Đọc truyện Vũ Cực Đỉnh Phong – Chương 30: Vị “yêu thú” (1)
Bất quá viên đá này rất kỳ lạ, bản thân có năng lực tự chữa trị. Chỉ cần không phải một chưởng hoàn toàn xuyên thủng, như vậy trong thời gian cực ngắn, vết chưởng ấn in trên mặt sẽ tự động biến mất. Điều này cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu nó được dùng làm công cụ kiểm tra công lực.
Nghe được lời nói của lão giả áo xám, La Băng Vân một lần nữa bĩu môi:
– Đã hai mươi tuổi rồi mà mới chỉ có điểm thực lực như vậy… Đáng để hắn đắc ý?
La Dật nghe được, lắc đầu cười khổ không ngớt…
Khi người thanh niên từ trên lôi đài nhảy lên, trở về đài cao. Một thiếu nữ ước chừng mười bảy mười tám tuổi từ trong nhóm dòng chính đã nhảy lên lôi đài…
– Ha ha, chúc mừng tam ca, Nham nhi năm nay cũng đã đạt tới tầng thứ năm a…
Đời thứ hai La gia cách đó không xa truyền tới tiếng cười ha hả, cũng vừa lọt vào tai La Dật. La Dật không khỏi hiếu kỳ quay đầu lại. Địa phương cách hắn không xa, lão bát La Thiên Đông và lão tam La Thiên Hưng đang nói chuyện với nhau.
– Ai, tiểu tử thối xưa nay không tu hành cho tốt, lần này ta từ Thiên Giản Bích Chướng trở về mới nghe nói hắn cư nhiên đạt tới tầng thứ năm, thực sự cũng lấy làm kinh hãi… Ai, bất quá so sánh với Thanh nhi, tiểu tử này vẫn còn kém rất xa…
La Thiên Hưng với một thân cẩm bảo lắc đầu khẽ thở dài một tiếng, tuy là nói vậy, thế nhưng nụ cười trên mặt lại không thể che giấu người khác. Dù sao, tuy đã hai mươi tuổi mới đạt tới tầng thứ năm, nhưng đủ tiêu chuẩn tiến vào Tu Vũ Nội Điện chính là tiêu chí chứng minh rõ ràng nhất, con trai hắn cũng là một trong những nhân vật tinh anh của La gia.
– Ha hả… Thanh nhi cũng chỉ là vận khí tốt mà thôi.
La Thiên Đông cười lắc đầu, nhưng giữa trán hiện rõ nét tự hào. Con của hắn là La Thanh, năm nay mới có mười tám tuổi nhưng đã sớm đạt tới tầng thứ năm, loại thiên tư như thế này coi như thuộc hạng trung trong tầng lớp tinh anh La gia.
Sau khi nở nụ cười tự hào, La Thiên Đông đột nhiên hiếu kỳ hỏi:
– Được rồi, tam ca, vừa nói Thiên Giản Bích Chướng, gần đây đệ nghe được một ít tin đồn… Có người nói bên đó đã xảy ra một ít chuyện?
– Uh, đích thực là đã xảy ra một ít chuyện!
Nói tới vấn đề này, biểu tình của La Thiên Hưng cũng có chút ngưng trọng, gật đầu:
– Có một Yêu Tướng, phá tan phòng ngự bích chướng, tiến vào trong Thiên Đô Phủ… Hôm nay các tông phái đều phái cao thủ tim kiếm khắp nơi, cũng không biết có xảy ra tai họa gì hay không…
– Yêu Tướng?
La Thiên Đông lại càng hoảng sợ?- Yêu Tướng mấy phẩm?
– Nhị phẩm!
– Nhị phẩm?!
La Thiên Đông thầm hít một ngụm lương khí, sắc mặt cũng hoàn toàn ngưng trọng.
– Bất quá không cần phải lo lắng, các tông phái đều đã cử cao thủ đi tìm kiếm, hơn nữa Yêu Tướng này cũng đã bị thương không nhẹ, có lẽ không thể gây lên sóng gió gì quá lớn…
La Thiên Hưng thấy sắc mặt La Thiên Đông trầm trọng, ngược lại trấn an một câu.
La Thiên Đông nhẹ nhàng gật đầu, nhưng sắc mặt vẫn trầm trọng như cũ, không nói thêm lời nào…
“Yêu Tướng? Yêu Tướng nhị phẩm? Không biết Yêu Tướng này so với yêu thú có gì khác nhau?”
La Dật nghe được có chút sửng sốt, lại có chút hiếu kỳ. Thanh âm của hai người tuy rằng không lớn, thế nhưng vừa ngay địa phương phía sau hắn, vì vậy có thể nghe được tương đối rõ ràng. Quay đầu sang bên cạnh nhìn thoáng qua La Băng Vân, thấy nàng hết sức chăm chú nhìn vào lôi dài, La Dật nhẹ nhàng huých nàng một cái.
– Hử? Sao vậy tiểu Dật?
La Băng Vân lấy lại tinh thần, đôi mắt nghi hoặc nhìn về phía La Dật.
– Băng Vân tỷ, Yêu Tướng và yêu thú, rốt cuộc có gì khác nhau?
La Dật hiếu kỳ hỏi.
– Thế nào đột nhiên lại muốn hỏi vấn đề này?
La Băng Vân thoáng có chút kinh ngạc, bất quá suy nghĩ một chút, vẫn nói:
– Khác nhau là ở trí lực.
