Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần)

Chương 15: Quan hệ hữu nghị


Đọc truyện Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần) – Chương 15: Quan hệ hữu nghị

Thời gian lớp của Sở Tô và lớp khác tổ chức quan hệ hữu nghị là thứ bảy, địa điểm là một điểm du lịch phong cảnh ở huyện lân cận trong thành phố, cùng C thị cách nhau gần hai tiếng rưỡi đường xe, nói là quan hệ hữu nghị, kỳ thực nói trắng ra là người hai lớp tổ chức hoạt động du lịch cùng nhau.

Ngày thứ bảy đó Sở Tô tùy tiện mặc T-shirt màu lam và quần kaki lửng, đầu đội nón lần trước Lộ Dương cho cậu tại trước mười phút thời gian ước định đến nhà ga.

Thời điểm đến nhà ga các thành viên trong lớp đã đến đông đủ không sai biệt lắm, cùng khoa tiếng Pháp bọn họ hữu nghị chính là học sinh chuyên ngành thiết kế của học viện nghệ thuật, quan hệ hữu nghị lần này cũng không có giáo viên cùng đi, chỉ có mấy chỉ đạo viên đi chung cùng bọn họ không lớn hơn mấy tuổi, không có giáo viên ở đây tâm tình mọi người so với đi hoạt động du lịch tập thể càng tăng cao hơn, còn chưa đến thời gian lên xe liền tốp ba tốp năm tụ tập nói chuyện phiếm.

Học sinh của hai khoa tiếng Pháp học viện ngoại ngữ và khoa thiết kế chuyên ngành học viện nghệ thuật là nổi danh tuấn nam mỹ nữ, cảnh tượng tụ tập tập thể ở nhà ga lúc này làm cho người qua đường lui tới liên tục ghé mắt, Sở Tô thoáng kéo thấp vành nón xuống, trong lòng thầm thở dài, mặt trời lớn như vậy, lần sau nhất định không thể thỏa hiệp.

“Sở Tô, ở đây nè, chúng tớ ở chỗ này!” Lục Dao Dao mắt sáng rực tại thời điểm Sở Tô vừa bước vào nhà ga liền phát hiện, bất quá bởi vì đối phương đội mũ và đeo kính râm, cô không quá chắc chắn cho nên không có mở miệng gọi cậu, thẳng đến Sở Tô đến gần mới kêu lên.

Bởi vì tiếng hét của Lục Dao Dao sinh viên tụ tập nói chuyện trên trời dưới đất sau khi nghe thấy đều ngẩng đầu nhìn sang.

Bởi vì năm thứ nhất đại học Sở Tô có tham gia cuộc thi diễn thuyết toàn tỉnh đạt được hạng nhất, lấy thân phận một tân sinh chen vào bảng danh nhân (người nổi tiếng)C đại, đồng thời bởi vì bộ dáng xuất sắc, khụ, thu được danh hoa khôi khoa tiếng Pháp, bất quá đối với danh xưng hoa khôi này, bạn học Tô Tiểu Quai của chúng ta chỉ là yên lặng dựng thẳng ngón giữa.

Kính râm rất lớn hầu như che hết nửa khuôn mặt của Sở Tô, kính màu đen tôn lên làn da trắng nõn đến khoa trương, sau khi mấy người Lúc Dao Dao đến gần Sở Tô lấy kính râm xuống tiện tay nhét vào ba lô, gật đầu với bọn họ lên tiếng chào hỏi, “Chuẩn bị xuất phát chưa?”


“Ngày hôm nay cậu thật xinh đẹp!” Hai mắt Lục Dao Dao phát ra ánh sáng xanh nhìn chằm chằm mặt của Sở Tô, hỏi một đằng trả lời một nẻo.

Sở Tô: “…”

“Khụ” Trầm Lỗi ở bên cạnh ho khan một tiếng, giúp Sở Tô giải vây, “Chuẩn bị xuất phát rồi, Sở Tô cậu lên xe tìm vị trí ngồi trước đi, nơi này có nước.” Nói xong khom lưng lấy nước trong thùng từ dưới đất lên cho cậu.

“Cám ơn.” Sau khi Sở Tô nhận lấy nước liền leo lên xe, sau khi kiểm kê số người xong liền xuất phát.

Sau khi ngồi xuống chỗ Sở Tô lấy ra mp4 đeo tai phone mang theo, dựa vào lưng ghế đè thấp mũ xuống thêm chút che nửa khuôn mặt liền nhắm mắt dưỡng thần, bạn học xung quanh đều cho là cậu đang nghe nhạc ru ngủ, kỳ thực không phải, cậu là đang nghe kịch truyền thanh.

