Cậu không sao chứ?”

Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy Tử Thần kia tựa hồ càng lúc càng suy yếu, Phong Danh Vũ thổi hơi cũng đã không còn hiệu nghiệm.

“Nguy rồi.” Long Tước tiến lên nói với Miêu Tiêu Bắc, “Mau chóng tìm về Tử Thần Hoàn cho hắn, nếu không hắn không cầm cự được!”

“Nga..” Miêu Tiêu Bắc cầm lấy trục tranh cuốn kia, chăm chú nhìn vào hình vẽ trong đoạn vũ đạo đó. Động tác thì cũng không nhiều lắm, có điều khó quá! Miêu Tiêu Bắc tận lực tiếp thu hàm nghĩa trong động tác đó, vũ giả dường như muốn triệu hoán ánh mặt trời…

Ghi tạc động tác sâu trong đầu, Miêu Tiêu Bắc buông trục tranh cuộn, đem cái túi đeo trên người đưa cho Long Tước. Cổ Lỗ Y hiếu kỳ ló đầu ra, nghiêng đầu nhìn Miêu Tiêu Bắc.

Cùng lúc đó, bên ngoài hang núi đã là long trời lở đất…

Lam Minh và Khế Liêu đều là loại hình thuộc về phần tử bạo lực, mà lũ đọa thiên sứ đến vây công bọn họ cũng là loại động vật chỉ biết đánh nhau lại không hề có mỹ cảm, bốn phía núi đá đổ nát, cây cối không ngừng ngã xuống.

Cổ Lỗ Y lúc này còn đeo headphone của Miêu Tiêu Bắc, mở to hai mắt hiếu kỳ nhìn ra bên ngoài, tất cả cảnh tượng trước mắt phối hợp với tiết tấu âm nhạc trong headphone truyền ra, liền trở nên vô cùng cuốn hút.

Điệu nhảy vô cùng ưu mỹ bao hàm sức hút của Miêu Tiêu Bắc, cùng với cảnh chiến đấu điên cuồng của Khế Liêu và Lam Minh bên ngoài dung hợp lẫn nhau, phối hợp rất hoàn mỹ.

Cổ Lỗ Y ngây thơ nhìn, mồm hơi há ra, vô thức vỗ đôi bàn tay bé bỏng của mình, kêu lên cô kỷ cô kỷ…

Những thứ đặc sắc thường chỉ vụt qua trong chớp mắt, khi Lam Minh và Khế Liêu với một đao cực mạnh chém đọa thiên sứ cuối cùng thành tro bụi, thì vũ điệu của Miêu Tiêu Bắc cũng kết thúc, động tác kết thúc là cậu vươn hai cánh tay thon dài, vẽ ra một vòng tròn vây quanh Tử Thần kia. Đồng thời, trong không trung, theo động tác của cậu, xuất hiện một cái động trống rỗng trắng xóa, bên trong có một tia sáng cường liệt bắn ra.

Toàn bộ hang núi trong nháy mắt sáng bừng lên.

Tất cả mọi người không chịu nổi phải nhắm tịt hai mắt, đồng thời, cảm thấy gió lớn gào thét, trong hang núi âm u lạnh lẽo bắt đầu dần dần nóng lên, giống như Miêu Tiêu Bắc vừa triệu hoán mặt trời.

“A!”

Trong ánh sáng chói lòa, mọi người chợt nghe Phong Danh Vũ kêu một tiếng, rồi tia sáng dần dần yếu bớt, mọi người mở mắt.

Chỉ thấy ánh sáng tụ lại, vòng tròn nhu hòa kia bao quanh Tử Thần suy yếu trên mặt đất.

Cuối cùng, ánh sáng biến thành một chiếc vòng rơi xuống trên đỉnh đầu của Tử Thần… Dần dần càng lúc càng nhỏ, sau cùng, biến thành một hoa văn hình chiếc vòng màu vàng nhạt, lưu lại trên cái trán trắng nõn của Tử Thần, trông như một hình xăm, vô cùng đẹp đẽ.

