Đọc truyện Vũ Cực Đỉnh Phong – Chương 13: Tâm pháp tới tay (1)
La Lương hơi chần chờ, chợt cắn răng một cái, nói:
– Thực không dám dấu diếm, nói hẳn đại ca cũng biết tiểu đệ có đứa cháu, hắn cũng không phải là người La gia, nhưng công pháp tu hành lại là Triều Tịch Quyết… Tới nay tu hành đã quá ba mươi năm, cuối cùng cũng có điểm thành tựu, gần đây đã đột phá lên tới tầng thứ sáu… Nhưng khổ nỗi không có công pháp tiếp sau, dẫn tới thực lực dừng lại không tăng… Lần này tìm tới ta, cầu ta vô luận thế nào cũng phải nghĩ biện pháp giúp hắn… Đường cùng, ta đành phải tìm tới đại ca. Cầu ngươi nghìn lần vạn lần phải giúp cho tiểu đệ lần này…
Nói xong, La Lương lại tiếp tục cầu khẩn.
Vị đại hán uy mãnh kia vừa nghe được, có chút chần chờ….
Trên thực tế, người hầu trong La gia, đại bộ phần đều có họ khác, chỉ khi bước vào La gia mới đổi lại thành họ La. Cũng vì đó, có không ít người thầm đưa các tâm pháp trong tinh võ đường sao chép ra ngoài, cho người thân tu luyện…
La gia là một trong ba đại thế gia của phủ Thiên Đô, truyền thừa hơn nghìn năm… Võ học được đại gia tộc như vậy cất giữ, tự nhiên tinh diệu hơn nhiều so với các loại võ học thông thường lưu truyền bên ngoài… Mà có được những võ học này, gia tộc của những người nô bộc mới có thể chậm rãi tăng cao địa vị nhà mình.
Loại chuyện này cao tầng La gia cũng biết đến, chỉ bất quá tâm pháp bên trong tu võ ngoại điện tuy không tệ nhưng đều là bản không đầy đủ, dù bị người ta sao chép ra ngoài cũng không mấy ảnh hưởng, nên vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thế nhưng ‘tu võ nội điện’ lại khác. Những bí tịch nơi đây đều là do La gia tích góp qua nghìn năm, có thể nói là phần trọng yếu nhất của La gia, tự nhiên luôn được trông coi cực kỳ nghiêm ngặt. Nếu có người nào muốn lén sao chép, bị bắt được, trực tiếp đánh chết tại chỗ… Đây không phải chuyện đùa.
Nghe La Lương nói ra lời ấy, vị nam tử uy mãnh kia tuy không có sinh nghi… Chỉ vì nếu để chuyện này bị người dòng chính nghe được, nhẹ nhất cũng bị đánh phạt rồi trục xuất khỏi La phủ… Đối phương nếu dám nói như vậy, tự nhiên không có khả năng lừa dối hắn.
Nhưng hắn vẫn không thể không do dự… Cũng vì việc này nếu bị bại lộ, chỉ sợ là hắn cũng khó thoát khỏi chịu tội.
La Lương chú tâm quan sát, nhất thời sáng tỏ cố kỵ trong lòng đối phương, vội vx nó:
– Xin đại ca cứ yên tâm… Người kia của nhà ta cũng không ở trong phủ Thiên Đô, tâm pháp tới tay, ta lập tức cho hắn rời đi xa, tuyệt sẽ không gặp phải vấn đề gì… Dù nếu có chuyện vạn nhất xảy ra, tội đâu hai người nhà ta chịu, sẽ không liên lụy tới đại ca…
Vừa nói, hắn tiến về phía trước, hai tay bắt lấy tay đối phương.
Người nọ khẽ động mày, thoáng cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong tay hắn đã có thêm một khối vàng óng. Ánh mắt nhất thời sáng ngời.
– Đây là tụ khí đan, là do ngày trước phụ thân ta lưu lại… Tụ khí đan có thể đề thăng thật lớn tốc độ tụ khí cho người tu hành, cũng có thể duy trì liên tục trong nửa năm… Thiên tư tiểu đệ ngu dốt, mặc dù có dùng cũng chỉ phí công mà thôi… Ân này của đại ca, tiểu đệ không biết làm sao, chỉ đành dùng dan này biểu đạt tấm lòng. Cũng mong sao nó có thể giúp tu vi đại ca tiến thêm một tầng.
Trong mắt La Lương hiện lên một tia đau lòng, nhưng lập tức bị hắn che giấu đi, vẻ mặt chân thành nói.
Trong mắt nam tử kia hơi lộ ra một tia tham lam. Thoáng suy nghĩ một trận, chỉ cảm thấy dùng một quả tụ khí đan như vậy trao đổi là hoàn toàn đáng giá. Nghĩ tới, chỉ là tầng thứ sáu và thứ bảy mà thôi. Bí tịch từ tầng thứ tám trở đi mới tính là quan trọng, lấy năng lực của mình, muốn không động tới bất luận kẻ nào rồi lấy đi hai tầng tâm pháp này, ngược lại cũng không khó khăn…
Nghĩ tới liền làm ra quyết định. Nét mặt lộ dáng tươi cười, thu lấy đan dược trong tay, cất vào trong người.