Trong tai phone truyền đến thanh âm có khuynh hướng trầm thấp của Trầm Tiêu, mang theo hàm xúc làm cho người khác trầm mê, Sở Tô đang nghe là một trong bốn bộ kịch lúc trước Trầm Tiêu phối, tên là “Quân Tâm Mạc Phụ”, là bộ kịch đầu tiên của Trầm Tiêu mà cậu nghe, lúc đó cậu liền bắt đầu thu thập kịch truyền thanh có liên quan đến Trầm Tiêu, bởi vì Trầm Tiêu đã kéo cậu ra khỏi đoạn ngày gần như mờ mịt đó.

Nghĩ đến khi đó cậu là đem chính mình nhập vào trong kịch truyền thanh, như vậy mới cảm thấy cậu hình như cũng không phải chỉ có một mình.

Bất quá bất kể thế nào, may mắn là lúc đó cậu gặp được chính là người này.


Nghĩ đến đây Sở Tô hơi nhếch lên khóe miệng, đường cong nhu hòa hiện lên trên khuôn mặt vốn là mặt than, tuy rằng bởi vì có mũ che chỉ lộ ra chóp mũi và nửa khuôn mặt bên dưới, thế nhưng ý cười đột nhiên xuất hiện càng làm cho người bên cạnh kinh diễm một phen.

Lại nói tiếp Sở Tô cũng không phải là mặt than, chỉ là so với người thường mặt hơi “than” hơn chút.

Mặc dù nói là hoạt động tập thể, bất quá cũng không phải tất cả mọi người đều làm, người của hai khoa cộng lại không đến ba xe, mục đích của hoạt động là ở làng du lịch Vân Sơn, bởi vì thời gian khởi hành sớm, tới nơi cũng chỉ mới mười giờ sáng.

Vân sơn nổi tiếng bởi vì suối nước nóng tự nhiên, bất quá phong cảnh cũng không tệ, đông có suối nước nóng, hạ có thác nước, bởi vậy ngoại trừ mùa đông khách du lịch bên ngoài bình thường đều đến ngắm cảnh du ngoạn cũng không ít, quan hệ hữu nghị lần này quyết định đến Vân Sơn cũng là hai khoa đã thương lượng tốt với nhau, tuy rằng lộ trình không gần, bất quá tất cả mọi người cũng không có ý kiến, coi như là đến chơi một chuyến.

Hoạt động chủ yếu là tự nướng đồ ăn, ở một nơi gọi là làng du lịch nghỉ dưỡng “Hằng Thành”, sau khi đến làng du lịch Trầm Lỗi, Lục Dao Dao, chỉ đạo viên còn có mấy bạn cán bộ khoa đến lễ tân xác nhận có đặt trước cùng làng du lịch, mọi người đi theo nhân viên phục vụ đến sân bãi mà làng du lịch cung cấp cho đoàn.

Bên ngoài sân bãi rất lớn, hoàn cảnh ưu mỹ, phong cảnh hợp lòng người, thiết bị xung quanh rất đầy đủ, ngoại trừ cây già to lớn che nắng ở bên ngoài còn có dù bồng cỡ lớn, dưới tàng cây có võng và bàn đu dây, dưới dù bồng* có ghế nằm được dệt bằng cây mây, giữa sân có cái bàn dài bày vật liệu nướng cần dùng, sau khi bọn Sở Tô đến, nhân viên công tác rất nhanh thì đem nguyên liệu và dụng cụ nướng dọn lên, động tác mau lẹ, phục vụ đúng chỗ.

“Sở Tô, cậu đang nhìn cái gì vậy? Đang tìm người sao?” Sau khi Trầm Lỗi giúp sắp xếp đại khái chuyện xong thấy Sở Tô đứng ở một bên nhìn chung quanh liền đi tới, lại nói tiếp, thời điểm ở cửa tựa hồ cũng thấy bộ dáng Sở Tô đang tìm người.

Sở Tô thu hồi ánh mắt của mình, đối Trầm Lỗi đang đi đến thoáng gật đầu một cái nói, “Ngô, có người quen.”


“Như vậy a.” Trầm Lỗi hiểu rõ gật đầu, đề nghị, “Đã tìm được chưa, nếu đã tìm được thì mời cùng gia nhập với hoạt động của chúng ta đi, nhiều người cũng nhiều náo nhiệt.”

“Không cần, anh ấy có thể tương đối bận rộn.” Sở Tô lắc đầu “Cậu giúp đỡ xong rồi?”

“Ừ, không có chuyện gì rồi, mọi người đều là hoạt động tự do, lại nói tiếp phong cảnh Vân Sơn bên này không tệ, trước đây cậu đã đến rồi sao? Đợi chút có thể đi nhìn khắp nơi, phía sau núi còn có thác nước.”

“Đã từng đến, quả thực rất đẹp.”

Hai người nói chuyện đến đây liền không còn gì để nói nữa, nhất là bởi vì Sở Tô vốn là không hay nói nhiều, hai là bình thường Trầm Lỗi tuy rằng làm việc có đầu đuôi, nhưng ở trước mặt Sở Tô luôn cảm thấy thiếu một chút gì đó, cậu muốn thân cận Sở Tô lại tìm không thấy được cách thích hợp.