Phong Danh Vũ vẫn kiên trì không ngừng quay phim, giống như được thần linh hỗ trợ, ánh sáng chói mắt ban nãy cũng không thể khiến cô buông tha, Phong Tiểu Vũ bên cạnh không hiểu sao cảm thấy một cỗ sát khí bừng bừng lan tỏa, quả nhiên, mỹ nam chính là động lực giúp để chị hai sáng tạo kỳ tích.

“Được chưa?” Miêu Tiêu Bắc đi đến, tiếp nhận túi mà Long Tước đưa qua khoác lên lưng, ngồi xổm xuống nhìn Tử Thần trên mặt đất, “Vẫn chưa tỉnh a, có điều sắc mặt đã tốt hơn rồi.”

“Tử Thần Hoàn đã trở về, hắn hiện tại là bất tử thân, không có vấn đề gì đâu.” Lúc này, Lam Minh và Khế Liêu đi đến.

“Hmm, nhìn kỹ, Tử Thần này hình như tuổi không lớn a.” Khế Liêu cúi đầu nhìn hắn, hỏi Lam Minh, “Hình như ngươi quen với hắn a.”

“Họ của nó là Dana Waters.” Lam Minh nói.

“Dana Waters?” Long Tước mở to hai mắt, “Là hậu duệ của thần bóng đêm?”

“Nó tên là Sesier, nói chính xác hơn, nó là con trai của tên thần bóng đêm lưu manh thối và em gái của Lucifer yêu đương vụng trộm sinh ra.” Lam Minh nói, “Là cháu ngoại bảo bối của Lucifer, rất khó tưởng tượng có người dám trộm Tử Thần Hoàn của nó mà còn khi dễ nó thành như vậy, hơn nữa đuổi theo nó còn là đọa thiên sứ, nếu như Lucifer biết thì chắc chắn tất cả đọa thiên sứ trong địa ngục đều chết chắc rồi.”


“Ngươi có muốn đi hỏi Lucifer hay không?” Long Tước ngẩng đầu hỏi, “Có gì đó không ổn.”

“Hỏi cũng như không.” Lam Minh nhún nhún vai, “Ba người đó đã lớn nhưng lại không được đứng đắn, dẫn nó về nhà dưỡng thương trước đã.”

“Ừm…” Long Tước vuốt cằm, tỉ mỉ quan sát Sesier, nói, “Nếu thân phận tôn quý như vậy, chúng ta cứu mạng của nó, chắc là cũng thu được một nguồn lợi kha khá nha.” Nói rồi cúi người bế bổng Sesier lên, mọi người xuống núi về biệt thự.

.

Miêu Tiêu Bắc cầm trục tranh cuộn xem, hỏi Lam Minh, “Đây là Vũ Dạ tập sao?”

“Chỉ là một phần thôi.” Lam Minh nói, “Vũ Dạ tập hoàn chỉnh có chín quyển.”

“Nói cách khác là còn có tám quyển?” Miêu Tiêu Bắc nhìn nhìn hình vẽ bên trên.

“Lúc về ngươi tỉ mỉ nghiên cứu một chút đi.” Lam Minh nói với Miêu Tiêu Bắc, “Mấy quyển khác chúng ta sẽ tiếp tục tìm, có điều, thuận lợi như vậy đã chiếm được một quyển, coi như không tồi.”

“Ừ, các đọa thiên sứ đó theo đuổi Tử Thần, có lẽ cũng muốn Vũ Dạ tập.” Long Tước nghĩ nghĩ, nói, “Sau khi Vạn Ma động bị mở, có rất nhiều thứ không nên đi ra đã thoát ra, nói cách khác, gần đây công việc trừ ma sẽ rất tốt, đây chính là một cơ hội làm ăn không tồi a, chúng ta phải nhân cơ hội lập một sự nghiệp đình đám mới được.”

Phong Danh Vũ bên cạnh nghe được, thu lại camera, hỏi Long Tước, “Long Tước, có muốn hợp tác không?”

