Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần)

Chương 40: Thông báo


Đọc truyện Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần) – Chương 40: Thông báo

Thời gian trôi qua từng chút từng chút, cách lúc Di Nhạc được trao quyền kịch truyền thanh  đã sắp hai tháng rồi, hiện tại đã là gần cuối năm, trải qua chiêu mộ CV, PIA kịch, tuyên truyền, chờ hậu kỳ xử lý phân đoạn kịch, toàn bộ kỳ một đã xử lý xong không sai biệt lắm, cũng may ngay từ đầu đều tìm CV quen đảm nhiệm phối kịch, nếu không thật sự không có khả năng có thể nhanh như vậy hoàn thành cho ra kỳ một, dù sao kịch kỳ một dài đến hơn một tiếng, bất kể là phương diện âm thô, trang trí hay là hậu kỳ đều là đã tốt còn muốn tốt hơn nữa.

Kịch kỳ một hầu như xử lý xong tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm cũng đang mong chờ.

[Nhóm tổ kịch]

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Y Y lúc nào có thể làm xong công tác hậu kỳ?

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Ngày mai là có thể bàn giao công việc, yên tâm, ổn thỏa ~

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Ừ, cậu làm việc tuyệt đối yên tâm, chúng ta thương lượng một chút thời gian phát kịch nha, tớ dự định phát vào thứ bảy, vừa lúc chính là thời gian nghỉ ngơi như thế nào?

[Đạo diễn] Mộc Tiểu Cát: Tớ không có ý kiến.

[Trang trí] Mao Tiểu Cầu: Cuối tuần vừa vặn được nghỉ o(≧v≦)o

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Mọi người cực khổ rồi o(≧ 口 ≦)o

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Đặc biệt giúp @toàn thể thành viên

[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Mọi người cực khổ rồi ^_^

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: A, Mỹ nhân chào buổi tối, thấy cậu thật kích động a!! Xin nhận lấy đầu gối của tớ, nhờ có cậu đàn một cổ khúc (ˉ﹃ˉ) chảy nước miếng, nếu không phải cắt bỏ một phân đoạn Mộ Khinh Y đánh đàn thật không tốt!!

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Đúng đúng đúng, Tiểu Yến Tử, tôi quả thực là nghe đến say, tôi vậy mà không biết cậu còn có tay nghề này, ngay cả đàn cổ cũng đàn đến hay như vậy ⊙▽⊙!

[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Không cần khách khí, tôi học vốn chính là cái này  ^_^.

Khúc đàn cổ này phải nói từ tuần trước, ở trong nội dung kịch có một đoạn Mộ Khinh Y đánh đàn, một khúc cổ cầm “Cao Sơn Lưu Thủy” kinh diễm chấn động mọi người ở đây, thiếu niên tóc đen áo tơ trắng, thuận theo nụ cười yếu ớt, đầu ngón tay phi dương khắc ở trong lòng mọi người, chính là từ một khắc kia bắt đầu ý niệm trong đầu Bách Lý Kiền đối Mộ Kinh Y có chút bất đồng, một màn này có thể nói là bước chuyển ngoặt tình cảm của hai người.

Âm tần của tiếng đàn “Cao Sơn Lưu Thủy” ở trên mạng cũng không ít, nhưng Di Nhạc cùng Cật Gia tìm một số bài cũng không hài lòng lắm, hoặc là quá bình đạm, hoặc là quá lão thành, năm đó cũng có rất nhiều cao thủ nổi tiếng xuất sắc kinh người gảy đàn, nhưng loại phù hợp với nhân vật Mộ Khinh Y gảy đàn mà hai người mong muốn vẫn không tìm được, ngày nào đó Di Nhạc ở trong tổ kịch nói về chuyện này, lúc đó vừa khéo Trầm Tiêu cũng đang onl, sau khi hỏi nguyên nhân nói câu chuyên ngành của Yến Vô Thanh cùng cái này có liên quan, hay là có thể cho cậu ấy thử xem, Di Nhạc vừa nghe kinh ngạc một hồi lâu, vội vàng đi pm Yến Vô Thanh.

Làm cho cô ngoài ý muốn là Yến Vô Thanh không chỉ có đáp ứng giúp thu, hơn nữa hiệu quả cực kỳ hay, cậu ta đã xem qua nguyên tác cho nên quen thuộc với tính cách của bất kỳ một vai diễn nào trong kịch, có gì đó trong tiếng đàn của Mộ Khinh Y được hắn không chút dấu vết toàn bộ biểu đạt ra, lúc nhận được ghi âm Di Nhạc đơn giản chính là say mê!