– Ngày trước nếu không có ngươi cứu giúp, chỉ sợ ta đã chết trên tay đám cẩu tặc hai nhà Đường, Tống… Hôm nay ngươi có việc nhờ, ta cũng chỉ có thể mạo hiểm một lần. Vừa là báo ân cứu mạng, vừa mong gia tộc nhà ngươi từ nay về sau có thể từng bước bay cao, phú quý giàu sang… Ngươi đứng chờ ở đây, ta đi một chút sẽ trở lại.
– Cảm tạ đại ca, ân huệ hôm nay, tiểu đệ xin khắc cốt ghi tâm.
La Lương vui mừng nói lời cảm ta, vị nam tử uy mãnh kia phất tay rồi xoay người đi ra ngoài…
Đợi tới khi bên trong lâu các chỉ còn lại một mình La Lương, lúc này hắn mới thở dài ra một hơi, sắc mặt lộ chút vẻ vui mừng.
– Tuy nói lãng phí một quả tụ khí đan, nhưng cuôi cùng cũng không cô phụ một mảnh tín nhiệm của thiếu gia…
Trong lòng La Lương vui mừng, hắn tự nhiên minh bạch, khi chuyện này hoàn thành, địa vị của mình trong lòng La Dật sẽ đề thăng rất nhiều… Một quả tụ khí đan dĩ nhiên trân quý, nhưng hắn rất rõ thiên tư của mình hạn hẹp, có dùng quả tụ khí đan này cũng không được bao nhiêu tác dụng. Không bằng lấy ra làm tiền vốn…
Tương lai trở thành tâm phúc của cao thủ đệ nhất phủ Thiên Đô, thậm chí là nước Đại Hoa… Ngẫm lại, thân phận đó hiển hách thế nào? Hôm nay dùng một quả tụ khí đan có đáng là gì?
Muốn có hồi báo, cần phải nỗ lực, đây chính là chân lý bất biến từ thời thiên cổ.
La Lương kiên trì đợi tại trong lầu các, ước chừng qua một canh giờ, cửa lầu các một lần nữa được mở ra, La Lương vội vã đứng lên, nhìn về phía cửa.
Chính là vị nam nhân uy mãnh kia, chỉ thấy thần sắc hắn hơi khẩn trương, quay mặt nhìn ra phía cửa mấy lần, lúc này mới đóng cửa lại, thả lỏng người.
– Đại ca…
Trong mắt La Lương chợt lóe tinh mang, tiến lên nghênh đón.
– Hô… May mắn không làm nhục mệnh.
Nam tử uy mãnh thở dài ra một hơi, sau đó lộ ra dáng cười, lấy ra từ trong lòng một quyển sách màu tro… Trong òng hắn hiện rất vui mừng, tuy rằng phải hứa hẹn một phần nhân tình, nhưng thu lại một viên tụ khí đan, cảm thấy có thiếu đi phần nhân tình này cũng đáng giá.
Nhãn thần La Lương nhất thời sáng ngời, mừng rỡ nói:
– Tới tay rồi?
Nam tử uy mãnh gật đầu, La Lương vội vã tiếp lấy, vừa mở ra nhìn thấy trang giấy còn mới, nét mực chưa khô, vẫn còn vết nước. Tám chữ nhỏ ‘Triều Tịch Quyết tâm pháp tầng thứ sáu’ nằm bên trên, phía dưới là những chữ nhỏ rậm rạp… Nam tử uy mãnh này nhìn bề ngoài tục tằng, nhưng nhìn chữ viết của hắn cũng có vài phần bản sắc.
Lật qua hai trang, tám chữ ‘Triều Tịch Quyết tầng thứ bảy’ lại hiện ra trước mắt.
Quả nhiên chính là tâm pháp Triều Tịch Quyết tầng thứ sáu, thứ bảy.
Sắc mặt La Lương hiện rõ nét vui mừng không thể che giấu.
– Cuối cùng cũng không có cô phụ huynh đệ nhờ vả… Chỉ là Lương huynh đệ, ngươi vạn lần phải hành sự cẩn trọng, không được bại lộ đâu đó…
Nam tử uy mãnh thấy sắc mặt La Lương vui mừng, nhịn không được nhắc nhở một câu.
La Lương vội vã thu hồi cuối sách, khuôn mặt cảm kích nói:
– Đại ân của Hoàng đại ca, tiểu đệ nhớ kỹ. Ngày sau nếu có cơ hội, tấy có báo đáp!… Tiểu đệ mang thứ này về, chuyển giao cho người nhà, rồi nói hắn lập tức khởi hành, rời khỏi Thiên Đô.