Long Tước ngước mắt nhìn cô, chỉ thấy Phong Danh Vũ hai mắt lấp lánh, cười hỏi, “Hợp tác thế nào? Cô có ý kiến thích hợp sao?”

“Ừ!” Phong Danh Vũ gật đầu nói, “Tôi có một kế hoạch rất phù hợp cho các anh.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhìn Phong Danh Vũ.

Chỉ thấy cô vuốt cằm, mặt cười toe toét.

.

Về tới biệt thự, Tiếu Hoa đã tỉnh chỉ là còn hơi mơ màng, đang bưng tách cà phê ngồi trên ghế, vừa tỉnh rượu thì thấy Long Tước ôm một người có cánh tiến đến, trong nháy mắt anh cảm thấy càng thêm choáng váng.

“Tiếu ca, thế nào rồi a?” Phong Tiểu Vũ nhìn anh, Tiếu Hoa lắc đầu, “Không.” Nói xong, đứng lên nói với Phong Danh Vũ, “Tôi về công ty.”

“Chờ chút.” Phong Danh Vũ ngăn anh lại, hắc hắc cười, nói, “Có một số việc muốn bàn với anh.”

Phong Danh Vũ tiến qua, ghé vào tai anh nói vài câu.

“Hả?” Tiếu Hoa mở to hai mắt nhìn Phong Danh Vũ, hình như có chút không dám tin.

“Đi a.” Phong Danh Vũ nói.

“Cô không lo à?” Tiếu Hoa nói, “Đoạn đường kia, không phải nói để mở quán bar…”

“Quán bar chỉ cần phân nửa chỗ đó thôi, còn phân nửa chúng ta giữ lại làm cái này.” Phong Danh Vũ nhướng mi một cái.

“Chuyện này… Cô không nghĩ tới vấn đề phí tổn à?” Tiếu Hoa lắc đầu, “Đồ phá sản!”

Phong Danh Vũ dường như đã rất quyết tâm, quay đầu, “Mặc kệ!”

Tiếu Hoa bất đắc dĩ thở dài, “Hừ, tùy cô, dù sao cô cũng là bà chủ.” Nó xong, liền vội vã đi.

Tất cả mọi người khó hiểu nhìn Phong Danh Vũ, chỉ thấy tâm tình của cô có vẻ vô cùng tốt, sung sướng thì thầm ca hát, lên lầu thay quần áo.

.

Sesier được đặt nằm trên sofa, Phong Tiểu Vũ chọt chọt cánh nó, nói, “Có cánh đi đâu cũng rất phiền phức nha.”

“Chắc là có thể thu lại…” Miêu Tiêu Bắc vừa mới dứt lời, thì thấy Sesier hơi giật giật, mở mắt, liếc Phong Tiểu Vũ.

Phong Tiểu Vũ lui ra phía sau một chút, người này lạnh như băng, thoạt nhìn thật tôn quý nha.

Sesier tỉnh, từ từ ngồi dậy, đôi cánh phía sau chậm rãi thu lại, sau đó biến mất.


“Woa, thật sự có thể thu hồi, rất tiện lợi a.” Phong Tiểu Vũ cười tủm tỉm nói.

Sesier ngước mắt nhìn nhìn Lam Minh.

Lam Minh ngồi xuống hỏi nó, “Ngươi còn nhớ rõ ta?”

Sesier gật đầu, nhìn Miêu Tiêu Bắc, nói một tiếng, “Cảm ơn.” Thanh âm rất nhẹ rất nhẹ.

“Nga, không phải câm a?!” Bạch Lâu nửa đùa nửa giỡn nói, “Còn tưởng là người câm.”

Sesier nhìn nhìn hắn, không nói gì, cúi đầu, hai chân co lại đặt lên sofa vòng hai tay ôm lấy, thoạt trông có vẻ hơi u uẩn.

Long Tước cười cười, hỏi Lam Minh, “Nó bao nhiêu tuổi?”

Lam Minh suy nghĩ một chút, nói, “Chắc là còn chưa thành niên.”

