Đọc truyện Vũ Cực Thiên Hạ – Chương 2459: Hồi ức cuộc đời
Răng rắc!
Răng rắc!
Mộ Ma Thần tiếp tục sụp đổ.
Ma Thần bây giờ như dã thú, mái tóc bay trong gió như cỏ khô, đôi tay gầy gò biến thành móng vuốt dữ tợn, đôi mắt đục lóe tía sáng đỏ.
Bây giờ Ma Thần phải nuốt Lâm Minh, không thì lão sẽ vì Mộ Ma Thần tan nát mà chậm rãi dầu hết đèn tắt.
Lâm Minh lạnh lùng hỏi:
– Thánh Mỹ đâu? Nàng ở đâu?
Vạn năm trước Lâm Minh mất liên lạc tinh thần với Thánh Mỹ, không biết xảy ra chuyện gì với nàng.
Khi đó chủ nhân Tu La lộ không thể rời khỏi Tu La lộ, không cách nào cứu Thánh Mỹ. Lâm Minh thì thực lực kém xa, gặp Hồn Đế chỉ có đường chết.
Biết rõ thê tử ở trong nguy hiểm lớn lao nhưng Lâm Minh không thể làm gì, đau khổ và áy náy vô cùng.
Mấy năm nay Lâm Minh từng giây từng phút lo cho Thánh Mỹ, dù biết hơn phân nửa Ma Thần sẽ không trả lời mình nhưng hắn không kiềm được chất vấn.
– Thánh Mỹ?
Ma Thần cười gằn:
– Tiện nhân kia bị ta dùng huyết tếrồi, nếu không thì ta làm sao mở ra Vĩnh Hằng chi bích? Khục khục khục khục!
Nhìn Ma Thần cuồng cười, sát khí càng đậm trong mắt Lâm Minh. Hắn không tin lời Ma Thần, vì lúc ấy hắn cảm giác Thánh Mỹ khôngchết mà bị lực lượng bí ẩn ngăn cách.
Hơn nữa không chút nghi ngờ tình huống lúc đó là kế hoạch Hồn Đế huyết tế Thánh Mỹ không thành công, nếu không Vĩnh Hằng chi bích đã chẳng kéo dài lâu như vậy mới miễn cưỡng mở ra.
Nhưng nói sao thì hung thủ hại Thánh Mỹ gặp bất trắc là Ma Thần trước mắt.
Lâm Minh siết chặt Diệt Thế chi thương đang định công kích chợt tim run lên.
– Đây là . . .
Cảm ứng thần diệu yếu ớt liên kết tâm hồn Lâm Minh, nó đến từ nơi vô cùng xa xôi.
Loại cảm ứng này như người thân, bằng hữu cũ xa cách lâu na,ưm khiến người nhớ nhung.
Không lẽ . . .
Lâm Minh lòng máy động, giờ hắn không rảnh quan tâm Ma Thần, hắn lắc người dọc theo khe hở to lớn bay ra Mộ Ma Thần.
– Muốn chạy?
Ma Thần thấy Lâm Minh bay đi thì cắn răng đuổi theo.
Thật ra Ma Thần rất e sợLâm Minh nhưng không thể không đuổi theo. Bởi vì Mộ Ma Thần đã nát, Ma Thần muốn sửa lại Mộ Ma Thần cần năng lượng khổng lồ.
Hiện tại Thâm Uyên Ác Ma lợi hại chút đèu bị Lâm Minh giết, thái cổ chư tộc không có nguồn cung cấp chất dinh dưỡng. Nếu không giết chết Lâm Minh thì không cách nào tu sửa Mộ Ma Thần.
Mộ Ma Thần tan vỡ sẽ liên tục tổn thất lực lượng thế giới, dẫn đếnthế giới Mộ Ma Thần càng lúc càng yếu ớt, cuối cùng không khác gì đại thế giới bình thường.
Lúc này muốn phá hủy Mộ Ma Thần thì dễ như trở bàn tay.
Sao Ma Thần ngồi xem chuyện đó xảy ra được? Ma Thần dọc theo khe hởMộ Ma Thần lao ra ngoài, Ma Thần và bão lực lượng thế giới cùng nhau bay ra. Ma Thần cảm nhận lực lượng bão tố, lòng nhỏ máu.
Tốc độ Lâm Minh siêu mau, Ma Thần rượt đuổi không bỏ!
Hai người một trước một sau, các tầng kết giới không gian như cửa phòng tùy ý mở trước mặt Lâm Minh, Ma Thần, căn bản không chút cách trở.
Lâm Minh càng bay thì cảm ứng đã lâu mới có càng mạnh hơn. Mãi khi Lâm Minh bay đến một nơi, nhắm ngay hư không trước mặt, huơ tay chộp.
Xoẹt!
Không gian bị xé rách, tay phải Lâm Minh thò vào trong kéo ra một thứ hình vuông màu xám đen.
