[vtđd]_nhục dục hắc ám

Chương 52


Bạn đang đọc [vtđd]_nhục dục hắc ám – Chương 52:

 
Chương 51: Người bị chịch có tư cách gì mở miệng?
 
Cậu thúc vào mười mấy cái, bốn ngày không làm tình, lần này lại phải nhanh hơn những lần trước, cậu muốn chôn toàn bộ hạt giống ở trong cơ thể cô!
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“A!” Lâm Ấm bắt cánh tay rắn chắc của cậu hét lên rồi cô cũng bị bắn tới cao trào, nắm lấy cánh tay cậu kiệt sức rên rỉ.
 
“Đừng mà… nhiều quá, sắp căng hết cỡ rồi, nô lệ sắp no căng tinh dịch rồi!” Cô cảm nhận được ở dưới thân tinh dịch đậm đặc đều đang tuôn trào trong cơ thể cô, không hề có ý muốn dừng lại.
 
Quá nhiều, thật sự quá nhiều, cô sắp căng hết cỡ rồi!
 
Hà Trạch Thành nhìn cái bụng từ từ phồng lên của cô, nụ cười cũng lộ ra.
 
Giống như mang thai vậy, nếu như mang thai thì tốt biết bao, mau chóng mang thai con của cậu đi! 
 
Tròn hai phút cậu mới bắn hết túi trữ tinh phồng lên.
 

Nhưng mà chưa đủ, mãi mãi chưa đủ! Cậu ước mỗi phút mỗi giây đều ở trên người cô chịch!
 
Thấy bát cháo bên cạnh, ý nghĩ xấu của cậu lại nảy sinh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đỡ lưng cô bế cô lên, cầm cái tay truyền dịch của cô để tránh ngộ nhỡ cũng không để cô dùng sức, rồi để cô ngồi lên hai chân, đưa lưng về phía mình.
 
Bị bắt ngồi xuống thâm nhập, gần như bịt toàn bộ tinh trùng trong bụng vào tử cung, cô ngửa đầu kêu dâm đãng, bỗng nhiên lại có một thìa cháo đưa đến bên miệng.
 
“Ăn cho tôi!” Cậu ở sau lưng cô ra lệnh.
 
Lâm Ấm há to miệng, Hà Trạch Thành cưỡng ép nhét thìa chào vào, nhấp hông, cô vội vàng há miệng nuốt xuống rồi giữ chặt cánh tay cậu lắc đầu.
 
“Khó chịu… bụng khó chịu quá, chủ nhân, đừng dùng tư thế này mà…”
 
“Câm miệng! Ông dùng tư thế gì tới lượt em nói à? Người bị chịch có tư cách gì mở miệng, uống cháo cho tôi!” Cô bị thúc trào nước mắt, hai tay vô lực không có điểm tựa, chỉ có tay truyền dịch bị cậu nắm chặt, liều mạng lùi ra sau thì cô mới có thể bảo đảm mình không rơi xuống. 
 
Khó chịu quá… bụng căng quá, căng tới nỗi sắp nổ rồi.
 
Cậu cương quyết nhét từng thìa từng thìa cháo vào trong miệng cô, chờ cô sắp nuốt xuống thì nảy sinh ác độc thúc vào thân dưới cô. 
 
“Đồ dâm đãng, ăn một bữa ăn còn phải chịch em mới chịu ăn, em có phải đồ đê tiện hay không, hả?”
 
“Ha em là, nô lệ là… chủ nhân chịch em, sắp tới tận cùng rồi, khó chịu quá!” Cô quay đầu, muốn nhìn cậu lại bị cậu vặn cằm ép úp đầu trên bát cháo đậu đỏ.
 
“Uống cho tôi, uống hết toàn bộ!”
 
Lâm Ấm ghé vào mép bát, nhắm mắt lại, chảy nước mắt, mở miệng húp từng ngụm cháo đậu đỏ.
 
Nghe thấy tiếng húp, Hà Trạch Thành cười hài lòng.

 
Cô sẽ không chết, cô không thể chết được.
 
Chỉ là uống một phần tư bát cháo thì rốt cuộc cô không uống nổi nữa.
 
Hà Trạch Thành bưng bát cháo lên nghiêng nó lên miệng cô, thân dưới thúc mạnh: “Uống nó, uống hết, bằng không tôi bóp miệng em ra rồi rót thẳng vào đấy!” 
 
Lâm Ấm bị thúc muốn kêu lên, không thể không há to miệng uống cháo.
 
Cậu không biết cho ăn chút nào, không cho cô thời gian nuốt xuống, giống như đang tưới nước vậy, cô chỉ có thể liều mạng nuốt xuống bất chấp bụng căng đau, chỉ cảm nhận được dương vật dưới thân cậu không ngừng thúc vào cô.
 
Ừng ực mấy ngụm, rốt cuộc cô cũng uống xong bát cháo kia, thấy cậu ném bát rỗng đi rồi thậm chí cầm một cái bát khác thì cô liều mạng lắc đầu.
 
“Đừng mà chủ nhân… đừng! Nô lệ không uống được, thật sự không uống được.” Cô quay đầu bắt đầu cầu xin, nhưng mà cậu giống như không quan tâm cô cầu xin.
 
“Chủ nhân em thật sự không được, nô lệ không uống được, ngài tới chịch nô lệ đi, nô lệ ngứa lắm rất muốn bị ngài chịch!” Cô kẹp chặt thân dưới muốn khơi lên dục vọng của cậu.
 
Tay Hà Trạch Thành cứng lại, quay đầu nhìn cô: “Không uống được?”
 
Lâm Ấm vội vàng gật đầu, chỉ nghe cậu nói: “Vậy uống cái khác dinh dưỡng hơn cái này.”
 
Khi cậu lấy ra cái nút chai trong túi rồi nhét vào thân dưới cô là cô biết cậu muốn làm gì.

 
Quả nhiên, cậu quỳ gối trên giường, túm cổ cô rồi ép cô quỳ xuống ghé vào trước thân dưới của cậu.
 
“Liếm.”
 
Chỉ cần một mệnh lệnh, cô không thể không mở miệng ra liếm láp vật to lớn vừa mới rút ra ở thân dưới của cô, còn dính tinh dịch ấm áp và dâm thủy của cô, tất cả đều bị cô cuốn vào trong miệng.
 
Tiếng nuốt vang lên, Hà Trạch Thành sung sướng hít sâu một hơi, thúc lên phía trước: “Há to miệng cho tôi, nhét hết vào!” 
 
Nhét không nổi… cậu quá lớn, thật sự quá lớn, căn bản không nhét vào nổi.
 
Người đàn ông lại không cho cô cơ hội lùi bước, cưỡng ép túm chặt tóc cô rồi ấn dương vật vào trong cổ họng cô.
 
Muốn phát ra tiếng nôn khan cũng bị cậu chặn lại toàn bộ, tiếng thở dốc sảng khoái làm cậu lại có xúc động bắn tinh.
 
Đồ dâm đãng quả thực cám dỗ người khác, đồ đê tiện muốn hút khô hết tinh dịch của cậu!
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.