“Thành.” Sesier thấp giọng nói, “Vừa.”

“Nga.” Lam Minh gật đầu.

“Nhỏ như vậy a?” Phong Tiểu Vũ chậc chậc hai tiếng, “Bao nhiêu a?”

“Nó sinh ra trước khi ta bị phong ấn, chỉ vừa mới một nghìn hai trăm tuổi phải không?” Lam Minh hỏi.

“Ừ.” Sesier gật đầu.

Phong Tiểu Vũ hít một ngụm khí lạnh —— Một nghìn hai… Vừa thành niên…

“Tử Thần Hoàn sao lại bị mất, còn nữa, giết người sói làm cái gì?” Lam Minh hỏi nó.

Sesier nhìn nhìn Vũ Dạ tập trong tay Miêu Tiêu Bắc, nói, “Tử Thần Hoàn bị trộm đi, bị người sói.”

“Sao lại như vậy được.” Khế Liêu nhướng mi, “Người sói không có năng lực trộm Tử Thần Hoàn.”

Sesier không nói.

Lam Minh nhìn nó nửa ngày, hỏi, “Ngươi không phải là… nhận thức lầm đọa thiên sứ thành người sói chứ?”

Sesier không nói lời nào, nhưng mọi người chú ý tới, gương mặt của nó đỏ lên.

“Nga…” Phong Danh Vũ sờ sờ cằm, “Tính cách so với trong tưởng tượng còn e thẹn hơn a.”

“Ha ha ha…”

Mọi người đang ngây ngẩn, chợt nghe Khế Liêu đột nhiên ngẩng mặt ha ha cười phá lên, đạp lưng ghế sofa nó, “Thật… Tử Thần thật ngốc a, ngay cả người sói và đọa thiên sứ cũng không phân biệt được.”

Mọi người cũng hơi bất đắc dĩ nhìn Sesier, chỉ thấy mặt Sesier càng đỏ hơn, cúi đầu không nói lời nào.

“Có muốn về nhà hay không?” Lam Minh hỏi nó.

Sesier lắc đầu.

“Tại sao lại không chịu về?” Miêu Tiêu Bắc đột nhiên ý thức được, Sesier này tuy rằng dáng vẻ là một người vừa trưởng thành, nhưng dường như tuổi của tâm lý còn rất nhỏ.

“Bọn họ cãi nhau.” Sesier nhỏ giọng nói, “Phiền.”

“Đến chỗ cậu ngươi được không?” Lam Minh lại hỏi.

“Cậu không có nhà.” Sesier nói, “Hình như rất bận.”


Lam Minh có chút rầu rĩ, nên tiễn quý tộc đại thiếu gia này đi chỗ nào cho tốt đây? Chợt nghe Phong Danh Vũ nói, “Vậy dứt khoát ở lại đây đi?”

Tất cả mọi người sửng sốt, xoay mặt nhìn cô.

“Tử Thần ăn có nhiều không?” Miêu Tiêu Bắc cũng không biết vì sao lại hỏi ra câu đó, tất cả mọi người hết nói.

“Tử Thần ăn không nhiều lắm.” Bạch Lâu nói, nhìn Khế Liêu, “Hắn còn cần một thời gian để tu dưỡng, chờ bệnh khỏi rồi thì có thể hồi sinh các người sói kia.”

“Vậy ở lại chỗ này nha?” Phong Danh Vũ nói, “Các anh nhẫn tâm để em ấy lưu lạc đầu đường sao?”

Mọi người cũng hiểu trước tiên chỉ có thể ở lại nơi này, nói thế nào nhỉ, Tử Thần này dường như không có năng lực tự lo liệu cho sinh hoạt, nếu lỡ để cho yêu ma quỷ quái thậm chí là người bình thường dụ dỗ, đến lúc đó lại lạm sát người vô tội.

Sesier ngước mắt, nhìn nhìn Lam Minh.

Lam Minh hỏi nó, “Muốn ở lại?”

Sesier gật đầu một cái rất nhẹ.

Lam Minh bật cười, “Vậy ở lại đi, dù sao vẫn còn phòng!”