Hình lập hương này là ma phương!
Tính cả thời gian ở trong kết giới thời gian thì Lâm Minh và ma phương đã xa cách mấy vạn năm. Lúc này ôn lại cảm giác máu thịt lièn nhau, Lâm Minh mừng rỡ trong lòng.
Đối với Lâm Minh thì ma phương không chỉ là thần khí, nó còn là rồi ức của hắn, chất chứa rất nhiều.
Nó luôn cùng Lâm Minh đi tới hôm nay, trông chừng hắn từ không có gì chậm rãi bước lên con đường võ đạo, trở thành thiên kiêu trẻ tuổi, cuối cùng là cuộc đời võ đạo vượt qua Chân Thần.
Tuy ma phương chỉ là một vật phẩm nhưng Lâm Minh có tình cảm với nó khó thể dứt bỏ.
Tiếc nuối rằng có tìm được ma phương cũng vẫn không biết ti ntức Thánh Mỹ, nàng giống như bốc hơi khỏi nhân gian.
Với thực lực, độ cảm giác hiện tại của Lâm Minh dù Thánh Mỹ cách tầng tầng vũ trụ cũng không đến mức chẳng bắt được mộ chủ Mộ Ma Thần, nhưng sự thật thì ly kỳ như vậy đấy.
Lâm Minh thở dài, trong lòng tràn đầy lo lắng.
Vèo!
Ma Thần bay ra ngay sau lưng Lâm Minh.
Ma Thần chợt khựng lại nhìn chằm chằm ma phương trong tay Lâm Minh, biểu tình cực kỳ khó xem.
– Thứ này . . . Tại sao . . .
Ma Thần không phản ứng lại được, nhìn biểu tình của lão là Lâm Minh biết lý do ma phương đặt ở đây.
Lâm Minh cứ nghĩ Ma Thần sẽ cướp ma phương đi, nhưng hắn không ngờBất Hủ quân vương có thiên phú đến thế, đưa ma phương ra.
Ngẫm lại cũng đúng, thật ra lúc ấy Bất Hủ quân vương liên hợp Mục Thiên Vũ tối cao cộng thêm nhiều thượng cổ Ác MaĐế Cốt Hải ở mức độ nào đó đã là khống chế, đưama phương ra không khó khăn gì.
Bất Hủ quân vương dùng ma phương khống chế Đế Cốt Hải vì gây rắc rối cho Ma Thần chứ không trông chờ giết chết Ma Thần.
Sau nàyBất Hủ quân vương biết rõ đối kháng không lại Ma Thần, thấy đại thế đã mấtliền đưa ma phương đi.
Muốn giữ ma phương là không thể nào, nhưng giấu nó đi thì đơn giản hơn giấu đi nhiều.
Huống chi Ma Thần hơn phân nửa không biết Lâm Minh đưa ma phương cho Bất Hủ quân vương, vì vậy Ma Thần mới tưởng Bất Hủ quân vương có thủ đoạn gì đó che giấu qua đó khogón chế được Đế Cốt Hải.
Ma Thần vội vàng luyện hóa Mộ Ma Thần, không định bỏ ra thời gian công sức đi tìm một ma phương không biết có tồn tại không.
Lâm Minh thì vì lúc trước giao ma phương cho Bất Hủ quân vương, từng khắc ấn ký tinh thần của hắn và Thánh Mỹ vào ma phương, miễn cảm nhận được hơi thở đó là tìm theo cảm giác rất dễ dàng.
Lâm Minh bình tĩnh nói:
– Bất Hủ tiền bối, đa tạ.
Tận đáy lòng Lâm Minh khâm phục, cảm kích Bất Hủ quân vương. Nhân kiệt tuyệt thế như Bất Hủ quân vương dù chết cũng có thủ đoạn thông thiên.
Nếu ma phương rơi vào tay Ma Thần, tuy Lâm Minh có thể cướp lại nhưng hắn không thể tha thứ mình mất vạn năm bồi dưỡng ra liên kết huyết mạch đồng sinh đồng tử với ma phương bị Ma Thần phá đi.
Ma Thần nghiến răng nghiến lợi nói:
– Vĩnh Sinh Chi Thạch . . . Thủ đoạn giỏi lắm.
Lâm Minh híp mắt lại, mắt sáng rựcnhìn Ma Thần. Lâm Minh biết Bất Hủ đã bị Ma Thần giết chết, tàn hồn cũng không tồn tại.
Tuy rằng nói theo lời của Bất Hủ quân vương thì đây là giải quyết, nhưng khi Lâm Minh nhớ đến là lòng đau nhói.
Thù của Bất Hủ quân vương, của Thánh Mỹ, của tuấn kiệt Tam Thập Tam Thiên, của thái cổ thần tộc, của ức vạn vạn sinh linh đã chết.
Tất cả nợ máu chỉ có giết Ma Thần mới trả được.