[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Nhanh như vậy đã làm xong? Mọi người khổ cực.

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Tiểu Hầu Gia chào buổi tối, moah moah da~

[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: YY chào buổi tối  ^_^

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Gia Gia hôn một cái, đúng rồi, Tiêu ca và Lão đại đâu rồi, gần đây hai người này xảy ra chuyện gì a, cùng nhau onl rồi lại cùng nhau biến mất, tôi cảm giác không đúng lắm, hình như là có chuyện gì mà chúng ta không biết ⊙▽⊙

[Đạo diễn] Mộc Tiểu Cát: Nhạc Nhạc vừa nói tớ cũng cảm thấy như vậy, chúng ta gọi bọn họ @[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu @[Tác giả] Văn Ý Tô

[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: @[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu @[Tác giả] Văn Ý Tô

[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: @[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu @[Tác giả] Văn Ý Tô

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: @[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu @[Tác giả] Văn Ý Tô

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: ….

[Tác giả] Văn Ý Tô: ….

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Phốc, thật đúng là cùng nhau onl! Nhanh thành thật khai báo các anh đang làm gì? Có phải là đang pm nhau không?

Kỳ thực Di Nhạc thật đúng là hiểu lầm Sở Tô cùng Trầm Tiêu, Sở Tô vừa mới up chương mới tiểu thuyết nên tắt QQ, chờ up chương mới xong liền thấy trong nhóm @ cậu, vừa mở ra thấy Di Nhạc nói khiến cậu xấu hổ một trận, lại thuận tay trả lời mấy người bọn họ, không nghĩ tới Trầm Tiêu cũng vừa khéo xuất hiện, loại trùng hợp này đơn giản là thần giao cách cảm a, Sở Tô sờ sờ mũi, phát hiện mình lại sắp não bổ, nhanh chóng lắc đầu tìm cách thanh tỉnh não động không hài hòa này của chính mình, YY đại thần vân cân không cần quá cần mẫn a!

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Không thể nói cho em biết.

[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Phốc, Tiêu ca trả lời thật có thâm ý a.

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Không trông cậy vào anh trả lời, em là hỏi lão đại ~

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Anh không cảm thấy lão đại sẽ nói cho em biết.


[Tác giả] Văn Ý Tô: Ừ, chính là như vậy.

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Kia cái gì hát cái gì tùy quả thực không đành lòng nhìn thẳng (╯‵□′)╯︵┻━┻! Đúng rồi, vừa nãy có nói thứ bảy phát kỳ một các anh cảm thấy thế nào a? Đều không bận chứ?

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Thứ bảy sao, anh không có ý kiến.

[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Cuối tuần tốt vô cùng, tôi cảm thấy có thể.

[Tác giả] Văn Ý Tô: Có thời gian.

[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Không áp lực ~

Những người khác: Thứ bảy vừa khéo, có thể cướp sofa!

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Vậy cứ quyết định như vậy đi, tôi một hồi đi thông báo weibo, cảm giác thời gian thật nhanh a, trong khoảng thời gian này mọi người cực khổ rồi, nhất là Lăng Dương, làm người mới thực sự là làm khó cậu ta, để cậu ta phản âm hai lần.

[Đạo diễn] Mộc Tiểu Cát: [Chảy mồ hôi], đừng nói nữa, tôi cũng ngượng ngùng, mỗi lần đều là bởi vì một ít vấn đề nhỏ bắt cậu ta phản âm, bất quá lần đầu tiên Lăng Dương nhận kịch mà có thể làm tốt được như vậy thật đúng là lợi hại rồi, cùng Nguyên Chiêu trong nguyên tác cơ hồ là không có khác nhau.

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Nói đến cái này, Lăng Dương người đâu, Tiểu Hầu Gia bệ hạ nhà cậu đâu? @[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên

[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: [Chảy mồ hôi] Tôi không biết.

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Hẳn là đang bận, hình như cậu ta cùng với chúng ta lệch múi giờ, trong khoảng thời gian này thực sự khổ cực cậu ta rồi, bất tri bất giác vậy mà đã sắp sáu tháng rồi, phát kịch kỳ một chúng ta lại thừa dịp còn hot tiếp tục làm kỳ hai đi!

[Tác giả] Văn Ý Tô: Thứ bảy là ngày mấy?