“Đúng rồi, ở lại nơi này đi!” Phong Danh Vũ cười tít mắt sắp xếp cho nó căn phòng sát vách Long Tước.

.

Đêm đó, Long Tước sai một con quạ đen đi đến địa ngục truyền một lời nhắn, người nhận tin là thần bóng đêm, nghe nói Sesier ở cùng chỗ với Lam Minh bọn họ, liền phái người đưa tới rất nhiều tiền, nói là phí nuôi dưỡng, nhờ thay mình chăm sóc một đợt, có người nói gần đây địa ngục rất loạn, bọn họ bận rộn vô cùng.

.

“Địa ngục bên kia có chuyện gì vậy?” Lúc ăn cơm, Lam Minh khó hiểu hỏi Sesier, “Đều nói là bận rộn.”

“Vạn Ma động.” Sesier nhỏ giọng nói, “Sau khi mở, thật nhiều ác linh chạy ra.”

Tất cả mọi người nhíu mày, Miêu Tiêu Bắc và Phong Tiểu Vũ tuy rằng nghe không hiểu, nhưng cũng ý thức được, con Mang lần trước phỏng chừng bởi vì Vạn Ma động mở ra mà trốn tới, những thứ nguy hiểm đang qua lại trong nhân gian, vậy chẳng phải sẽ hại chết rất nhiều người sao?

Ăn cơm tối xong, mọi người rửa mặt, Sesier thay một bộ áo dài, cánh cũng rửa sạch, xòe ra để hong khô lông vũ.

Mọi người liền thấy một mỹ nam đi chân trần, mặc áo dài trắng, mái tóc đỏ dài chạy tới chạy lui, hành động như một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, có điều rất văn tĩnh.

Long Tước nhận phí phụng dưỡng kếch xù, cho nên nhận trọng trách chăm sóc Sesier, có điều hắn vốn là siêu cấp nãi ba, nuôi thêm một đứa cũng chẳng hề gì.

.

Bình an trôi qua ba bốn ngày, thân thể của Sesier đã khỏe hơn, nó liền hồi sinh những người sói kia.

Mấy ngày nay, Miêu Tiêu Bắc và Phong Tiểu Vũ luyện múa, vũ đoàn của bọn họ gần đây đang chuẩn bị một vũ kịch mới.

Mặt khác, Miêu Tiêu Bắc mỗi ngày đều nghiên cứu bản Vũ Dạ tập, Bạch Lâu tìm cho cậu rất nhiều tư liệu để tham khảo.

Lam Minh và Long Tước còn có Khế Liêu đều đi tìm đầu mối về Vạn Ma động.

Long Tước phụ trách nấu ăn và chăm sóc Sesier.

Chỉ là Sesier vô cùng khó hầu hạ, kén ăn đến mức người hay thần đều phẫn nộ, hơn nữa còn không thích nói chuyện, cứ lầm lầm lì lì âm thầm, buổi tối ngủ thì khăn trải giường đều phải dùng tơ tằm, nếu không sẽ cọ làm trầy da… Long Tước cảm thấy chính mình đã tìm một đại gia về hầu hạ., thảo nào thần bóng đêm tự dưng phóng khoáng như vậy, cho nhiều phí nuôi dưỡng như vậy, bởi vì cực kỳ khó ‘chăn nuôi’!

.

Ngày đó, mọi người ăn điểm tâm xong, đang suy nghĩ buổi chiều nên làm gì thì Phong Danh Vũ chạy vào, còn mang đến một chiếc xe thể thao vô cùng đẹp, nói là để tặng mọi người.

Miêu Tiêu Bắc lần đầu có cảm giác mình ănchựccơm, có điều xe này thật oách a.

Phong Danh Vũ rủ Miêu Tiêu Bắc bọn họ cùng lên xe, đi tới trung tâm thành phố, dừng trước một tòa nhà hoa lệ ở khu hoàng kim(nơi có giá nhà đất rất đắt).

