[vtđd]_nhục dục hắc ám

Chương 88


Bạn đang đọc [vtđd]_nhục dục hắc ám – Chương 88:

 
Chương 86: Dụ dỗ
 
Cậu không kìm nén nổi cởi quần áo của cô, đá cửa lớn, ra sức xé rách quần áo cô, gặm cắn vết thương trên vai cô rồi liếm láp mọi nơi trên người cô. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Ấm bị cậu đè lên tường, quần áo trên người bị lột sạch. Cậu giống như một kẻ lỗ mãng chỉ biết nghĩ bằng nửa thân dưới, hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của cô, bất luận cô tránh thế nào cũng không tránh được cái lưỡi của cậu. 
 
Bị cậu liếm quen, thậm chí chẳng còn thấy ghê tởm nữa.
 
“Bảo bối, rất nhớ em, nhớ em muốn chết! Biết dương vật của tôi nhớ em tới nỗi đau cỡ nào không, thật sự phải chụp ít ảnh của em lại để tôi thủ dâm mất.” 
 
Cô không muốn, cô không muốn bị camera quay hay chụp lại cảnh làm tình, ghê tởm, thậm chí lại bị cậu lấy uy hiếp. 
 
Hai tay Lâm Ấm ôm cổ cậu, ghé vào tai cậu rên rỉ.
 
“Tôi cũng muốn dương vật của cậu, mau tới chịch tôi, bên dưới ngứa quá, hình như bị cậu chọc thủng rồi, Trạch Thành ~” 
 

Kinh ngạc và kích động kích thích sinh lý của cậu, sức lực trên tay càng mạnh hơn, nắm chặt mông cô rồi ôm lấy cô thật chặt. 
 
“Đm, yêu tinh! Đồ dâm đãng, tôi biết em cũng không chịu nổi, nửa tháng không có tôi chịch, bên dưới em đã sớm ngứa rồi.” 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cậu vươn tay sờ âm vật của cô.
 
“A~ đâm vào đi…” Bám vào vai cậu, ngón tay kia đâm vào cửa huyệt ướt át của cô, càng ngày càng sâu làm cô bị ép kiễng chân lên.
 
Hà Trạch Thành ấn vai cô hạ thấp xuống. 
 
“Á! Sâu quá, đừng, đừng tiến vào trong nữa…” 
 
“Đừng giả vờ, dương vật tôi còn đâm sâu hơn cái này, nước chảy nhiều như thế sẽ không đau, cô bé dâm đãng.” 
 
Cậu kích động kéo quần mình ra, đỡ dương vật sưng to thọc vào trong không thể dễ dàng hơn.
 
“Sướng quá… Trạch Thành, sâu quá! Thọc tới tận cùng rồi, to quá rồi!” Cô rưng rưng ôm cổ cậu, hai vú ma sát lồng ngực cứng rắn của cậu, núm vú cọ vào cậu. 
 
“Bảo bối, em muốn kẹp chết tôi à, dâm như thế là học từ ai? Giấu tôi lén xem thứ gì à?” 
 
Cô thở dốc kẹp eo cậu, bị cậu thúc mạnh, ngửa đầu lộ cái cổ xinh đẹp và xương quai xanh, Hà Trạch Thành nâng mông cô đi đến bên bàn ăn rồi đè lên cô, liên tục ra vào, tốc độ càng lúc càng nhanh, gần như muốn làm sập bàn ăn. 
 
“Á! Chậm chút chậm chút, quá nhanh rồi! Dâm huyệt không chịu nổi… chọc tới tử cung rồi! To quá to quá, cầu xin cậu, quá to rồi!” 
 
Cô vô thức rên rỉ, người bên trên nắm bầu vú cô hỏi: “Xin tôi cái gì? Hả?” 
 
Cậu thở hổn hển nói, cắn núm vú cô, cái lưỡi không ngừng liếm qua liếm lại.
 
Lâm Ấm rên rỉ, kẹp eo cậu chặt hơn: “Cầu xin cậu… chịch chết tôi, chịch chết tôi! Uh ah, bên này cũng muốn bị mút, ngứa quá, mau mút một cái đi!”

 
Khóe miệng cậu đã toét ra, lộ ra hai cái răng nanh: “Chịch chết em thì sau này tôi làm thế nào hả bảo bối, cho dù chết thứ của tôi cũng phải cắm ở trong cơ thể em.”
 
Cậu cúi đầu, cắn một bên vú khác của cô.
 
“Ah uh! Sướng, ah, sắp tới rồi, mau mau, đâm chết tôi đi!” 
 
“Như em mong muốn!” 
 
Cậu thúc mạnh vào, vươn tay phát mạnh lên mông cô. 
 
Tiếng cái tát và tiếng bành bạch vang dội, cô thét chói tai lên đỉnh, một dòng dâm thủy chảy từ dưới thân cô ra, bị dương vật của cậu chặn ở bên trong. 
 
“Ah, bảo bối em sướng rồi, tới lượt tôi sướng!” Cậu ra sức bóp eo cô, thúc mạnh vào bên trong, tăng tốc độ giống như nổi điên. 
 
Lâm Ấm không dám thở mạnh, thậm chí kêu không ra tiếng, hai tay bám chặt vào mặt bàn làm móng tay bị gãy, nhưng đau đớn ấy không thẳng nổi kích thích dưới thân.
 
Căng quá… lớn quá! Không được, cô sắp không thở nổi, đau quá ưm!
 
Sức lực ở tay cậu vô cùng lớn, phát mạnh lên mông cô.
 
“Á!” 

 
Thân dưới co rút, thậm chí còn có thể cảm nhận được gân xanh nổi lên bên trên, sau mấy chục cú thúc, cậu bắn tinh dịch vào làm cô lên đỉnh lần nữa, kiệt sức nằm trên mặt bàn lạnh buốt. 
 
Nhưng cậu chưa kết thúc, hôn môi cô, hơi thở phả lên mặt cô. 
 
“Bảo bối, em thật sự là một báu vật, tôi còn muốn chịch em làm sao bây giờ, thật sự là thế nào cũng thấy không đủ!” 
 
Bụng cô sưng lên rất đau đớn, cô cắn răng cố chịu rồi giả vờ yếu ớt ôm cổ cậu, một tay khác giơ tới trước mặt cậu để lộ móng tay bị gãy, máu thịt bên trong bị lật ra, còn đang không ngừng chảy máu. 
 
“Nhưng mà ngón tay tôi đau quá, thật sự đau lắm, nghỉ ngơi một chút được không, sau này ngày nào cũng để cậu chịch.” 
 
Cậu giữ chặt cái tay kia đặt vào trong miệng, vừa chạm vào nước bọt cậu là thấy đau đớn, cuối cùng bị hơi ấm trong miệng cậu sưởi ấm, đau đớn dần dần biến mất, mãi tới khi máu không chảy nữa cậu mới nhả ra. 
 
Hình như chẳng thèm để ý cô chảy máu, cô sẽ không chết vì vết thương nhỏ ấy, nhìn cô phóng đãng dụ dỗ mình, cậu chẳng biết mục đích của cô nhưng vô cùng thỏa mãn.
 
“Được, vậy cho bảo bối nghỉ ngơi một chút trước, lát nữa lại chịch, nhưng tôi không cho phép để thứ trong bụng chảy ra đâu.”
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.