Sở Tô thấy Di Nhạc nói đã sắp sáu tháng rồi mới phản ứng được trong khoảng thời gian này chính mình tựa hồ đã quên chuyện gì rồi, vội vã hỏi một câu.

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: 27, làm sao vậy?


[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Ngày 27!! Trong khoảng thời gian này vội vàng chuyện kịch kỳ một tôi cũng thiếu chút nữa đã quên chuyện này rồi, ngày 26 không phải là sinh nhật của anh sao Tiêu ca?!!!

Vậy mà đã sắp đến ngày 26, Sở Tô sửng sốt một chút, trong khoảng thời gian này cùng Trầm Tiêu gần gũi, cậu đều sắp quên đi cuộc sống năm đó, xem ra người thật quả nhiên so với cái đó càng làm cho người để ý, thói quen của đảng học sinh chính là quen một tuần từ thứ hai đến chủ nhật cũng sẽ không nhớ đến ngày tháng, lấy lịch bàn từ trong ngăn kéo lần trước bởi vì thu dọn bàn mà bỏ bên trong, lật tới ngày tháng hiện tại, quả nhiên thấy ngày 26 được chính mình khoanh vòng tròn, bên cạnh còn ghi chú tên Trầm Tiêu.

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Các người không nói chính tôi cũng quên mất [Biểu tình mỉm cười]

[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: A nha, vừa nhắc đến em cũng nhớ tới, chúc mừng Tiêu ca lại già thêm một tuổi  (*^__^*)

[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Phốc, già thêm một tuổi vân vân Tiểu Yến Tử quá nghịch ngợm rồi, lại nói tiếp Tiêu ca là đại thọ bao nhiêu a!!

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Phốc, đại thọ 23333! Lại nói Tiêu ca bao nhiêu tuổi em còn thật không biết, Tiêu ca anh đây là sinh nhật bao tuổi a?!

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: 28, ở trong nhóm các người quả thực là quá già rồi.

[Tác giả] Văn Ý Tô: Không, huyết khí phương cương.

Mọi người: Phốc, lão đại cậu không nên như vậy!!

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Tiêu ca anh mở ca hội sinh nhật đi, chúc mừng anh trở về, lại nói tiếp lâu như vậy anh chưa từng mở qua ca hội, bình thường xuất hiện cũng ít, mở ca hội đi mở ca hội đi ~

[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Cái ý kiến này tốt vô cùng, nếu Tiêu ca ngày đó không rãnh có thể mở sớm hơn một ngày.

[Tác giả] Văn Ý Tô: Này có thể có.

Trong nhóm bắt đầu ồn ào bảo Tiếu Thần mở ca hội, nói đến mở ca hội hắn còn thật không có ý nghĩ này, y theo thói quen năm trước cũng chỉ là trở về nhà chính cùng mấy người Lão Gia Tử ăn một bữa cơm liền tính qua, trước đây thời điểm còn ở trường học vừa đến sinh nhật mấy người Từ Hựu Miên sẽ kéo hắn cùng đi ra ngoài uống hai ly, nhưng từ sau khi trở lại B thành bắt đầu vội chuyện ở công ty lại ít đi, mấy người anh em tốt trước kia ngoại trừ Từ Hựu Miên ở B thành những người khác cũng là ở những thành thị khác lâu dần cũng khó gặp mặt một lần, sinh nhật năm nay nếu như không phải các cô Di Nhạc nhắc tới, hắn cũng sắp quên mất, hắn đối với mở ca hội không có bao nhiêu hứng thú, bất quá sau khi thấy Sở Tô nói câu kia cảm thấy cái chủ ý này cũng không tệ, vì vậy gửi một tin nhắn qua cho Sở Tô.

Trầm Tiêu: Lão đại, cậu hy vọng tôi mở ca hội không?

Văn Ý Tô: Các fan chờ đến thật khổ cực.

Sở Tô rất chính trực trả lời một câu, này cũng là vì giành phúc lợi cho quảng đại fan, dù sao theo đuổi một nam thần cũng không dễ dàng, nam thần đợi nhiều năm như vậy mở ca hội sinh nhật vân vân thực sự là cực kỳ tốt! Đương nhiên Sở Tô len lén nói, cậu cũng là một thành viên trong fan, cho nên ngươi hiểu.

Trầm Tiêu: Kia quà sinh nhật có được nhận không?

Văn Ý Tô: Có.