“Woa, đoạn đường này thật là đẹp.” Phong Tiểu Vũ tán thưởng, “Chị, lần trước chị nói ở chỗ này mở quán bar phải không?”

“Ừ… Có điều bây giờ đã sửa lại, quán bar sửa nhỏ hơn, ở sát vách.” Phong Danh Vũ nói, ngoắc mọi người, “Đến đây đến đây.”

Mọi người theo cô đi vào, tòa nhà này nhìn từ bên ngoài vô cùng hiện đại, cũng không biết là dùng để làm gì, chỉ là một vài chi tiết ngoài cửa bố trí rất tỉ mỉ, có dấu ấn kỳ dị của ma quỷ.

Lam Minh nhíu mày, “Thẩm mỹ rất tốt.”

Vào trong tòa nhà, chỉ thấy là kiến trúc theo phong cách châu Âu và Trung Quốc kết hợp, vô cùng xa hoa. Sau khi vào nhà, mới phát hiện toàn bộ không gian cũng không có ngăn cách, cho nên trần nhà rất cao, thoạt nhìn giống như một pháo đài cổ kính của Âu Châu cổ đại, trong phòng bài trí giống như một phòng khách xa hoa.


“Đây là nơi làm việc.” Phong Danh Vũ cười hì hì dẫn mọi người đi tham quan, đến cửa sau, chỉ thấy là một khu vườn rất lớn, còn có một nơi nghỉ mát, cũng có chỗ để ăn.

“Đây, là phòng làm việc dành cho ngành nghề gì?” Phong Tiểu Vũ nửa ngày mới tỉnh ra, hỏi chị nó.

“Phòng làm việc của các anh, bên cạnh là quán bar tôi mở, bên kia là rạp hát của tôi, phía sau còn có một nhà hàng tôi mở, bên kia là công ty tôi.” Phong Danh Vũ hắc hắc cười giới thiệu cho mọi người.

Phong Tiểu Vũ một lát mới hỏi, “Chị, chị muốn chiếm lĩnh khu phố buôn bán này sao?”

“Nơi này là nơi mọi người thường ngày sẽ công tác và nghỉ ngơi, công tác một tuần năm ngày, mỗi ngày tám tiếng, đàn ông manh nhất chính là đàn ông có sự nghiệp.” Phong Danh Vũ vẻ mặt say sưa.

Miêu Tiêu Bắc hỏi, “Then chốt là… Bọn họ ở đây để làm việc gì?”

“Bắt quỷ a!” Phong Danh Vũ cười cười, lúc này, bên ngoài Tiếu Hoa mang đến lẵng hoa và pháo, còn có thảm đỏ, hôm nay là ngày đầu tiên mở công ty, phải bày bảng hiệu và đốt pháo.

Phong Danh Vũ dẫn mọi người ra bên ngoài, chỉ chỉ tấm màn che trên tấm bảng hiệu treo trên tường, ngoắc Lam Minh, hỏi, “Khai trương?”

“Nơi này, sau này là phòng làm việc của các anh, cũng không phải bắt quỷ thì không thể kiếm tiền, có đúng không?” Phong Danh Vũ cười bảo Lam Minh kéo bức màn xuống.

Lam Minh vươn tay, nhẹ nhàng kéo một cái.

Mọi người tiến tới, chỉ thấy trên nền màu đen, có mấy chữ tiếng anh màu xám, kiểu chữ rất đơn giản, nhưng thoạt nh́n lại rất hoa lệ: Exorcist.

Phong Tiểu Vũ chớp chớp mắt, một lát mới hỏi, “Bà chị, cái này là sao a?”

Phong Danh Vũ nhẹ nhàng cười, nhìn Tiếu Hoa.

Tiếu Hoa thở dài, nói, “Là chủ ý của chị em đó.”

“Tên không sai a.” Long Tước cũng cười, nhìn Lam Minh, “Rất thích hợp phong cách của ngươi.”

“Rốt cuộc nghĩa là gì a?” Khế Liêu có chút không kiên nhẫn, nhìn mọi người.