Lúc này Lục Dao Dao ở bên cạnh hô lên một tiếng, phá vỡ lúng túng loại trò chuyện không xong này.

Tuy rằng Sở Tô xưa nay điệu thấp, thế nhưng hầu như ở C đại không có bao nhiêu người không quen tân sinh mới vừa nhập học không lâu sau lại đại biểu C đại tham gia tranh tài này, biểu hiện kinh diễm và bề ngoài xuất sắc diễn thuyết ở trên lễ đường chứa gần vạn người bắt được lòng mọi người, bất quá chỉ là tính cách đồn đãi không dễ tiếp xúc lắm, độc lai độc vãng lại ở ngoại trú, bình thường cũng không thấy tham gia những hoạt động khác của trường, điều này làm cho tâm hồn của một đám thiếu nam thiếu nữ âm thầm rơi lệ không thôi, căn bản không có cơ hội ra tay a ngọa tào!

Lúc này đây Lục Dao Dao làm cho Sở Tô tham gia quan hệ hữu nghị cũng là cõng trên lưng kỳ vọng của không ít người, cũng may không phụ sự mong đợi của mọi người.

Kết quả tình huống như vậy chính là, lúc này nữ sinh vây quanh bên người Sở Tô không dưới hai số, từng người tự tiến cử nói muốn cùng Sở Tô một tổ tiến hành nướng đồ ăn, thất chủy bát triệt (chỉ sự lắm lời) hỏi Sở Tô thích ăn cái gì, muốn uống cái gì, thích điểm tâm ngọt thế nào, khiến cho nam sinh xung quanh hâm mộ không ngừng, càng làm cho một ít nam sinh âm thầm ngưỡng mộ Sở Tô nghiến răng nghiến lợi, MN, làm một hán tử, cùng nhau xông lên tự tiến cử có phải là không tốt lắm hay không a!!!! Có thể bị lên đầu đề BBS hay không a!!! Thế nhưng, thiếu nữ, giới tính bất đồng làm sao nói chuyện yêu đương? Buông thiếu niên kia ra để cho ta tới!!

Cuối cùng vẫn là Trầm Lỗi và Lục Dao Dao hỗ trợ giải vây, để cho Sở Tô và hai người bọn họ còn có các cán bộ lớp và chỉ đạo viên cùng một tổ.


“Cảm ơn.” Sở Tô cầm lấy chai nước Trầm Lỗi đưa cho cậu, nghiêm túc nói cám ơn.

“Đừng khách khí, tớ nhìn thấy cũng rất phiền.” Trầm Lỗi cười nói.

“Ngô.” Sở Tô nghiêng nghiêng đầu suy nghĩ một chút, chìa tay kéo kéo lỗ tai nói, “Quả thực rất phiền, các cô ấy làm cho tớ có chút ù tai.”

Trầm Lỗi nhìn Sở Tô trước mắt hơi sửng sốt chút, Sở Tô cầm chai nước uống nghiêng đầu bất ngờ không có lạnh lùng như bình thường, bởi vì thời điểm lúc đến có đội mũ, tóc của cậu bị ép tới có chút loạn, làm cho Trầm Lỗi có loại xung động muốn đi giúp cậu vuốt lại, dây cung trong lòng tựa như là bị người vô tình kích động, muốn làm cái gì đó, đến khi cậu ta cảm thấy tựa hồ có chút áp chế không được có lẽ là không muốn áp chế, Sở Tô cắt đứt cậu ta.

“Cậu đang nhìn cái gì vậy?” Sở Tô hỏi.

“Hả?” Trầm Lỗi giật mình tỉnh giấc, mắt đối mắt với đối phương, đôi con ngươi đen thẫm trong ánh mắt của cậu không có bất gì một gợn sóng, giống như khuôn mặt than tê liệt của cậu không thay đổi, trong lòng khẽ thở dài một cái, Trầm Lỗi cười cười nói, “Không có việc gì, được rồi, cần tớ giúp gì không?” Cậu ta chỉ chỉ vào con cá thu Sở Tô vừa cầm đến tay.

“Không cần.” Sở Tô nhìn cá thu trong tay một chút, ngẩng đầu vẻ mặt nghiêm trang nhìn Trầm Lỗi nói, “Nướng cái này tớ là cao thủ.”

“….”

Ngọa tào! Hoa khôi của khoa cậu không nên nghiêm túc như vậy lại nói ra lời manh đến thế a, làm sao bây giờ, ca một chút cũng không muốn làm một tên xoắn xuýt yêu thầm cậu a, thiếu niên cậu có ngại đồng tính luyến không?! Có thể ưu tiên suy xét không!!! Bao ship miễn bảo hành trọn đời a!!

Chú thích:Dù bồng: – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com -BBS: Diễn đàn của trường đại học.Cá thu nhỏ – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.