Thấy Sở Tô không chút do dự trả lời Tiếu Thần kinh ngạc một chút, hắn chỉ là tùy tiện hỏi một chút, chỉ muốn trêu chọc Sở Tô chút mà thôi, không nghĩ tới đối phương thực sự nói có, như vậy hắn đột nhiên đối với ca hội vốn không có hứng thú lại đặc biệt có chờ mong.


Trầm Tiêu: Thật sự? Đếm cừu sao?

Văn Ý Tô: Không, cái đó không tính là quà.

Câu nói khí phách này của Sở Tô làm cho Tiếu thần bị chấn trụ, nhớ đến lần trước hố Sở Tô đếm cừu cậu im lặng tuyệt đối, theo lúc trước liền có thể biết Sở Tô chắc là rất bối rối, không nghĩ tới lần này cậu vậy mà nói cái kia căn bản không tính là quà tặng!! Tiếu Thần bị câu nói này gợi lên lòng hiếu kỳ, không phải chỉ là mở ca hội thôi sao, vì quà tặng mà Sở Tô nói, liều mạng, ngay cả Sáo Can Ma đều hát còn có cái gì có thể đánh bại mình, Tối huyễn dân tộc phong cũng không gì hơn cái này, Tiếu Thần lập tức trả lời.

Trầm Tiêu: Được, tôi chờ.

Nói xong câu này Tiếu Thần liền đi tổ kịch trả lời mấy người Di Nhạc.

[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Sớm một ngày đi, mở cơ hội ngày thứ năm, vào lúc tối có thể có thời gian.

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Tiêu ca đáp ứng rồi?!!! A a a a, này chính là kinh hỉ ngoài ý muốn, anh sẽ không đổi ý đi, đổi ý rơi Tiểu Hoàng Dưa a!!

[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Đừng đừng, em ngay bây giờ sẽ đi phát thông báo, thứ năm tám giờ tối, ngay tại kênh của xã đoàn chúng ta!!! Em đi ~

Di Nhạc tính tình hấp tấp nói làm liền làm, không đến hai phút weibo thông báo Trầm Tiêu mở ca hội liền phát ra, weibo thô bạo đơn giản làm mọi người đều sợ hãi, đại thần mở ca hội?!! Này chính là nghĩ cũng không dám nghĩ a!! Đừng nói mở ca hội cá nhân, lúc trước cho dù thời điểm xã đoàn thành lập tròn năm hắn cũng chỉ là lộ mặt nói mấy câu cảm ơn, năm đó thời điểm rời giới ca hội đã tham gia duy nhất cũng chỉ có ca hội sinh nhật của Mạc Vong Lưu Niên, toàn bộ hành trình làm khách quý chỉ hát một ca khúc, quả thực khiến cho các fan lệ rơi đầy mặt.

–Hội Thanh Chế Tác V: ca hội sinh nhật đại thần Trầm Tiêu vào tám giờ tối ngày 25 tháng 5 (thứ năm) tại kênh YY của Hội Thanh 1012 đúng giờ bắt đầu, chúng ta không gặp không về!! Đúng, không sai, chính là ca hội đầu tiên của đại thần! Đến đây đi các tiểu yêu tinh!! @Trầm Tiêu

Lầu 1: Sát, ca hội của đại thần, weibo quân ngươi đặc biệt đang trêu chọc ta sao (Д`)?!! Đại thần muốn mở ca hội?!!

Lầu 2: Đơn giản mà thô bạo như vậy nói cho ta biết nhất định là say rồi, thực sự không nhìn lầm chứ?

Lầu 3: Sinh nhật đại thần không phải là thứ sáu sao? Weibo quân là đang trêu ta đi, ngày cá tháng tư đều không phải đã qua rồi sao?!

Lầu 4: Ngay ngày sinh nhật chính là đại thần không có thời gian a, ta cảm thấy nhất định là thật sự, cảm động khóc  (. ﹏. *)

Lầu 21: Ca hội đầu tiên của đại thần, các tiểu yêu tinh chúng ta cùng nhau xoát đi!!

Lầu 22: Weibo quân không có gạt người, đại thần share lại weibo quân rồi, gào khóc, thật mong chờ a (ˉ﹃ˉ)~

Lầu 23: Đây quả thực chính là món quà tốt nhất mà năm nay nhận được, bạo like~

Weibo quân phát thông báo không bao lâu đã bị các fan chú ý phát hiện, trong lúc nhất thời tất cả mọi người share weibo cho nhau, bình luận phía dưới cũng ướt một mảng, sau khi Sở Tô like cho weibo quân một like, mở file bắt đầu chuẩn bị quà sinh nhật cho Trầm Tiêu


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.