“Exorcist.” Tiếu Hoa liếc mắt nhìn Khế Liêu, “Nghĩa là thầy trừ tà… Ngốc.”(Khu ma nhân = Thầy trừ tà, lúc đầu vì muốn hình tượng Lam ca oách hơn nên để là khu ma nhân cho thần bí = =lll)

Khế Liêu nhíu nhíu mí mắt, mỉm cười nhìn Tiếu Hoa.

Tiếu Hoa lập tức tránh sang bên cạnh một chút, thiếu chút nữa quên mất, Khế Liêu là một phần tử bạo lực!

“Ta thích.” Lam Minh thỏa mãn cười, kéo Miêu Tiêu Bắc, “Rất phù hợp thẩm mỹ của ta.”

Miêu Tiêu Bắc rút tay về, nói, “Thích thì được rồi, cám ơn Danh Vũ đi.”

Lam Minh nhếch miệng, “Bây giờ chính là lúc để thưởng cho cô ấy.”

Tất cả mọi người khó hiểu nhìn hắn, chỉ có Phong Danh Vũ nhanh tay cầm lấy camera.

Đồng thời… Chỉ thấy Lam Minh đột nhiên một tay kéo Miêu Tiêu Bắc qua, cúi đầu, hôn một nụ hôn nồng nhiệt theo đúng tiêu chuẩn quốc tế.

“Nha a!”

Lần này thét chói tai ngoại trừ Phong Danh Vũ, còn có rất nhiều người đi đường, vốn một tòa nhà với phong cách cổ quái xuất hiện tại khu phố buôn bán trung tâm đã rất kỳ lạ, lại có một đám trai đẹp không rõ lai lịch, hơn nữa lại có hai chàng siêu cấp đẹp trai hôn nhau cuồng nhiệt ngay bên đường, trong nhất thời, EX trở thành khu vực thiêng liêng.

Bạch Lâu dứt khoát đem nghiệp trừ tà và buôn bán sách cũ của mình cũng đều dọn tới đây.

Sau khi đưa vào hoạt động thí nghiệm ba ngày, Tiếu Hoa những tưởng rằng chắc mẩm là lỗ vốn cũng phải khâm phục ý tưởng làm ăn của Phong Danh Vũ.

Bởi vì cảm giác thần bí và lực hấp dẫn của EX, nhà hát và quán bar nhà hàng gần đó buôn bán đều đắt khách vô cùng, ở đây hầu như bị các nữ sinh chiếm đóng.

Có điều, Phong Danh Vũ hình như vẫn không thèm để ý đến chuyện làm ăn, từ ngày đó khi thấy được một màn ướt át kia, Phong Danh Vũ vẫn như cũ chìm trong trạng thái linh hồn vất vưởng, cả ngày bay tới thổi lui.

Exorcist, tên gọi tắt EX, nghề nghiệp là trừ tà, chỉ cần bạn cảm thấy trong cuộc sống xảy ra chuyện kỳ quái, hoặc những thứ không nên tồn tại trên nhân gian làm ảnh hưởng đến đời sống của bạn… Đều có thể tìm đến EX xin trợ giúp.

Đương nhiên, dù không có yêu ma quỷ quái, bạn cũng có thể đến quán bar nhà hàng gần EX ngồi, ngắm các anh siêu đẹp trai ra ra vào vào EX, hoặc đến nhà hát hoa lệ, xem vũ kịch rung động lòng người. Không lâu sau đó, khu vực buôn bán bị Phong Danh Vũ chiếm lĩnh này, biến thành khu vực của EX, ngay cả tạp chí mới cũng bắt đầu quan tâm vùng này, Tiếu Hoa lúc này mới ý thức được, Phong Danh Vũ đã đem những người này, biến thành nguồn thu hút tiền tài to lớn, gian phòng làm việc của EX mở ra tuyệt đối so với quán bar càng kiếm được nhiều tiền hơn.

Vì vậy, các manh vật không nghề nghiệp, biến thành những thanh niên tốt có chức nghiệp có lý tưởng…

.

.

_________________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.