– Trí lực?
La Dật nhíu mày.
La Băng Vân gật đầu, kiên trì giải thích nói:
– Uhm, yêu thú được gọi là “thú” đó là bởi vì trong ý thức của nó, ngoại trừ giết chóc chính là một mảnh hỗn độn, trí lực cực kỳ thấp. Tuy rằng lực công kích kinh người, thế nhưng lại thiếu trí thông minh, ngược lại không phải rất đáng sợ. Ví dụ như đầu Sư hổ thú ngày hôm qua tế tổ thuộc về yêu thú nhất phẩm. Nhưng đệ xem bộ dáng của nó, nó chỉ có bản năng của “thú”, còn về mặt linh trí lại cực kỳ thấp.
Nói tới đây, thoáng dừng lại một chút, La Băng Vân nhíu mày:
– Yêu Tướng lại khác, có thể thực lực của Yêu Tướng so với yêu thú cùng cấp bậc không mạnh hơn bao nhiêu, thế nhưng trí thông minh của chúng lại cao hơn rất nhiều. Nghe đồn là bởi vì tại Vạn Năm Huyết Uyên có một ít thực vật kỳ diệu, khi ăn những loại thực vật này sẽ khiến cho yêu thú mở linh trí, có trí thông minh tiếp cận nhân loại, ngoài hình cũng có thể biến hóa nhất định. Mà những yêu thú có thể trong lúc vô tình ăn vào loại thực vật này sẽ dần dần biến thành Yêu Tướng. Một đầu Yêu Tướng có thể trực tiếp mệnh lệnh cho rất nhiều yêu thú xung quanh giết địch, cho nên mới gọi chúng là “Tướng”…
La Dật bừng tỉnh gật đầu, sau đó lại hiếu kỳ hỏi:
– Vậy đẳng cấp của yêu thú và Yêu Tướng phân chia như thế nào? Yêu thú và Yêu Tướng ngang cấp nhau có thực lực hơn kém ra sao?
La Băng Vân lắc đầu nói:
– Cấp bậc của Yêu thú và Yêu Tướng đều là từ nhất phẩm tới cửu phẩm… Từ thực lực căn bản mà nói, giữa chúng không có sự khác biệt quá nhiều. Chỉ bất quá Yêu Tướng có trí thông minh không hề thua kém hơn nhân loại, vì vậy trong lúc chiến đấu, yêu thú ngang cấp căn bản không phải là đối thủ của chúng.
Lúc này La Dật mới bừng tỉnh gật đầu, nghe xong lời La Băng Vân giải thích, hắn cuối cùng cũng có chút hiểu ra.
Gọi là Yêu Tướng, chính là yêu thú bình thường sau khi ăn một số loại thực vật kỳ diệu, bản thân có năng lực biến hóa nhất định, đồng thời mở ra linh trí, có trí thông minh không thua kém nhân loại. Mà thực lực căn bản giữa yêu thú và Yêu Tướng không cách biệt nhau nhiều, chỉ bất quá Yêu Tướng có trí thông minh, vì vậy khó đối phó hơn rất nhiều.
– Băng Vân tỷ, các người đều nói về yêu thú trên Vân Khê Đảo nào đó, vậy yêu thú ở đây thuộc về đẳng cấp nào?
La Dật đột nhiên nhớ tới, đã không ít lần nghe người khác đề cập tới Vân Khê Đảo, trên đó có yêu thú. Mà nhi tử La Tam kia chính là bị một loại yêu thú Ưng thứu thú tập kích, cuối cùng biến thành tàn phế. Cũng bởi vì như vậy mới đưa tới chuyện “Dật thiếu gia” bị tai bay vạ gió. Mà Sư hổ thú tế tổ ngày hôm qua cũng là nhất phẩm… Nếu như nói đẳng cấp của Ưng thứu thú trên Vân Khê Đảo cùng với Sư hổ thú nhìn thấy trong buổi tế tổ ngày hôm qua ngang cấp nhau… Như vậy Ưng thứu thú kia, có thực sự là tồn tại mà đệ tử La gia chống lại được hay sao?
– Ưng thứu thú là yêu thú Hậu Thiên, vẫn chưa nhập “phẩm”.
La Dật nhếch lông mày, có chút kinh ngạc, La Băng Vân giải thích nói:
– Yêu thú và Yêu Tướng chia ra từ nhất phẩm tới cửu phẩm. Thế nhưng bên dưới nhất phẩm còn có một hệ thống phân chia đẳng cấp khác. Đơn giản mà nói, yêu thú chia làm Hậu Thiên và Thiên Thiên. Yêu thú Tiên Thiên chính là yêu thú đã nhập phẩm, như đầu Sư hổ thú ngày hôm qua, chính là một đầu yêu thú nhất phẩm sơ kỳ. Nó đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên. Còn Yêu thú Hậu Thiên thì phân chia làm mười cấp, từ cấp một tới cấp mười. Phân biệt đối ứng với nhân loại cảnh giới Hậu Thiên từ tầng thứ nhất tới tầng thứ mười. Mà yêu thú trên Vân Khê Đảo, đại bộ phận đều có đẳng cấp trên dưới Hậu Thiên cấp năm cấp sau. Đương nhiên, cũng có một số rất ít cấp bảy, thậm chí là cấp tám… Bất quá rất ít khi gặp phải.